Chương 571:
Vừa nghĩ đến những gì Phong Hàng Lãng đã nói với cô ở trường sáng nay, tim Tuyết Lạc đau đớn như bị kim châm! Làm sao anh có thê nói bản thân mình sẽ chệt? Anh còn trẻ, còn đang trong độ tuôi hăng hái chính trực, hào hoa phong nhã như vậy.
Phong Hàng Lãng đi tới, nửa ngồi nửa quỳ bên xe lấn của Phong Lập Hân giống như Tuyết Lạc, há miệng đưa người về phía trước.
Rất rõ ràng, anh cố ý muốn Tuyết Lạc cũng đút cho anh ăn một thìa đậu đỏ bên trong chiếc bánh nhân đậu.
Nhưng. Tuyết Lạc hết lần này đến lần khác vân không đút cho Phong Hàng Lãng, mà lách qua miệng anh, đút đên bên môi Phong Lập Hân.
Tuy nhiên, Phong Lập Hân, người đã che chở cho Phong Hàng Lãng từ khi còn nhỏ, đã có thói quen không tranh giành với Phong Hàng Lãng, nêu có món gì ngon, món gì vui, anh đêu sẽ cho Phong Hàng Lãng chọn trước.
Giỗng như lúc này vậy, Phong Lập Hân mím môi theo thói quen, mỉm cười nhìn Phong Hàng Lãng ăn mất miệng đậu đỏ mà Tuyết Lạc đút tới.
"Ăn đi, cho em ăn hết đấy!”
Tuyết Lạc trừng Phong Hàng Lãng một cái, dứt khoát đem hệt vỏ bánh đậu đỏ còn lại nhét vào trong miệng Phong Hàng Lãng.
Nhìn thấy hai vợ chồng nhỏ bọn họ vui vẻ hòa thuận, Phong Lập Hân cũng mừng thâm cho em trai và em dâu mình. Nhưng nghĩ đên kết quả tình yêu của bản thân, Phong Lập Hân lại trâm mặc rất lậu: Mình và Lam Du Du không thể có tương lai.
Phong Lập Hân anh chắc chắn sẽ cô độc đền già! Lại còn phải mang theo cái thân thê tàn tạ này!
Trong lòng xót xa, suy nghĩ cũng sẽ xót xal Cái gì mà phẫu thuật cấy da, cái gì mà tập luyện hôi phục, đôi với Phong Lập Hân giờ phút này mà nói, đã không còn quan trọng.
Phong Lập Hân cảm thấy thứ duy nhât mình có thể nắm được, chỉ còn lại mỗi con lật đật lớn, màu trắng trong tay! "Lão Mạc, tôi mệt rồi..... đầy tôi lên lâu nghỉ ngơi đi”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!