Chương 69: Nhớ rõ thân phận
“Nếu như cô thích quyến rũ đàn ông như vậy, tôi không có ý kiến, nhưng trước tiên tôi sẽ dạy cô một bài học nhỏ”
Ánh mắt của anh có chút u ám, đôi môi mỏng nhỏ, thì thầm nói với Kiều Phương Hạ Kiều Phương Hạ không khỏi cau mày: “Chỉ là đồng nghiệp thôi, nói chuyện đôi câu với diễn viên trong đoàn phim”
“Thế sao?” Khóe miệng Lệ Đình Tuấn hơi giật giật, nhìn Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ có thể nhìn ra được trong mắt Lệ Đình Tuấn là sự mỉa mai và lạnh lùng. Anh vốn dĩ không tin lời giải thích của cô.
Cô im lặng vài giây, bóp chai sữa chua, nén cơn tức giận nhìn anh nói: “Lệ Đình Tuấn, anh ta không làm gì sai, anh không có quyền phạt anh ta.”
“Không cần ai nói với tôi điều này” Anh nhìn chäm chăm.
Kiều Phương Hạ, nhẹ nhàng nói.
Kiều Phương Hạ biết anh ta làm thật rồi, diễn viên nam kia xong đời rồi Cô càng giải thích thay cho người khác, anh càng tức giận Cô mím chặt môi, im lặng nhìn anh, vừa lo vừa tức giận, nhưng lại không biết nên làm như thế nào mới tốt.
Một lúc sau, đột nhiên cô xoay người đi đến thùng rác, dùng sức ném chai sữa chua trong tay vào thùng.
Anh không cho cô uống, vậy thì cô không uống là được rồi.
Nếu như có thể khiến anh bỏ qua cho diễn viên nam vô tội kia, cô có thể nhượng bộ. Cho dù Lệ Đình Tuấn giày vò cô như thế nào, cô có thể chịu đựng một mình, nhưng cô không muốn những người vô tội bị cô làm liên lụy.
Cô vứt chai sữa chua, rồi lại xoay người đi về phía Lệ Đình Tuấn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi chỉ là tình cờ gặp anh †a, không phải như anh nghĩ”
Nói xong, anh đứng thẳng dậy, hơi nghiêng người, nhìn cô bước tới.
Trong bóng tối, dáng người cao lớn của anh hoàn toàn che khuất thân hình gầy gò của cô: “Kiều Phương Hạ, từ lúc nào mà cô lại biết ngoan ngoãn như thế, vậy thì tốt rồi: Anh cúi đầu, cắn nhẹ vào vết thương trên môi của cô.
“Từ bây giờ trở đi, hãy nhớ, bây giờ cô có thân phận gì”
“Tôi biết tôi có thân phận gì” Cả người Kiều Phương Hạ cứng đờ, thì thầm nói.
Cô đã ký một hiệp ước với Lệ Đình Tuấn trong một năm, hiệp ước đã được viết rõ ràng, cô phải nghe lời của anh Anh hiểu tính khí của cô, biết cô không thích mắc nợ người khác, anh nắm rõ tất cả điểm yếu của cô. Mà cô cũng hiểu rõ, anh ở thành phố Hạ Du này có quyền có thế như thế.
nào, vậy nên nếu như đối mặt, cô không thể làm anh tức giận mà chỉ có thể thỏa hiệp.
Anh nhìn thấy sự phản kháng của cô, liền duỗi tay ra kéo.
cô vào lòng, nói nhỏ bên tai cô: “Sao cô biết được anh ta không bỏ cái gì vào chai sữa chua đó?”
Kiều Phương Hạ nhắm mắt lại, nói: “Ừm, lần sau tôi sẽ không uống nữa”
“Với lại tôi cũng không có ý định uống, tôi không thích nhãn hiệu sữa chua này”
Anh muốn cô ngoan ngoãn, vậy thì trước mặt anh cô sẽ ngoan một chút, chỉ là diễn xuất thôi mà, đó là nghề của cô.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!