Âu Dương Thiên Thiên mở to mắt, cô trân trân nhìn vào màn hình ti vi, dường như vô cùng ngạc nhiên với những hình ảnh xuất hiện trên đó.
Quê? Cái gì đây? Ai đã chụp mấy tấm ảnh này vậy? Còn đưa lên bản tin nữa chứ?
Là nhà báo nào? Tên chụp ảnh nào thế hả??
Tiếng hét của Âu Dương Thiên Thiên làm những người hầu giật mình, bọn họ ngay lập tức chạy tới chỗ cô, hỏi:
- Tiểu thư, cô có chuyện gì vậy?
Âu Dương Thiên Thiên bật dậy, cô đứng chắn trước mặt đám người, lắc đầu lia lịa đáp:
- Đâu có, đâu có chuyện gì đâu, không có chuyện gì ở đây hết.
Kỳ Ân và người hầu nhìn nhau, ánh mắt càng thêm kì lạ, họ thấy rõ sự lúng túng trên gương mặt Âu Dương Thiên Thiên, giống có chuyện lắm chứ mà không?
Kỳ Ân nhíu mày, thấy cô gái trước mặt mình cứ thậm thà thậm thụt, dường như đang giấu diếm cái gì đó phía sau, cô liền nghiêng mặt, muốn xem thử là cái gì.
Âu Dương Thiên Thiên thấy vậy, ngay lập tức nghiêng đầu theo, chặn lại tầm nhìn của Kỳ Ân, nói:
- Chị nhìn cái gì vậy, không có gì để nhìn cả đâu. Thật đấy!
Kỳ Ân nhướn mày, đầu lắc qua lại, trả lời:
- Không có gì thì em mau tránh ra, che làm gì chứ?
- Cái này, em....
- Á á á á.... - Chưa kịp thanh minh hết câu, Âu Dương Thiên Thiên đã nghe có tiếng bên cạnh mình la hét, cô ngay lập tức quay đầu, thì thấy đám người hầu đã đứng trước ti vi, tâm trạng vô cùng kích động khi nhìn vào màn hình.
Hóa ra, vì quá quan tâm đến việc ngăn cản lại hành động của Kỳ Ân, mà cô đã để lộ sơ hở, làm đám người hầu thấy được thứ mà cô muốn che giấu.
- A a a, tiểu thư và cậu chủ hôn nhau kìa, lãng mạn quá đi!
- Bộ váy trên người tiểu thư đẹp quá, mà cô ấy cũng đẹp nữa, đứng bên cạnh cậu chủ thật xứng đôi.
- Ôi trời ơi, cuồng cặp này mất, cực phẩm, cực phẩm a~
...
Vô số những lời tán dương vang lên, khiến Âu Dương Thiên Thiên như đứng hình, cô trố mắt nhìn đám người, chỉ có thể lắc đầu trong bất lực.
Có cái lỗ nào đào sẵn của con chuột hay con gián quanh đây không? Cho cô chui vào đỡ đi.
Huhu, xấu hổ quá!!
Âu Dương Thiên Thiên mếu máo, cô chạy đến che màn hình ti vi lại, lên tiếng:
- Không phải như mọi người nghĩ đâu, đó chỉ là công việc, công việc thôi mà. Hoàn toàn không có ý nào khác ngoài điều đó đâu. Đừng có nghĩ bậy!
Thế nhưng, mặc cho cô có giải thích gì, đám nữ hầu cũng bỏ hết ngoài tai, miệng vẫn cứ xuýt xoa hình ảnh hai người nào đó, không ngớt lời khen ngợi.
- Cậu chủ thật là soái quá, tiểu thư thì xinh đẹp không thể nào tả nổi, trời ơi, nhìn họ bước đi kìa.
- Tiểu thư cười kìa, tiểu thư cười với tôi kìa, aaaa, ăn gì mà xinh như vậy chứ?
- Nhìn ánh mắt của cậu chủ đi, thật là hoàn hảo mà, ước gì tối hôm qua tôi được ở đó để nhìn màn cực phẩm này!
- Hai người hôn nhau ngọt ngào quá, tôi cũng muốn được hôn. Tôi cũng muốn có người yêu nữa!!!
....
( Tác giả: Tui thích mấy má quá >
Âu Dương Thiên Thiên: "..."
Ai đó cứu vớt cô đi! Sắp bị đống lời khen đó đè chết rồi, ahuhu. T.T
Kỳ Ân nhìn cả đám người mà bật cười, cô vỗ vai Âu Dương Thiên Thiên đang mếu máo, lên tiếng:
- Tiểu thư, cô là muốn che cái này sao? Có gì để giấu diếm chứ? Thông tin về buổi biểu diễn đã tràn lan trên mạng rồi. Tin tức cũng chẳng qua là phát lại thôi, hai người... sớm đã bùng nổ trên Weibo rồi!