“Hay lắm!”
Bốp bốp bốp!
Tiếng vỗ tay rõ to vang lên kết hợp với bầu không khí lạ thường, càng thêm quái lạ.
Sở Bắc vừa vỗ tay vừa khẽ cười.
Vẻ mặt của anh khiến người ta không nhìn thấu được.
Nhưng La Vạn Sơn đã toát mồ hôi đến mức nhỏ tí tách xuống nền.
“Viết hay lắm, nhưng đưa cho một kẻ thù như tôi quả là đáng tiếc”.
Nói rồi Sở Bắc phất tay.
Bức tranh chữ đó bay về phía La Vạn Sơn.
La Vạn Sơn vô thức giơ tay ra nhận lấy.
Bức tranh hoàn chỉnh lập tức biến thành tro bụi.
La Vạn Sơn gần như không kịp phản ứng, trong tay chỉ còn lại một đống tro tàn.
Cả sảnh lớn đều vô cùng kinh ngạc.
Hành động này của Sở Bắc đã hoàn toàn khiến tất cả người nhà họ La kinh ngạc.
Không để họ phản ứng lại, Sở Bắc lại nói.
“Mạc Thư Vân! Tôi cho ông hai mươi phút mời ông ta đến đây”.
Giọng điệu bình thản, như có vẻ trêu chọc.
Khóe môi Sở Bắc ngậm cười, bình tĩnh vững vàng.
Không hề nhìn ra được suy nghĩ lúc này của anh.
Còn La Vạn Sơn cúi gằm mặt, mồ hôi chảy vào mắt cũng không dám lau đi.
Hành động này của Mạc Thư Vân rõ ràng là khiêu khích Sở Bắc.
Lần này không chỉ nhà họ La mà e rằng đến cả Mạc Thư Vân cũng khó mà yên thân.
“Đi đi. Ông còn 19 phút nữa”.
Vẻ mặt Sở Bắc vẫn như cũ, chỉ có điều ngón trỏ khẽ khàng gõ tay vịn.
Có vẻ đang đếm ngược.
“Muộn một giây, nhà họ La bị giết cả họ”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!