Chương 136:
Trong cuộc sông nhàm chán cô quạnh có thêm một chút gì đó nho nhỏ vào bên trong thì đó cũng là một liều thuốc khá tốt.
Trong phòng tắm, Tuyết Lạc phải.
kiêm tra chột khóa Jrong tận hai lần, mới dám bắt đầu tắm rửa.
Trong màn sương thấp thoáng bóng hình mêm mại. Khi làn nước tràn qua cơ thể cô, Tuyết Lạc khẽ khit mũi vì cảm thấy có chút đau. Sao thế nhỉ?
Sao làn da của mình lại trở nên nhạy sâm như vậy, nước xối lên thôi mà sẽ au Tại sao da mình lại đột nhiên mỏng đi như vậy? Hơn nữa bên trên còn những vệt hồng và vết sưng nhẹ.
Tuyết Lạc tức giận nghiến răng kèn kẹt, bởi vì cô đã nghiêm túc kiêm tra ra được, đây là những dấu vết do người đàn ống đó đề lại!
Không phải đã nói không chạm vào cô sao? Cái người đàn ông vô liêm sỉ này tốc độ nói dối còn nhanh hơn tàu lửal Mà ngu ngốc, nhát vẫn là Lâm Tuyết Lạc cô, cô thế mà lại đi tin tưởng lời nói dối của người đàn ông này!
Tuyết Lạc trở về kí túc xá trước, cầm điện thoại và túi xách, tình cờ gặp Viên Đóa Đóa đang chuẩn bị đi vào.
Tuyết Lạc không có để ý đến cô ấy, mà trực tiếp lướt qua.
“Tuyết Lạc, cậu vẫn còn giận tớ sao, tớ xin lỗi. Tớ không nên giúp Phong Hàng Lãng lừa cậu. Lúc đó tớ cảm thấy : anh ây không ¡ hề có ác ÿ gì, cho nên mới giúp anh ấy Cậu cũng không muôn đề anh ấy xông vào kí túc xá nữ rồi để cảnh sát mời đi uông _ trà chứ?”
Viên Đóa Đóa nắm chặt cánh tay Tuyết Lạc, bày ra bộ dạng dễ thương lắc lư tay cô. Cô ấy đương nhiên nhìn ra là Tuyết Lạc đang tức giận với cô Ấy.
“Bởi vì cậu. cảm thây anh ây không có ác ý cho nên cậu mới đi giúp anh ây?
Viên Đóa Đóa, cậu cảm thây hành động như thế nào mới được coi là có ác ý? Tớ bị anh ấy nhốt cả một ngày trời trong phòng kính có khóa chồng trộm, có được coi là ác ý hay không?
Còn nữa Phong Hàng Lãng đánh Phương Diệc Ngôn đên mức chảy máu mặt mũi bâm tím, có được tính là ác ý hay không?”
Tuyết Lạc thực sự rất tức giận, cô ấy là bạn thân gần mười năm trời của cô, vậy mà lại trở thành đồng bọn với Phong Hàng Lãng?
Cô không biết Phong Hàng Lãng đã dùng biện pháp gì đề thuyết phục Viên Đóa Đóa, lúc này cô chỉ cảm thấy mối quan hệ gần mười năm của cô và Viên Đóa Đỏa thật quá đau xót.
“Cái gì? Phong Hàng Lãng nhốt cậu?
Còn đánh Phương Diệc Ngôn?” Viên Đóa Đóa kinh ngạc nói: “Anh ấy đánh Phương Diệc Ngôn thì không. tính làm gì, vậy mà anh ây còn nhốt cậu lại sao? Cậu đã đem lần đầu của mình trao cho anh ấy rồi, thế mà anh ấy còn đối xử với cậu như vậy, thực sự quá đáng không có tính người!”
Có vẻ như trọng điễm mà hai người nói hoàn toàn trái ngược nhau, hoàn toàn không cùng hướng.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!