Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trở về từ thế giới Thần Ma

“Ừ”, Cô gái cúi đầu xuống, đôi má hơi ửng hồng.

Sở Hạo Vũ không hỏi gì thêm mà chỉ khởi động động cơ rồi lái thẳng đến vị trí đã được đánh dấu trên bản đồ.

Suốt quãng đường, Sở Hạo Vũ không hề liếc mắt, cô gái ngồi bên cạnh chăm chú nhìn Sở Hạo Vũ với đôi mắt xinh đẹp.

Từ kiểu dáng có thể thấy chiếc xe này thuộc dòng xe sang, còn người đàn ông này có lẽ là một cậu ấm nhà giàu.

Thế nhưng…

Dường như anh không hề động lòng khi nhìn cô gái, cô ta cúi đầu nhìn trang phục về cơ bản chỉ có thể miễn cưỡng che đậy cơ thể.

Ở trường đại học Liên Châu, cô ta chưa từng gặp người nào như Sở Hạo Vũ, những cậu ấm nhà giàu đó có ai là không háo sắc.

Thật kỳ lạ!

Chẳng mấy chốc, hai người đã đến địa chỉ mà cô gái nói.

Thật ra, nơi đó chỉ cách chỗ lúc nãy Sở Hạo Vũ gặp cô ta vài con phố. Sở Hạo Vũ liếc nhìn xung quanh một lượt, chỉ thấy một khu tồi tàn.

Còn những ngôi nhà xung quanh, do sắp phải phá dỡ nên gần như đều bị phong tỏa, chỉ có lác đác vài ngọn đèn cách đó không xa.

Dù sao gần đây thị trường bất động sản ở Liên Châu đang rất hot, vì vậy, rất nhiều công trình kiến trúc cũ vào thập niên hai mươi của thế kỷ trước đều đang trong quá trình quy hoạch. Nhiều ông trùm bất động sản cũng lần lượt vào cuộc, họ đều vì con mồi béo bở này mà tranh giành đến sứt đầu mẻ trán.

“Sao cô lại đứng im không đi?”, Sở Hạo Vũ khó hiểu nhìn cô gái đứng bên cạnh cửa xe.

“Điện thoại bị mất rồi, không có đèn, nên tôi không nhìn thấy đường…” cô gái khẽ nói.

“Tôi hiểu rồi”.

Sở Hạo Vũ nói với vẻ bất lực, anh vừa nói vừa xuống xe đi tới trước mặt cô gái, sau khi chân khí được tụ lại, một luồng ánh sáng xuất hiện ở các đầu ngón tay Sở Hạo Vũ, chiếu sáng con đường nhỏ phía trước.

Luồng ánh sáng đó gần như khiến khu vực hơn mười mét trước mặt sáng rực như ban ngày.

Cuối cùng cũng đến dưới lầu.

“Sáng quá!”

Cô gái lẩm bẩm, không biết người đàn ông này mang theo thứ gì trên người mà có thể khiến con đường tối om trở nên sáng như ban ngày thế này.

Đã đưa người đến tận dưới nhà, Sở Hạo Vũ cũng định rời đi, nhưng đúng lúc này, đột nhiên có tiếng hét thất thanh của cô gái từ trên tầng truyền xuống, giữa đêm tối nghe vô cùng chối tai.

“Mẹ!”

Cô gái sững sờ, Sở Hạo Vũ nghe ra giọng nói đó bèn lập tức chạy lên tầng.

Sở Hạo Vũ không đi bằng lối cầu thang mà chạy bộ men theo vách tường, anh giẫm vài bước đã lướt trên không trung lên đến tầng phát ra giọng hét vừa rồi, sau đó anh bước lên ban công.

Anh chỉ thấy một người phụ nữ mặc đồ ngủ bị trói trên ghế sô pha trong phòng khách, xung quanh là mấy gã đàn ông vạm vỡ.

“Anh Vịt, trên ban công có người”, lúc này, có người ở phòng khách nghe thấy động tĩnh ngoài ban công nên đưa mắt nhìn sang, sau đó bọn chúng đều giật mình.

Nửa đêm nửa hôm mà có một người cứ thế đứng sờ sờ trên ban công.

Không đúng, khi đột nhập vào đây, bọn chúng rõ ràng đã kiểm tra, không chỉ tòa nhà này gần như trống không mà trong căn nhà này của Hạ Thục Trân, ngoài bà ta và một cô con gái tên là Hạ Hinh Nhi ra, không có bất kỳ người nào khác.

Ngay khi bọn chúng còn đang ngơ ngác thì Hạ Hinh Nhi đã vào đến hành lang bên cạnh, vừa bước vào đã thấy mẹ mình bị người ta trói, cô ta lập tức chạy vào bếp, lấy một con dao thái rồi xông ra ngoài.

“Cút ra ngoài!”

Hạ Hinh Nhi hét thật to, nhưng dù sao cô ta cũng chỉ là một cô gái, cho dù trên tay có cầm dao, nhưng cô ta làm sao có thể uy hiếp được đám côn đồ này.

“Em gái à, bỏ dao xuống, chúng tôi chẳng qua chỉ muốn các người nếm chút khổ sở mà thôi, ai bảo các người mãi vẫn không chịu chuyển đi làm gì!”

Anh Vịt bật cười.

Tuy nhiên, trong mắt hắn hiện lên một ánh nhìn hèn hạ dâm dục.

Bây giờ thì hay rồi, hai mẹ con đều ở đây cả!

Từ lâu hắn đã nghe nói hai mẹ con nhà họ Hạ ở khu vực giải tỏa này đều vô cùng xinh đẹp, hai người đứng cùng một chỗ trông cứ như hai chị em. Lúc đầu hắn còn tưởng đó chỉ là tin đồn, không ngờ bây giờ nhìn tận mắt mới biết, quả nhiên là xinh đẹp tuyệt trần.

Người đang bị trói ở một bên là Hạ Thục Trân liên tục lắc đầu, bà ta biết rõ Hinh Nhi nhà mình chắc chắn không thể đánh lại những tên khốn này, đến lúc đó chỉ có thể chịu thiệt!

“Chuyển đi ư? Dựa vào chút tiền mà các người định trả cho chúng tôi sao? Đó hẳn là giá nhà ở Liên Châu mười năm trước, e rằng bây giờ chút tiền đó còn không mua nổi một căn nhà vệ sinh!”, Hạ Hinh Nhi nói với vẻ bất mãn.

“Về giá nhà, các người có thể trao đổi với chủ đầu tư. Ai bảo bây giờ những chủ đầu tư đó bán đắt như vậy chứ? Mấy anh em chúng tôi cũng chỉ hỗ trợ phá dỡ thôi”, anh Vịt vừa nói vừa bước từng bước lại gần Hạ Hinh Nhi.

Hắn đánh lạc hướng Hạ Hinh Nhi bằng cách nói chuyện, sau đó lợi dụng sự thiếu cảnh giác của cô ta mà giật lấy con dao thái từ tay cô ta.

“Haizz, tôi nói này cô nhóc, những thứ đồ này không phải thứ các người có thể chơi đâu, cô nói xem, nếu con dao này chẳng may rạch một đường trên mặt cô, liệu cô còn có thể tiếp tục học diễn xuất nữa hay không?”, anh Vịt mỉm cười, hắn vừa nói vừa dùng con dao khẽ cọ trên khuôn mặt của Hạ Hinh Nhi.

Từ lâu hắn đã nghe nói Hạ Hinh Nhi thi đỗ vào khoa diễn xuất của trường đại học Liên Châu, cô ta dự định sau này sẽ dựa vào nhan sắc này để kiếm tiền.

Nghe hắn nói vậy, cả người Hạ Hinh Nhi không khỏi run lên, đối với một diễn viên mà nói, khuôn mặt này quan trọng hơn nhiều so với cơ thể của cô ta…

Tuy nhiên, dù có chết cô ta cũng không muốn phục tùng lũ người xấu xa này.

Cô ta bước về phía trước một bước, dí mặt mình vào lưỡi dao, một đường cắt vừa dài vừa mảnh rạch trên khuôn mặt cô ta, khuôn mặt thanh tú ngay lập tức xuất hiện một vệt máu đỏ tươi, trông vô cùng chói mắt.

“Hu hu hu!”, Hạ Thục Trân ra sức giãy giụa.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận