" Đứa bé không thể giữ được. Còn vợ anh...e là... "
Bác sĩ nhìn chăm chú vào gương mặt nhợt nhạt không chút khí sắc của Sở Tuân.
Hành lang đột nhiên trở nên vắng lặng đến lạ thường. Bây giờ đã là đêm muộn không khí xung quanh càng trở nên nặng trĩu.
" Cô ấy thế nào? "
Từng chữ từng chữ nói ra nghẹn lại nơi yết hầu . Ánh mắt mang theo đau thương cùng tuyệt vọng nhìn về phía cánh cửa phẫu thuật.
Giường bệnh chầm chậm được đội ngũ bác sĩ đẩy ra bên ngoài. Người năm bên trên đó không ai khác chính là vợ của hắn, Hà Hân.
Cô hiện tại nằm bất động trên giường bệnh. Ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn hắn dù chỉ một cái.
" Vì vợ anh ngã từ cầu thang xuống đã vậy chịu đả kích nặng... Có thể sẽ rơi vào tình trạng chết não. "
" Vĩnh, viễn, không, tỉnh, lại. "
Sở Tuân như chết lặng trong khoảng khắc đó. Hắn cố khựng sức đứng dậy, nắm chặt lấy bàn tay lành lạnh của Hà Hân.
Gương mặt đẫm lệ nhìn cô. Lòng hắn nhói đau vô cùng.
Con của bọn họ mất rồi, ngay cả người duy nhất bên cạnh cũng muốn rời khỏi hắn vĩnh viễn...
Hắn đi theo giường bệnh đến phòng hồi sức. Nhìn Hà Hân cách một tấm kính lòng Sở Tuân rối như tơ vò.
Ngập ngừng một lúc liền nhắm nghiền mắt trong bất lực. Hắn ngày đêm tuất trực bên ngoài đợi chờ một ngày cô tỉnh lại.
Chỉ là, hắn lại không biết...
Hà Hân vốn có thể tỉnh dậy nhưng cô đã không còn chút luyến tiếc nào với cuộc sống thực tại nữa.
" Hà Hân, em hận tôi đến vậy sao? "
Những ngày tháng sau này không có cô. Liệu hắn có thể chịu đựng nổi hay không? Sở Tuân đã giành 5 năm để chờ đợi Hà Hân.
Năm đó, Hà Hân cùng hắn đã từng trãi qua một tình yêu ngọt ngào . Sở Tuân khi đó không hề lạnh lùng nhẫn tâm như bây giờ.
Chỉ vì 5 năm trước trong một đêm mưa Hà Hân đã hoàn toàn biến mất khỏi Lăng Thành. Hắn như phát điên đi tìm cô khắp nơi. Nhưng vẫn không thể nào tìm thấy.
Giờ đây, khó khăn lắm mới tìm thấy cô, khó khăn lắm mới có thể cùng cô tạo ra một kết tinh của tình yêu.
Vậy mà lại bị hủy đi hết.
Chợt một suy nghĩ điên rồ thoáng qua đầu hắn. Nếu như đem Hà Hân về nhà, để cô vĩnh viễn ở lại Sở Gia. Hắn sẽ không cần ngày nào cũng nơm nớm sợ hãi cô sẽ bỏ trốn nữa...
Phải rồi! Chỉ có như vậy Hà Hân mới không rời khỏi hắn.
" Người đâu, đưa Phu Nhân trở về trạch viên !"
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!