Tiêu Hà và Lộ Châu sau khi thức dậy họ cùng xuống bàn ăn ngồi với nhau
Hôm nay Lộ Châu không thấy bóng dáng Minh Minh đâu cả
Bình thường cô đã đã ríu rít quấn lấy Tiêu Hà mà sao hôm nay lại im ắng đến lạ thường
“Chị Minh Minh không xuống ăn sao?”
Không khí bữa ăn đang bình thường thì đột nhiên Lộ Châu nhắc tới Minh Minh
Tiêu Hà không hiểu nổi tại sao mỗi lần Lộ Châu nhắc tới Minh Minh anh đều không vui. Anh chỉ muốn có không gian riên với cô mà khó vậy sao?
“Em ấy nói về bên nhà vài hôm”
“Ừm! Tôi ăn xong rồi tôi đi học đây”
“Đợi đã tý tôi đưa cô đi”
“Không cần đâu”
“Tôi nói là tý tôi sẽ đưa cô đi”
Tiêu Ha gằn giọng quát lớn làm Lộ Châu cũng giật mình cô không dám làm trái lời anh nếu anh giận anh sẽ lại bắt cô làm thứ đó thật sự cô không muốn
Tiêu Hà dùng xong bữa thì lập tức cùng Lộ Châu đi ra ngoài lúc này Sở Hưng cũng vừa kịp lúc đến đón hai người họ
Lâu ngày không gặp Lộ Châu giờ nhìn thấy cô anh cũng mừng
“Đến trường học”
“Rõ”
Chiếc xe của Tiêu Hà dừng trong sân trường quốc tế. Anh bước xuống xe rồi đến mở cửa cho Lộ Châu
Cô không dám xuống xe cô sợ lời bàn tán dị nghị của mọi người
Rồi đến khi anh đi cô sẽ lại bị bạo hành như trước. Lộ Châu rất sợ giường như cô bị ám ảnh bạo hành
“Mau xuống”
Tiêu Hà mất kiên nhẫn với cô rồi anh đưa tay kéo cô xuống xe
Những ánh mắt khinh bỉ của các học sinh trong trường dán chặt lên người cô những lời bàn tán xì xào to nhỏ đều hướng về Lộ Châu
Tiêu Hà dắt Lộ Châu đến phòng học mọi người trong lớp đang chuẩn bị những trò để phá Lộ Châu nhưng không hay hôm nay cô lại được Tiêu Hà đưa tới trường
Sở Hưng vừa đẩy cửa định bước vào thì xô nước ở phía bên trên cánh cửa đổ ụp xuống
Mọi cười trong lớp đều phá lên cười. Nhưng họ đen đủi rồi người dính nước không phải là Lộ Châu
Bọn họ nhìn thấy Tiêu Hà đến liền im lặng hẳn xuống. Gương mặt đầy sát khí của Tiêu Hà hiện lên
Anh bước vào lớp đứng trên bục giảng cao giọng nói
“Hôm trước ai là người đã đánh vợ tôi?”
Trần Lan lúc này đứng lên cô cao ngạo chế giễu Lộ Châu trước mặt Tiêu Hà còn không quên sỉ nhục cô thêm vài câu
“Vợ ư? Hay là đồ vật làm ấm giường. Lộ Châu này mày không biết nhục sao làm con chó vẫy đuôi cho người khác mày vui ư? Loại nghèo hèn như mày tại sao laik vào đây học làm bẩn thanh danh của cái trường này ra”
Mọi người thấy Trần Lan dũng cảm đứng lên nói như vậy thì tất cả học sinh trong lớp đều phá lên cười và sỉ nhục cô
“Bùm” tiếng súng vang lên lại một viên đạn nữa nằm yên vị trên cánh tay còn lại của Trần Lan
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!