Âu Dương Thiên Thiên mở to mắt, ngạc nhiên khi nghe những điều mà Kỳ Ân nói, cô gần như không dám tưởng tượng, việc chỉ ấy phải nghĩ mình không có tư cách đến thế nào khi nói ra câu ấy.
Cô cũng là ở trong thân xác của Âu Dương Thiên Thiên mà thôi, nếu như so ra, cô thực chất không phải là thiên kim có quyền lực gì cả, mà chỉ là một người bình thường, có chút xíu tiếng tăm trên trường quốc tế.
Nếu như vậy, có phải cũng giống như Kỳ Ân, cô cũng không có tư cách nhắc đến tên của họ hay không?
Rốt cuộc thì những người đó có thân phận gì? Cao đến mức nào? Mà khiến cho những người như cô đây, cũng phải cảm thấy choáng váng?
Kỳ Ân mím môi, vẫn tiếp tục lau đi vết máu trên lòng bàn tay của Âu Dương Thiên Thiên, lên tiếng:
- Nhị tiểu thư, cô là đang ở bên cạnh cậu chủ, bọn họ sẽ không ai dám động vào cô đâu. Nhưng mà, theo lẽ thường tình, tôi vẫn nên nhắc nhở cô, Andrew thiếu gia, Elena tiểu thư, và Stefan thiếu gia, bất kì là ai trong số bọn họ, cô tuyệt đối... đừng nên dây vào!
Lời nhắc nhở của Kỳ Ân như một hồi chuông đánh vào trong tâm trí của Âu Dương Thiên Thiên, trở thành một lời cảnh báo khiến cô cảm thấy hoảng sợ.
Đưa mắt nhìn về phía chỗ ngồi của hai người nào đó, Âu Dương Thiên Thiên chớp mắt, thầm nghĩ.
Những con người vừa sinh ra đã có nhan sắc, có quyền lực như thế này, dù đứng ở nơi nào, bất luận là không làm gì, có phải cũng có thể gây ra nỗi hoảng sợ cho người khác không?
Âu Dương Vô Thần, một tỷ phú như anh... tôi chỉ mong là đừng giống bọn họ, nếu không... đừng nói là lời hứa với Âu Dương Thiên Thiên, dù có phải phản bội cả thân xác này, tôi cũng sẽ không bao giờ bước vào thế giới của anh!
Đúng lúc ấy, tiếng trực thăng đột nhiên vang lên, xuất hiện ở cửa đại sảnh, là hình bóng của hai người đàn ông, đang từ từ tiến vào.
Âu Dương Vô Thần chậm rãi đi tới, ánh mắt anh vượt qua bao nhiêu người, nhắm thẳng tới chỗ của Âu Dương Thiên Thiên.
Cùng với đó, Âu Dương Thiên Thiên cũng đồng thời nhìn lại anh, giữa không gian, 4 mắt chạm nhau, mang theo những suy nghĩ khác cực mạnh mẽ.
Định mệnh này, ngay từ lúc bắt đầu, đã không cho ai lối thoát đi ra rồi!