Chương 506:
Nhưng cô vẫn gật đầu đồng ý: “Được”
“Cảm ơn chị Tuyết Lạc! Em biết trẻ con không được dùng son môi. Em không bôi ở trường học đâu, em chờ: tan học vê nhà mới dùng, bồi xong sẽ lau ngay, không cho. người khác thấy!
Chị đừng để viện trưởng Trì biết nha”
“Nha Nha thật ngoanl”
Bé gái quá hiểu chuyện khiến mũi Tuyệt Lạc lên men. Cô ôm chặt bé gái, thất thanh nghẹn ngào.
Không phải là Tuyết Lạc không kiên cường, chỉ vì gân đây đã trải qua quá nhiêu chuyện, cho nên cô trở nên đa sầu đa cảm hơn nhiều.
“Tuyết Lạc? Khách quý đây rồi! Sao hộm nay lại có thời gian đên đây? Em sắp phải đi thực tập rôi nhỉ, tìm được việc nào chưa?' Người nói chuyện là Tả An Nham, anh là tổ trưởng tô phân công của trại trẻ mô côi, phụ trách quản lý vật phẩm dùng để quyên góp, bán hàng từ thiện của trại trẻ mô côi.
Không để Tuyết Lạc đáp lại, Tả An Nham lại lên tiêng dò hỏi: "Nghe nói em gả đến người nhà giàu trong nhà họ Phong?”
“Em không muốn trả lời mây vấn đề này của anh, có được không?”
Tuyết. Lạc cắn môi, rầu rĩ. Cô không cân giả vờ kiên cường trước mặt Tả An Nham.
Tháy Tuyết Lạc có tâm trạng không tốt, hơn nữa hai mắt
còn sưng nhử hạch đào đến nơi.
“Được rồi, anh không hỏi! Trong chốc lát-bọn, anh sẽ đi xa một thời gian, em có muốn ởi theo giải sâu không?”
“Đi xa? Đi nơi nào?”
“Đến huyện Thạch Bì! Viện trưởng Trì bảo chúng ta chuyên một ít đồ được quyền tặng của trại trẻ mô côi sang đói Những đứa trẻ bên đó còn cần hơn chúng tai” Huyện Thạch Bì cách Thân Thành rất xa. Khoảng 5 năm trước, Tuyết Lạc cũng từng đến đó một lần. Nơi đó là giáp ranh giữa vùng núi và cao nguyên, vật chất thiệu thốn, giao thông cực kỳ bắt tiện. Tráng niên có sức Ìao động đều đi ra ngoài làm công kiêm tiên hết, ở lại chỉ còn một ít người già, phụ nữ và trẻ em.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!