Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tráo Thê: Tổng Tài Bức Hôn

Cô tiểu thư B tiếp tục đáp lời xu nịnh Nhạc Thanh Dao, sau đó còn quay qua kéo tay Nhạc Thanh Dao tỏ vẻ thân thiết.

“Tớ nói có đúng không?”

Nhạc Thanh Dao liếc qua hai cô nàng đang mặc những bộ đồ lòe lọe, áo choàng lông chồn dị hợm để tỏ vẻ đẳng cấp mà cảm thấy chán ghét. Sau đó cô lại nhìn về phía đôi giày bị hai người không ngừng kéo qua, kéo lại để ngắm cho kỹ, càng cảm thấy không hợp mắt hơn. Vì sao trước giờ cô không nhận ra đám người này xấu xí, thấp hèn đến cỡ này nhỉ?

Nhạc Thanh Dao chép miệng, sau đó không nói một lời mà đứng dậy bỏ đi.

“Này, Thanh Dao, cậu đi đâu vậy? Không mua sắm tiếp à”

Cô tiểu thư A thấy Nhạc Thanh Dao bỏ đi thì liền tiếc nuối mà hỏi lớn.

“Thanh Dao, hay chúng ta qua bên cửa hàng bên cạnh xem tiếp được không? Nghe nói có áo choàng mới về đó.”

Nhạc Thanh Dao bị hai tiếng nói léo nhéo đem bám phía sau mà phát phiền. Cô dừng chân lại, liếc nhìn ra phía sau khiến hai cô nàng im bặt.

“Hai người muốn mua cái gì thì tự đi mua đi, đừng đem danh tôi ra để hưởng chiết khấu là được. Tôi cảm thấy mất mặt lắm, cứ như là bị ăn bám ấy”

Lời nói thẳng thừng của Nhạc Thanh Dao khiến cho hai cô tiểu thư nhà giàu tái mặt. Nhạc Thanh Dao hừ lạnh rồi bỏ đi thẳng trong tiếng nghiến răng kèn kẹt ở phía sau. Nhạc Thanh Dao có thể tưởng tượng được, chỉ chốc lát nữa thôi, trong cái hội tám chuyện của bọn con cháu thượng lưu sẽ xuất hiện đầy rẫy những phiên bản nói xấu cô. Nhưng Nhạc Thanh Dao chẳng quan tâm. Bọn họ muốn nói xấu cô thì cứ nói đi, cũng chẳng mất mát gì. Bạn bè kiểu đốt tiền của nhau như vậy, cô đã chán ngấy rồi.

Đối với cuộc sống hiện tại, cô đều chẳng thấy thiết tha bất cứ thứ gì cả. Chẳng có gì cả... Bỗng dưng trong đầu của Nhạc Thanh Dao xuất hiện lên hình ảnh nụ cười rạng rỡ đầy ấm áp của Từ Huy Vũ, tim hãng đi một nhịp. Nhạc Thanh Dao. dừng lại, nhìn xuống bàn chân mình rồi khế thở dài.

Từ Huy Vũ học hết buổi thì định kiếm chút gì đó ăn rồi lại ghé thư viện ôn tập cho kì thi sắp tới. Thế nhưng khi anh vừa mới bước ra khỏi cổng trường, một bóng người lập tức chắn trước người anh.

Từ Huy Vũ giật mình, vội vàng dừng bước chân lại. Khi anh ngẩng đầu lên nhìn rõ người trước mặt thì càng thêm kinh ngạc hơn. Người con gái này anh mới vừa gặp khoảng hai tiếng trước trong lớp học. Thế nhưng giờ đây cô đã thay bộ váy khác, sexy hơn, trang điểm cũng đậm hơn.

“Nhạc Thanh Dao? Sao cậu lại ở đây?”

Sau giây phút bàng hoàng thì cuối cùng Từ Huy Vũ cũng là người cất tiếng hỏi chuyện trước.

“Chẳng phải lúc sáng cậu bảo sẽ đưa tôi đi ăn sao? Đi thôi. Tôi đói bụng.”

Nhạc Thanh Dao mặt mũi vẫn đen thui, giọng nói hãn hộc. Cả người đều tỏ vẻ khó ở.

“Hả? Ờ”, Từ Huy Vũ nghe Nhạc Thanh Dao nhắc lại thì mới nhớ ra việc mình hứa dẫn cô nàng đi ăn:

“Được thôi. Vậy cậu muốn ăn cái gì?” “Ăn cái gì thì cậu tự quyết đi. Nói lắm thế”

Nhạc Thanh Dao nhăn mặt, trừng mắt nhìn Từ Huy Vũ đầy khó chịu. Cô và Từ Huy Vũ đứng trước cổng trường, đám sinh viên đi ra đi vào cứ nhìn chăm chăm vào hai người khiến cô cảm thấy bức bối.

Từ Huy Vũ không hiểu sao mình lại bị Nhạc Thanh Dao nạt. Thế nhưng tính tình của cô nàng trước giờ đã sớm nắng chiều mưa như vậy rồi nên anh cũng không cảm thấy khó hiểu.

“Rồi. Rồi. Cậu đói bụng trở nên xấu tính thật đấy. Đi thôi nào.

Từ Huy Vũ cười xòa, giơ tay đầu hàng trước Nhạc Thanh Dao rồi cất bước đi trước. Nhạc Thanh Dao lầm bầm trong miệng rồi cũng quay lưng đi theo sau lưng Từ Huy Vũ.

Hai người đi qua một con đường lớn, lại rẽ vào một con hẻm. Từ Huy Vũ đi trước dẫn đường, Nhạc Thanh Dao cứ im lặng đi theo sau, cũng không hỏi anh muốn đi đâu. Tuy nhiên Nhạc Thanh Dao đang đi giày cao gót cao lêu nghêu. Đôi giày này dù là nhảy nhót ở quan bar hay đi trong những sàn nhà trơn bóng ở nhà hàng năm sao thì Nhạc Thanh Dao đều có thể cân được tất. Thế nhưng Từ Huy Vũ lại bắt cô đi ở trên mặt đường đất lởm chởm sỏi đá thế này, Nhạc Thanh Dao lại đi không quen.

Cô căng thẳng nhìn chằm chằm vào mặt đường, cố gắng tránh đi những nơi lồi lõm mà kiếm nơi bằng phẳng để đặt chân vào. Nhưng dù Nhạc Thanh Dao có cẩn thận như thế nào, không quen vẫn là không quen. Nhạc Thanh Dao loạng choạng, dẫm trúng hòn đá nhỏ trên mặt đường, cả người cứ thế mà trượt dài.

“Á”

Nhạc Thanh Dao hoảng sợ la lớn lên, mắt thấy sắp ngã xuống mặt đường. Cô hoảng sợ mà nhằm tịt mắt lại. Nhạc Thanh Dao đập vào một vật cứng, mũi bị chạm đau khiến cô nhăn mặt lại, mắt rơm rớm vì đau.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận