Chương 979
Có thể khiến loại người như núi băng vạn năm như Lê Đình Tuấn nhắc đi nhắc lại mấy lời buồn nôn như thế này, rốt cuộc anh yêu Kiều Phương Hạ bao nhiêu, không cần nói cũng biết.
Hai người đi vào trong thang máy, Trạm Khánh Minh lại hỏi: “Vậy sau này tôi lại tìm Quân Diệt bàn việc, báo ra tên Thanh Vẫn có được ưu đãi không nhỉ?”
Lê Đình Tuấn lạnh lùng liếc nhìn anh ta một cái.
Ý của Lê Đình Tuấn rất rõ ràng, không mong anh ta có bất cứ quan hệ gì với Kiều Phương Hạ, không có cửa là không có cửa.
Trạm Khánh Minh ai oán thở dài nói: “Cái người này, cái gì cũng tốt, chỉ trừ mỗi không thú vị gì hết, đùa chút mà cũng không nghe ra, con gái đi theo anh đúng là chịu tội mà”
Lệ Đình Tuấn nghe vậy, không nhịn được mà hơi nhíu mày.
Liệu Kiều Phương Hạ có nghĩ như vậy không? Liệu có cảm thấy chán ghét anh không?
Trạm Khánh Minh nhìn anh cười nói: “Có cần ông đây dạy cậu không?”
“Không cần” Lê Đình Tuấn cũng chẳng thèm nghĩ, lạnh mặt từ chối thẳng.
Nói xong, hai người bước từ trong thang máy ra ngoài.
Buổi chiều, Kiều Phương Hạ ăn cơm xong lập tức rời khỏi Thịnh Lâu.
Trở về xe mà Lê Đình Tuấn sắp xếp cho cô, Kiều Phương Hạ bấm vào avatar của Quân Diệt rồi gửi tin nhắn: “Hoàn thành nhiệm vụ”
Đính kèm theo một tấm ảnh.
Người ở đầu bên kia mấy giây sau cũng trả lời: “Đã nhận được.”
Kiều Phương Hạ nghĩ một chút rồi lại hỏi đối phương: “Khoảng bao giờ thì lấy? Gặp mặt ở đâu? Để tôi sắp xếp trước
Đối phương nhanh chóng trả lời cô: “Đợi phía trên thông báo, chắc hẳn là hai ngày tới. Nếu không thì cô đích thân gửi về cũng được.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!