Chương 503:
Trong cái nhìn của Phong Lập Hân, Lam Du Du đẹp đến mức khiến người hít thở không thông, thánh khiết đến mức không thể xâm phạm.
Anh không muốn dùng bàn tay tàn khuyêt không hoàn mỹ của mình Kiến vào một Lam Du Du hoàn mỹ đến thê. Phong Hành Lãng cụp mắt, dường như đã tha thứ, lại dường nhự không tha thứ. Lam Du Du không thể đọc ra từ biểu tình của anh.
Thây ánh mắt vốn yên lặng đên chết lặng của Phong Lập Hân dâng lên kích động, hưng phân và khân trương, Phong Hành Lãng biết mình không thê đuôi đi cô gái chủ động nhào vào trong ngực này!
Đó là muốn lấy mạng anh Phong Lập Hân mắt!
Mặc dù anh ấy sẽ không mắt mạng, nhưng lòng anh ấy sẽ Vĩnh viễn chết chìm!
Phong Hành Lãng không muốn thấy anh Phong Lập Hân sông suốt đòi như một cái xác không hôn, không có ký thác tỉnh, thân, không có niêm tìn vào cuộc sống.
Thấy Phong Hành Lãng ngầm đồng ý cho mình ở lại, Lam Du Du không tiếp tục gối. lên đầu gôi của Phong Lập Hân nữa, lập tức đứng lên từ bên GIẾN anh.
“Lập Hân, em đói rồi, em muốn ăn cơm”
Lam Du Du quyến rũ nhìn anh, nhưng lời nói ra lại mang vẻ nững nịu ngọt ngào.
“Được được, bác An, mau mở tiệc II Cả người Phong Lập Hân đắm chìm trong . cảm giác hưng phần, chỉ nguyện uyên ương không thành tiên.
Chỉ cân là yêu câu của Lam Du Du, anh sẽ dùng hết tất cả mọi thứ mà mình có đề thỏa mãn cô.
“Vâng thưa đại thiếu gia, tôi sẽ đi mở tiệc” Bác An vội vàng lên tiêng.
Chỉ với một câu của Lam Du Du, từ trên xuống dưới nhà họ Phong. lại lần nữa bận rộn. Mặc dù bác An vẫn CÓ cảm giác sợ hãi với cô gái tính nết thất thường, tính tình còn quái dị như Lam Du Du, nhưng dù sao cô cũng là người mà đại thiêu gia Phong Lập Hân âu yêm, bác An vẫn là cực kỳ hoan nghênh cô trở lại nhà họ Phong.
Ít nhất thì tâm trạng của đại thiếu gia Phong Lập Hân cũng trở nên trong sáng hơnl Lam Du Du đi đến bàn ăn, ánh mắt của Phong Lập Hân vân di chuyền theo cô.
Thừa dịp Phong Hàng Lãng lại gần đề đầy xe lăn, Phong Lập Hân thì thầm: “Hàng. Lãng, gọi điện thoại bảo Tuyết Lạc đến đầy đi. Anh sẽ thay Du Du xin lỗi cô ấy!”
“Anh không cần xin lỗi trước bất kỳ ai cải”
Phong Hàng Lãng, sắc nhọn nói, anh không chịu nồi nhất chính là thiện tâm của Phong Lập Hân khi anh cứ suốt ngày suy nghĩ vì người khác.
Sợ Phong Lập Hân sẽ nghĩ nhiều, Phong Hàng Lãng lại an ủi một câu: “Một núi không thê có hai hồ! Huống chỉ còn là hai con cọp mẹ nữa! Đề con nhóc ngồc kia ở trường vài ngày đi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!