Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trở Thành Người Cá Được Nuôi Dưỡng

Thực tế thì chỉ cần hai chiếc là đủ giặt thay đổi, nhưng thêm một chiếc để phòng chẳng may, như vậy thì an toàn hơn.

Bây giờ khác với trước đây, không che đuôi lại thì cậu căn bản không thể gặp người khác.

Norman không đồng ý đề nghị của người cá nhỏ mà chuyển chủ đề, bảo người cá nhỏ chọn đồ ăn.

Hai người ăn xong bữa sáng, không lâu sau thì Hornard tới.

Hornard trông thấy váy đuôi cá, khen ngợi: "Không tồi, tôi và viện trưởng Jona cũng trao đổi rồi, tốt nhất nên thêm một tầng bảo vệ cho vảy mới, chiếc váy này rất phù hợp."

An Cẩn mỉm cười, không tiện nói nguyên nhân thực sự cậu mặc váy.

Hornard kiểm tra cho An Cẩn, sau khi xem kết quả thì hỏi người cá nhỏ: "Có thấy khó chịu chỗ nào không?"

An Cẩn lắc đầu, Hornard lại hỏi: "Phương diện tâm trạng thì sao?"

An Cẩn tiếp tục lắc đầu.

Cậu không lo sợ chuyện rụng vảy nữa, hiện tại phần lớn diện tích trên đuôi đã đổi thành vảy mới, cậu nghiêm túc quan sát rồi, mặc dù màu sắc vảy mới nhạt hơn, không cứng bằng vảy trước đó nhưng cũng không yếu.

Ít nhất móng tay cậu không thể rạch thủng, hơn nữa cậu để ý thấy màu sắc của chiếc vảy mới xuất hiện sớm nhất đã đậm hơn một chút, cũng ngày càng cứng hơn.

Thông qua phản ứng cơ thể, cậu càng cảm thấy thay vảy là hiện tượng bình thường, có lẽ cơ thể sẽ trở nên mạnh mẽ hơn.

Hornard cân nhắc một hồi, gửi kết quả kiểm tra cho Jona, sau đó gửi thêm một đoạn tin nhắn thoại qua.

Rất nhanh ông đã nhận được tin trả lời của Jona, ông nói với người cá nhỏ: "Cậu rất khỏe mạnh, không cần lo lắng."

An Cẩn cười: "Ngài vất vả rồi."

Hornard kiềm nén xúc động muốn xoa tóc người cá nhỏ, nói tạm biệt với cậu rồi rời khỏi phòng người cá.

Norman cũng không nán lại lâu, nói tạm biệt với cậu xong thì chuẩn bị đến quân bộ.

Hắn ra đến phòng khách mới phát hiện Hornard chưa đi, dường như đang đợi hắn.

Sắc mặt hắn hơi sầm xuống: "Cơ thể An An xảy ra vấn đề gì sao?"

Ánh mắt Hornard sáng lên: "Không phải." Ông mở kết quả kiểm tra ra, chỉ vào một trong những số liệu, "Cậu ấy có dấu hiệu động dục rồi, ít nhất trong vòng nửa tháng, cậu ấy sẽ bước vào kỳ động dục."

"Nếu có thể giao phối và mang thai thành công, nói không chừng đời sau của cậu ấy cũng sẽ là người cá thuần sắc!"

Người cá ở Obis mặc dù vẫn ít ỏi như cũ nhưng tình hình hiện tại lại tốt hơn trước rất nhiều.

Theo ghi chép lịch sử của Obis, người cá không phải là sinh vật bản thổ, hơn 900 năm trước, đội viễn chinh đã mang gen người cá trở về từ một tinh cầu khác, từ ấy con người mới bắt đầu nuôi cấy người cá.

DÀNH CHO BẠN

Cô gái ngèo Hà Nội bỏ vật này dưới gối! Chẳng ngờ hút tiền kì lạ!

Thêm...

343

86

114

Gen người cá không ổn định, rất dễ xảy ra biến dị, Viện Nghiên cứu Khoa học tốn một thời gian dài mới nuôi cấy thành công.

Sau đó, một phần người cá của Obis ra đời là nhờ nuôi cấy gen, một phần khác là nhờ sinh sản.

Thế nhưng bất kể bằng cách nào đi chăng nữa thì số lượng người cá mới ra đời đều cực kỳ ít.

Trứng người cá do Viện Nghiên cứu Khoa học nghiên cứu ra vì rất nhiều nguyên nhân không rõ mà không thể phá vỏ, mà người cá phá vỏ được thì đa số đều là người cá cấp thấp.

An An là người cá thuần sắc duy nhất phá vỏ ra đời trong lịch sử Obis.

Dựa theo kinh nghiệm bấy lâu nay, tính ổn định của phương pháp sinh sản vẫn cao hơn, nếu như An An có thể thụ thai đời sau thì xác suất rất lớn sẽ là người cá cấp cao.

Hornard càng nghĩ càng kích động: "Bệ hạ, chúng ta phải bắt đầu chọn đối tượng cho An An thôi."

Norman vô thức nghiến chặt răng, tâm lý sản sinh sự bài xích theo bản năng với đề nghị của Hornard.

Hắn trầm giọng nói: "Đặt nguyện vọng của An An lên đầu."

"Đương nhiên." Vẻ mặt Hornard lo âu, "An An dịu dàng như vậy, nhưng người cá trong kỳ động dục rất hung dữ, không biết liệu có bị thương không."

Trong đầu Norman chợt tưởng tượng ra cảnh đó, sắc mặt đen xì: "Tại sao An An không phải bên mạnh hơn?"

Hornard: "Chuyện này..." Ông ngập ngừng, "Cũng đúng, An An là người cá thuần sắc, cấp bậc cao, tuy rằng tính cách hòa nhã nhưng cũng chưa chắc đã nằm dưới."

Norman phát hiện, tâm trạng của hắn lúc nghe được cách nói này cũng chẳng hề tốt lên bao nhiêu.

"Tôi sẽ trao đổi với An An." Hắn nói xong thì sải bước ra ngoài, lên xe bay.

Quân bộ, giờ nghỉ trưa.

Norman uống dịch dinh dưỡng xong, đến sân huấn luyện tiến hành tập luyện cơ giáp, đầu óc không nhịn được mà nhớ lại lời nói của Hornard, động tác tập luyện ngày càng ác liệt.

Một giờ sau hắn nhảy khỏi cơ giáp, thu cơ giáp về lại nút cơ giáp, trở lại văn phòng.

Trên đường đi Mục Thần nhìn thấy hắn, chạy theo đuổi kịp hắn, hỏi: "An An sao rồi?"

Norman: "Vẫn tốt, kết quả kiểm tra cho thấy rất khỏe mạnh."

Mục Thần: "Vậy thì tốt, cậu giúp tôi cảm ơn cậu ấy, sau khi Tiểu Ngân gặp cậu ấy thì tính khí tốt hơn nhiều!"

Norman hơi dừng bước, quay đầu hỏi Mục Thần: "Kỳ động dục của Tiểu Ngân qua rồi à?"

"Qua rồi." Mục Thần khẽ ho một tiếng, vẻ mặt hơi lúng túng, "Em ấy không vừa ý người cá khác, ầm ĩ hai ngày là ổn."

Norman hơi nheo mắt, hai người vừa đi vừa nói chuyện: "Không giao phối với người cá cũng được à?"

Mục Thần: "Tất nhiên là được, thực ra kỳ động dục của người cá cũng tương đối dễ qua, nhịn hai ngày đó là được rồi."

Norman cân nhắc: "Không giao phối có tổn hại đến sức khỏe không?"

"Chắc không đâu, sau đó tinh thần hơi kém chút thôi." Mục Thần nhún vai, "Dù sao cũng tiêu hao trước rồi."

Anh nói xong lại cảm thấy hơi không đúng, hai mắt bỗng chốc sáng rực: "Lẽ nào An An sắp tới kỳ động dục?"

Norman gật đầu.

Mục Thần nhớ lại câu hỏi của Norman, vô cùng kinh ngạc: "Cậu không muốn để An An giao phối à? Cậu ấy là người cá thuần sắc duy nhất, tỉ lệ thụ thai lần đầu rất lớn, có lẽ Viện Nghiên cứu Khoa học sẽ không đồng ý quyết định của cậu đâu."

Anh dừng lại một chút: "Với cả, sao cậu lại không muốn thế? Chuyện này so ra chẳng có chỗ nào xấu, lần đầu tiên An An động dục, nếu phải chịu đựng thì sẽ khó chịu lắm."

Sắc mặt Norman lạnh lùng, trầm mặc không nói chuyện.

Mục Thần đùa: "Chắc không phải là do tâm lý của người làm cha đấy chứ? Có phải cảm thấy con nhà mình tốt nhất, không ai xứng không?"

Norman quả thực cảm thấy chẳng ai xứng với An An, hắn sửa lại: "Không phải tâm lý của người làm cha."

Lúc này trí não của Norman khẽ vang, nhận được một tin nhắn, là mẫu váy đuôi cá mà công ty trang phục gửi tới, sau khi xem qua thì hắn ấn xác nhận.

Giải quyết tin nhắn xong, hắn tắt trí não.

Mục Thần luôn đứng cạnh hắn, vì vậy trước khi trí não bị tắt đi thì anh đã thấy rõ ảnh nền màn hình chính, rõ ràng là ảnh chụp chung của Norman và An An.

Thân là Quân đoàn trưởng, tuy rằng tinh thần lực của anh không bằng Norman nhưng tuyệt đối là một trong những cao thủ hàng đầu Obis.

Thị lực và trí nhớ của anh đều rất tốt, dù chỉ nhìn lướt qua thì cũng có thể chú ý được những chi tiết trong bức ảnh.

Sau thời trung học, anh đã không còn nhìn thấy nụ cười rõ ràng trên khuôn mặt của Norman nữa.

Anh đột nhiên có một suy đoán, sắc mặt không khỏi càng nghiêm túc: "Bệ hạ, chẳng lẽ ngài..."

Norman cau mày: "Ấp a ấp úng muốn nói gì?"

Mục Thần lấy hết dũng khí: "Chắc không phải ngài thích An An đấy chứ?" Anh nghiêm cẩn nói thêm, "Thích như thích người yêu ấy."

Trong đầu Norman lập tức xuất hiện một đôi mắt màu xanh lam trong veo long lanh, hơi trầm giọng: "Nói linh tinh."

Mục Thần thở phào: "Không phải thì tốt, tuy rằng tự do hôn nhân thật đấy, nhưng bất kể là ở tinh cầu nào đi chăng nữa thì dân chúng cũng không đồng ý để thú cưng làm hoàng hậu đâu."

Anh nhắc nhở: "Tốt nhất đừng để người khác thấy ảnh của cậu và An An, biểu cảm của cậu rất dễ khiến người khác hiểu lầm."

Vẻ mặt Norman hơi thay đổi, biểu cảm?

Trở lại phòng làm việc, Norman mở trí não xem ảnh chụp chung với người cá nhỏ.

Sau khi chụp ảnh hắn cũng thường xem lại, thế nhưng lần nào lực chú ý cũng đặt trên mặt người cá nhỏ, chưa bao giờ nhìn chính mình.

Sau khi nhận được lời nhắc nhở của Mục Thần thì hắn mới kinh ngạc phát hiện ra, lúc chụp ảnh khóe miệng hắn hơi giương lên.

Câu hỏi của Mục Thần vang lên trong đầu hắn.

Đối với người cá nhỏ, thích như thích người yêu sao?

Lúc này tim hắn đập nhanh đến lạ, đây là cảm giác hắn chưa từng trải qua.

Nhớ tới ánh mắt thuần khiết của người cá nhỏ, Norman chống trán, sắc mặt thâm trầm nghĩ, hắn là biến thái sao?

Không, hắn không phải.

Hắn nghiêm cẩn phản bác bản thân, hắn thích người cá nhỏ, muốn đối tốt với người cá nhỏ vì cậu ngoan ngoãn hiểu chuyện, vô cùng đáng yêu, còn cung cấp tinh thần lực cho hắn, hắn chưa từng nghĩ sẽ làm chuyện vượt quá giới hạn với cậu!

Tim Norman nhanh chóng đập bình thường lại, thầm nghĩ lần sau mà gặp Mục Thần thì nhất định phải nhắc anh bớt xem phim tình cảm lại.

Buổi chiều, Norman trở về hoàng cung thay thường phục, lúc đi xuống lầu, bước chân chậm lại một cách khó hiểu.

Trong đầu lại vang lên câu nói của Mục Thần.

Trán hắn nảy lên, sầm mặt quyết định ngày mai phải đánh một trận với Mục Thần!

Hắn vừa đẩy cửa đã trông thấy người cá nhỏ đang chống tay bên bờ nhìn hắn đi tới, vẻ mặt lúc này bất giác trở nên dịu dàng.

Lúc ăn bữa tối An Cẩn cảm thấy hơi kỳ lạ, cứ cảm giác hình như Norman vẫn luôn nhìn cậu.

Nhưng đợi khi cậu nhìn sang thì lại thấy Norman không hề nhìn cậu.

Cậu hơi nghi hoặc, số lần ảo giác của cậu quá nhiều rồi chăng?

Norman nhìn người cá nhỏ rất nhiều lần, đưa ra kết luận Mục Thần nói xằng bậy.

Người cá nhỏ rất xinh đẹp, hắn thường xuyên vô thức muốn xoa đầu cậu, thậm chí chọt má cậu, thế nhưng chưa từng muốn làm chuyện thân mật với cậu.

Cùng lắm là nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn ngoan ngoãn của người cá nhỏ thì muốn ôm một chút mà thôi.

Ăn xong bữa tối, Norman chuẩn bị rời đi, An Cẩn kéo tay áo hắn lại: "Đợi đã."

Cậu nhìn biển tinh thần của Norman, bất giác nhăn mày.

Không biết tại sao mà một vòng sợi tinh thần ở mép ngoài biển tinh thần của Norman vẫn luôn là màu xám.

Bất luận Norman có nghe cậu ca hát hay ăn đồ ăn tinh khiết thì vòng sợi tinh thần cuối cùng kia vẫn tựa như một cái hố không đáy, dù hấp thu năng lượng nhưng vẫn luôn thiếu tinh thần lực.

Theo lý mà nói thì nó nên chuyển từ màu xám thành màu trắng từ lâu rồi.

"Sao thế?" Norman hỏi.

An Cẩn lắc đầu, mỉm cười với hắn rồi cất tiếng hát.

Giọng hát trong trẻo du dương truyền vào tai, vẻ mặt Norman giãn ra, trong mắt toàn là hình bóng của người cá nhỏ.

An Cẩn vừa hát vừa quan sát biển tinh thần của Norman, khi hát được nửa khúc thì mắt cậu chợt sáng lên.

Cuối cùng cũng có sợi tinh thần màu xám biến thành trắng rồi.

Hạt năng lượng nước màu xanh liên tục bay vào biển tinh thần của Norman, khi vòng sợi tinh thần cuối cùng biến thành màu trắng, tất cả các sợi tinh thần khác bỗng nhiên vùng vẫy.

"Ưm..." Norman đột nhiên kêu một tiếng đau đớn, chân phải chợt quỳ xuống đất, tay phải kịp thời chống trên mặt đất, mu bàn tay nổi gân xanh, trán toát ra một tầng mồ hôi.

Cùng lúc này tinh thần áp bức cường đại tỏa ra từ người hắn.

An Cẩn giật nảy mình, vây đuôi gặp phải uy hiếp dựng lên theo bản năng.

Cậu ngừng hát, cố nén khó chịu và cảm giác khủng hoảng khiến da đầu cậu tê dại, tay khoác lên bờ, nghiêng thân trên về phía trước kề sát Norman, lo lắng hỏi: "Norman, anh sao thế?"

Norman nhắm chặt hai mắt, cơ thể căng cứng, khớp xương vang lên canh cách.

An Cẩn vội vàng nhìn biển tinh thần của hắn, mắt hơi mở lớn.

Diện tích biển tinh thần của Norman tăng thêm rồi.

Tác giả có lời muốn nói:

Norman: Tuy rằng tôi muốn xoa đầu em ấy, muốn chọt má em ấy, muốn đối tốt với em ấy, muốn ôm em ấy, không muốn để em ấy nảy sinh hành vi thân mật với người cá khác, nhưng, không phải tôi thích em ấy đâu 【đầu chó_(:3⎦∠)_

Beta có điều muốn nói:

Ai tinh ý chắc sẽ để ý thấy xưng hô của Mục Thần với Norman lúc thì "ngài", lúc thì "cậu", thực ra không phải tui nhầm đâu mà là tui để đúng theo như bản raw nha, 您 thì là ngài, mà 你 thì là cậu, nói chung cũng linh động tùy ngữ cảnh~

Trở Thành Người Cá Được Nuôi Dưỡng
Nhấn Mở Bình Luận