Chương 510:
Không cần đoán, chắc chắn là họ đã vào hâm trú ân ở trên cao nguyên rồi, tín hiệu nơi đó từ trước đến nay luôn rất kém.
Ở nhà họ Phong.
Phong Lập Hân ngồi trên xe lăn hiếm khi nghiệm túc. Mặc dù không thể đọc được phản ứng gì từ gương mặt bị tàn phá kia, nhưng ngữ khí nghiêm nghị hơn rât nhiêu.
Hàng Lãng, hóa ra em đã biết Tuyết Lạc mắt tích từ lâu rồi?”
Phong Hàng Lãng chỉ im lặng ngắm chiếc Sạt lửa trên Tay.
“Đã thế, tại sao em không đi tìm cô ấy?” Phong Lập Hân lại tiệp tục truy hỏi.
“Anh, anh đừng tức giận như thế chứ?”
“Anh có thể không tức giận sao?”
Phong Lập Hân lạnh giọng hỏi lại: “Tuyết Lạc chính là vợ của em đấy, Phong Hàng Lãng!”
“Vậy thì đúng rồi: Cô ấy là vợ của em, đâu phải vợ của anh đâu, em không nóng nảy, anh gấp cái gì?”
Phong Hàng Lãng bày ra tư thái lười biêng không quan Tâm.
TU lối Eml” Trước câu nói lãm đạm như nước đá của Phong Hàng Lãng, Phong Lập Hân tức giận không nói lên lời.
“Em cái gì mà em chứ, chân mọc ở người cô ấy, cô ấy muốn đi đâu làm sao em điêu khiên được?”
“Một cô gái nhỏ mắt tích ba bốn ngày như thế, rất nguy hiểm!" Phong Lập Hân thật sự lo lăng cho an nguy của Tuyết Lạc.
“Đã bị em ngủ không biết bao nhiêu lần rồi, cô gái nhỏ gì nữa!”
Phong Hàng Lãng trả lời cho có lệ, hỏi một đăng trả lời một nẻo.
Phong Lập Hân thật sự giận sôi máu: “Đã nói một ngày vợ chồng trăm ngày ân! Đã ngủ người ta rôi, sao em không quan tâm được một chút thế?”
“Anh muốn em quan tâm như thế nào? Hạn chế sự tự do của cô ấy thì anh lại nói em dã man với thô bạo.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!