Trường đại học Liên Châu.
Đây là một ngôi trường top đầu trong số tất cả các trường đại học ở Hoa Đông, sau kỳ thi đại học hàng năm đều sẽ có rất nhiều học sinh từ khắp nơi đến Liên Châu học tập, sau đó tiếp tục nghiên cứu chuyên sâu.
Tân Hải, Hoài Châu, cả khu vực Hoa Đông, thậm chí bên phía Tây Bắc hoặc là Yến Kinh xa xôi đều sẽ có người lặn lội tới theo học tại đại học Liên Châu.
Bởi vì tầm ảnh hưởng của trường học quá lớn, trong số những sinh viên tới nhập học cũng có không ít người xuất thân từ gia tộc giàu có, vậy nên trước cổng trường thường xuyên có xe sang đỗ lại, giá thành từ vài triệu tệ cho tới cả chục triệu tệ, những sinh viên này cũng chẳng còn thấy lạ lẫm gì nữa.
Tuy nhiên, những sinh viên đi qua cổng trường học ngày hôm nay khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt lại vô thức dừng bước chân.
“Bugatti Veyron phiên bản giới hạn, trời ơi, loại xe này rất hiếm gặp ở trong nước, nhìn hình dáng của nắp sau và phần mui bảo hiểm phía trước thì biết nó còn được cải tiến lắp đặt lại rồi!”
“Không biết là cậu ấm con nhà giàu nào mà có thể lái loại xe này!”
“Cộng thêm cả thuế, không có bốn, năm mươi triệu tệ đoán chừng không thể mua nổi!”
Bên cạnh xe, một số người am hiểu lĩnh vực này đồng loạt thốt lên tán thưởng, thậm chí có không ít người còn rút điện thoại ra rồi đứng bên cạnh chụp vài kiểu ảnh đăng lên mạng.
Thậm chí có một số nữ sinh thích nịnh hót còn lưu luyến đứng mãi bên hông xe, muốn nhìn xem chủ nhân của chiếc xe này là ai, có thể làm quen rồi kết bạn hay không.
Mà ở cách cánh cổng lớn trường đại học Liên Châu không xa, một người thanh niên yên lặng đứng trước cổng, đã sắp đợi hết cả một buổi sáng.
Tầm mắt vẫn không rời khỏi cổng trường học dù chỉ một chút, nhìn chăm chăm về hướng trường học giống như đang đợi người nào đó ra vào.
Cũng có không ít người nhìn anh bằng ánh mắt hiếu kỳ.
Mãi đến khi sắp tới buổi trưa, một vài nữ sinh cười nói bước đến từ trên con đường bên cạnh, lúc này ánh mắt của người thanh niên mới biến đổi.
Anh cứ thế đi thẳng theo sau lưng đối phương cho đến khi đối phương chú ý đến.
“Anh là ai? Đi theo chúng tôi làm gì?”, một cô gái trong số đó phát giác ra có đàn ông đi theo phía sau lưng, lập tức quay người lại hỏi với vẻ kỳ quái.
“Sở Giai Kỳ?”
Người thanh niên thăm dò hỏi, lúc nói ra cái tên này, cơ thể bất chợt run lên, giống như đang kìm nén cảm xúc gì đó.
Sau khi nghe thấy cái tên này, cô gái đó cau mày, vẻ mặt bối rối không hiểu ra làm sao.
Đúng lúc này, một cô gái trong số đó cũng quay người lại nhìn về phía sau.
“Chào anh, có phải anh tìm nhầm người rồi không?”, cô gái trẻ bình thản nói, biểu cảm lạnh tanh.
“Phương Di, cậu để ý anh ta làm gì, nói không chừng người đàn ông này lại muốn theo đuổi cậu đấy”, bên cạnh có cô gái lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía người thanh niên dần trở nên không mấy thiện cảm.
“Em… chính là Phương Di?”, ánh mắt của người thanh niên dường như chợt sáng bừng lên không ít.
“Hả?”, cô gái trẻ hoài nghi nói, mặc dù mới là lần đầu tiên gặp người đàn ông này, thế nhưng đối phương lại đem tới cho cô cảm giác thân thuộc và gần gũi không tên.
“Anh là ai?”
“Chào em, anh tên là Sở Hạo Vũ, đã lâu không gặp!”
Người thanh niên cười nói, sau đó bước lên trước một bước, muốn tiến lại gần đối phương hơn.
“Mau đi thôi, người này hình như không bình thường!”, mấy nữ sinh đi bên cạnh Phương Di tỏ ra cảnh giác với người thanh niên bám đuôi theo sau bọn họ, mau chóng nắm lấy tay Phương Di bước qua cổng lớn trường đại học Liên Châu.
“Phương Di, đám đàn ông muốn theo đuổi cậu ở xung quanh toàn là kiểu người gì vậy chứ, bạn thân của tôi ơi, đây cũng là lần đầu tiên mình được chứng kiến phương thức tiếp cận giống như vậy đấy”.
“Đúng thế, nếu như không có bọn mình đi theo cậu thì chẳng biết người đàn ông dở hơi ban nãy sẽ còn làm ra chuyện gì nữa”.
“Ôi, tụi mình cũng coi như bảo vệ được hoa khôi Phương của chúng ta một lần rồi”.
Mấy người bọn họ đều là bạn bè quen biết nhau trong trường đại học, còn về Phương Di, bởi vì vẻ ngoài xinh đẹp nên được coi là một trong số các hoa khôi của trường đại học Liên Châu.
Đương nhiên, không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp, bọn họ còn biết tới sự đáng sợ của gia cảnh nhà Phương Di, nghe nói là cô chủ gia tộc giàu có ở Yến Kinh.
Bọn bọ tự nhiên cũng nảy sinh ý định muốn kết giao, dù gì đối với những nữ sinh thích diễn trò như bọn họ, làm bạn với cô chủ con nhà giàu có thì cơ hội gia nhập vào giới thượng lưu ngoài xã hội trong tương lai cũng sẽ lớn hơn.
“Có phải mình từng gặp người đó không?”, vào lúc mấy nữ sinh kia đang nhao nhao nói mãi không ngừng, Phương Di bỗng dưng lên tiếng.
“Không thể nào, cô chủ Phương của chúng ta sao có thể quen biết với hạng người đó chứ, mình thấy người đàn ông đấy ăn mặc rất bình thường”.
“Thế nhưng mình thật sự có cảm giác giống như từng quen biết”.
Phương Di lắc đầu nói, đầu hơi nhói đau.
Mấy người bạn luôn đi theo sát bên cạnh cũng không biết thi thoảng Phương Di sẽ bị đau đầu, từ sau biến cố bốn năm trước, cô gần như đã mất đi toàn bộ ký ức trong quá khứ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!