Stefan chớp ánh mắt lạnh nhạt, anh uống một hớp rượu, đột nhiên lên tiếng hỏi:
- Làm sao cậu quen được Mã Nhược Anh?
Âu Dương Vô Thần ngồi nhâm nhi rượu của Stefan, nghe câu hỏi của người đàn ông, anh không giấu diếm, chậm rãi đáp:
- Tôi với Nhược Anh đều được sinh ra trong 2 gia tộc lớn nhất thế giới, may mắn quen nhau trong buổi yến hội của nhà Bush, vì đồng trang lứa nên cả hai rất nhanh kết thân.
- Cũng ngay từ lúc đó, người ngoài nhìn vào chính là định sẵn chúng tôi sẽ trở thành cặp thanh mai trúc mã có quyền lực mạnh nhất, lớn lên nếu kết hợp tài năng nhất định sẽ nắm quyền toàn thế giới.
- Nhưng mà, người tính không bằng trời tính, quá trình lớn lên đã làm thay đổi cả hai chúng tôi. Bây giờ, Nhược Anh là 1 bác sĩ ẩn dật, còn tôi thì thành như thế này.
Stefan liếm môi, đôi con ngươi đen như mực hiện lên chút ánh sáng thắc mắc, lại hỏi tiếp:
- Mã Nhược Anh trông không giống người thích làm bác sĩ, cô ta có khả năng khác những người hành y tôi thường gặp, dường như không phải vì yêu thích mà trở thành như vậy.
Âu Dương Vô Thần nghe thấy, anh nhếch khóe môi, không nhanh không chậm trả lời:
- Đúng vậy, Nhược Anh không phải vì thích mới làm bác sĩ. Cô ấy là tự ép mình thành người như vậy, bởi vì... ngay từ lúc đầu, cô ấy đã là một người trong thế giới như chúng ta.
Lớn lên trong gia tộc được cả thế giới thừa nhận là mạnh nhất, thậm chí còn hơn cả gia tộc ngầm là Kỷ gia, Mã Nhược Anh từ nhỏ nhất định đã được huấn luyện kĩ càng.
Cô cũng giống như Âu Dương Vô Thần, giống như anh em Stefan Elena, và cũng giống Andrew, đều phải tập trưởng thành từ rất sớm.
Lên 5 tuổi, khi chỉ mới vừa nói vững và biết nhận mặt chữ, họ đã được cho học chương trình của tiểu học. Lớn hơn một chút thì là trình độ trung học và nâng cao, cuối cùng đủ 10 tuổi sẽ có đầy đủ hết kiến thức của một người học qua 12 năm.
12 tuổi phải thông thạo toàn bộ kĩ năng của người lớn, khi đã nắm vững, họ sẽ được huấn luyện về ngành mà gia tộc sớm định hướng sẵn cho họ. Kinh tế, chính trị, quốc phòng an ninh, ngoại giao.... toàn bộ đều phải được học thuộc lòng.
Từng nước, từng người có quyền đều phải gặp và ghi nhớ rõ ràng. Những kiến thức xã hội luôn luôn được bổ sung mới vào đầu, chỉ có thêm vào chứ không có bớt ra. Bộ óc của những đứa trẻ lúc đó căn bản đã ngang ngửa người 25 tuổi bình thường.
Lớn đến 15 tuổi, khi ngôn ngữ các nước bắt buộc họ phải thông thạo toàn diện, thì gia tộc sẽ cho họ đi du học ở khắp nơi trên thế giới. Nhưng là với thời gian gấp 5 lần người bình thường đi du học, tức là 1 nước, họ sẽ chỉ được học về nó trong 3 tháng, thay vì mất khoảng thời gian hơn 1 năm.
Sau khi nằm lòng vị trí địa lý, lịch sử, văn hóa của những nơi đã đi qua, họ sẽ được đưa trở về gia tộc vào đúng sinh nhật thứ 17 của mình, để hoàn toàn trở thành một con người toàn diện khi bước sang tuổi 18 - tuổi đủ sức để gánh vác trách nhiệm to lớn hơn, cũng là... tuổi trải qua mọi bi kịch đau thương nhất trên đời...