Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trở về từ thế giới Thần Ma

Lúc Lưu Thuận Phong cho rằng Sở Hạo Vũ sẽ tức giận, sau đó ra tay thì Sở Hạo Vũ lại thản nhiên cầm chén trà trong tay lên.

“Đại sư Sở, anh muốn làm gì?”

Lưu Thuận Phong cảm thấy khó hiểu.

Những người khác cũng ngơ ngác nhìn Sở Hạo Vũ, không biết anh đang định làm gì.

Anh hất nước trong chén trà lên bức tường bên cạnh.

Chỉ nghe thấy tiếng răng rắc phát ra.

Mọi người nhìn lên bức tường, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi, như thể nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ nào đó.

Nước trà hất ra không thấy đâu nữa, mà thay vào đó là vô số những mảng băng.

Mỗi mảng băng như một thanh kiếm sắc bén cắm thẳng vào tường xi măng, khiến tường rạn nứt, còn tỏa ra khí lạnh.

“Đây là trò ảo thuật ư?”

Dưới ánh mắt của mọi người, chuyện khiến người ra nghe rợn cả người đã xảy ra.

Có người chạy đến bên kia của bức tường để xem, mảng băng cũng lộ ra một nửa, không giống giả tí nào.

Có nghĩa là chỉ cần một chén trà đã có thể làm nứt bức tường bằng bê tông cốt thép.

“Thứ này còn mạnh hơn súng rất nhiều. Ra ngoài ăn cơm, tùy tiện rót một chén trà, chẳng phải có thể giết người luôn sao?”, Lưu Thuận Phong chỉ cảm thấy ớn lạnh, từ lòng bàn chân lên đến đỉnh đầu, căn bản là không còn cảm giác gì nữa.

Hắn vẫn biết Sở Hạo Vũ thật sự có bản lĩnh, rất tài giỏi, nhưng không ngờ lại kinh người đến vậy!

Hái hoa phi lá cũng có thể khiến người khác bị thương!

“Quả nhiên chú Trương nói không sai, anh ấy là tông sư Hóa Kình! Phải đối đãi cẩn thận!”, Lưu Thuận Phong vô thức nghĩ đến lời cảnh cáo Trương Trung Hán đã nói.

Chỉ cần dựa vào điều này, Sở Hạo Vũ đi đến đâu cũng sẽ được đối đãi như khách quý!

“Đại sư Sở quả nhiên là đại sư số một Tân Hải! Lưu Thuận Phong tôi kính anh một ly!”, Lưu Thuận Phong chủ động cầm ly rượu lên, cung kính đưa về phía Sở Hạo Vũ, sau đó uống cạn ly rượu.

Mà bên cạnh, gã đàn ông say rượu lúc nãy vẫn đang nghi ngờ Sở Hạo Vũ, nhìn thấy cảnh tượng này đã sợ đến mức tỉnh cả rượu.

Lưu Thuận Phong liếc mắt ra hiệu cho đám đàn em còn đang kinh ngạc.

Ngay sau đó, có người chầm chậm đi tới, cầm ly rượu lên kính Sở Hạo Vũ giống như Lưu Thuận Phong.

Một truyền mười, mười truyền trăm, không bao lâu sau, tất cả mọi người trong sảnh tiệc đều giơ cao ly rượu.

“Hôm nay, anh em chúng tôi đắc tội với anh rồi, chúng tôi tự phạt rượu!”

Lúc này Lưu Thuận Phong nở nụ cười đắc ý, cũng coi như đã trấn áp được đám anh em này rồi, đương nhiên chuyện này có liên quan gì đến thực lực của Sở Hạo Vũ.

Nếu tập đoàn Thuận Phong được Sở Hạo Vũ giúp đỡ thì bọn họ sẽ nhận được sự hỗ trợ to lớn trong sự phát triển ở Liên Châu.

Sở Hạo Vũ gật đầu, anh cũng không muốn chấp nhặt với gã say rượu kia, dù sao cũng chẳng phải chuyện gì lớn.

Bữa tiệc nhanh chóng kết thúc.

Sau khi bữa tiệc kết thúc, Lưu Thuận Phong cũng không rảnh rỗi, mà lại đưa Sở Hạo Vũ đến nơi hắn đã chuẩn bị trước, theo yêu cầu của Sở Hạo Vũ, chỉ cần ở gần trường đại học Liên Châu là được.

Vừa hay ở ngay trường đại học Liên Châu có một khu biệt thự.

Hầu hết những người sống ở đó đều là những doanh nhân giàu có ở Liên Châu, hoặc là thành viên của những gia đình lớn và các quan chức cấp cao.

Vài năm trước, Lưu Thuận Phong đã mua một ngôi biệt thự ở đây và trang trí rất cẩn thận, nhưng vì bận rộn sự nghiệp nên vẫn chưa sử dụng đến, lần này vừa hay có thể dùng làm nơi ở cho đại sư Sở.

“Ở đây cách trường đại học Liên Châu chưa đến một kilomet, hơn nữa cũng rất yên tĩnh. Đại sư Sở có thể yên tâm nghỉ ngơi, chắc chắn sẽ vừa ý anh”, Lưu Thuận Phong nịnh nọt nói.

“Ừ”.

Sở Hạo Vũ khẽ gật đầu.

Giá nhà đất ở Liên Châu trong hai năm qua có thể nói là tăng vọt như tên lửa, đặc biệt là khu đô thị xung quanh đại học Liên Châu, một mét vuông đã lên tới mấy chục nghìn tệ, lúc trước Sở Hạo Vũ cũng từng nghe Trương Trung Hán nói đến chuyện này.

Dù sao thì bất động sản cũng đang là điểm nóng trên thị trường lúc này.

Ở khu tấc đất tấc vàng này có một ngôi biệt thự, không cần nghĩ cũng biết giá nhà khủng đến thế nào. Mặc dù không thể sánh được với Vân Thâm Bất Tri Xứ của nhà họ Trương, nhưng trong khu vực đại học Liên Châu thì đây cũng được coi là một nơi ở tốt.

“Vốn dĩ năm đó tôi có thể nhận dự án phát triển ở đây, thật đáng tiếc”, nghĩ đến giá nhà đất ở Liên Châu trong vài năm qua, Lưu Thuận Phong tỏ vẻ hối hận.

“Sao thế?”

“Bị tên khốn Ngụy Thạch cướp mất. Sau lưng ông ta có nhà họ Thẩm làm chỗ dựa nên đấu không lại”.

Lưu Thuận Phong thở dài, nói được một nửa rồi không nói nữa.

Mỗi người đều có một câu chuyện khác nhau, Sở Hạo Vũ cũng không muốn tìm hiểu, nhưng chỉ cần nhìn vào chuyện chọn chỗ ở cho anh, anh đã có thể nhìn ra tâm ý của Lưu Thuận Phong.

“Đại sư Sở, ở công ty còn có chuyện, tôi đi trước đây. Tôi nghe nói anh thích sống một mình nên tôi không bố trí người giúp việc, nếu anh cần thì tôi sẽ thu xếp sau”, Lưu Thuận Phong chào Sở Hạo Vũ rồi ra về.

Sở Hạo Vũ gật đầu.

Sau khi Lưu Thuận Phong rời đi, trong ngôi biệt thự chỉ còn lại một mình Sở Hạo Vũ.

“Xem ra ở Liên Châu này, địa vị của nhà họ Thẩm cũng không nhỏ”, Sở Hạo Vũ nghĩ đến việc nghe thấy người khác nhắc đến nhà họ Thẩm không chỉ một lần, nhưng Sở Hạo Vũ lại không hề để tâm, dù sao thì nhà họ Thẩm cũng chỉ là một gia đình nhỏ bé trên đời này mà thôi.

“Đến cổng trường đợi Phương Di thử xem có gặp được không”.

Sau khi làm quen với nơi ở mới, Sở Hạo Vũ định đến cổng trường đại học Liên Châu chờ thử xem có gặp được vận may không.

Lần này anh không lái xe, dù sao thì chiếc Bugatti Veyron kia lái ra đường cũng quá chói mắt, dễ gặp phải phiền phức.

Đúng như Lưu Thuận Phong nói, ngôi biệt thự cách đại học Liên Châu chỉ khoảng một kilomet.

Anh đến cổng trường đại học Liên Châu đợi, nhưng xui xẻo không gặp được Phương Di. Đến lúc đèn đường sáng lên, cổng trường đại học đóng lại, Sở Hạo Vũ cũng chuẩn bị về biệt thự.

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận