Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Tính anh ta tùy tâm sở dục, cho nên bản thân không vui vẻ trực tiếp hiện ra trên mặt: "Tiểu Nhất Nhất, dù sao tôi cũng là bạn của cậu, sao cậu cứ xem nhẹ tôi như vậy, chỉ cùng khối băng lớn ở chung một chỗ."

Tần Hàn Vũ liếc nhìn Mộc Hiên Nhiên một cái, anh đây là anh trai ruột còn bị quăng sang một bên, người ngoài như cậu thì tính là cái rắm gì.

Tần Nhất tiếp tục phớt lờ, không để ý tới Mộc Hiên Nhiên. Trong mắt cô, cậu ta chính là người không có gì làm thì thích đi gây sự, với lại cô vẫn có vài tia đề phòng với cậu ta.

Lần đầu tiên Mộc Hiên Nhiên gặp phải loại tình huống này, đầy mình lửa giận vô cùng khó chịu, nhưng hết lần này tới lần khác anh ta lại không thể phát tiết ra ngoài.

Vân Hoán liếc nhìn vẻ mặt buồn bực của Mộc Hiên Nhiên, đôi mắt đào hoa liễm diễm, môi mỏng hơi cong lên, tiểu gia hỏa không đếm xỉa đến cậu ta, khiến tâm tình của anh rất tốt.

Nhóm người Tần Nhất đi vào sâu bên trong, trên đường đi chuyện gì cũng đều không xảy ra, quá mức yên tĩnh, yên tĩnh làm cho Tần Nhất càng thêm cảnh giác.

Ba người Lâm Bình phía sau vẫn không nhanh không chậm đi theo, bỗng nhiên một người hét thảm lên. Tần Nhất quay đầu, liền thấy người kia bị một đóa hoa màu đỏ nuốt chửng.

Thậm chí cô còn có thể nhìn thấy hàm răng sắc bén đang nhai nuốt lấy cơ thể người kia, máu tươi tràn ra, đóa hoa khổng lồ tựa hồ rất vui vẻ, chỉ chốc lát đã phun ra một cái đầu đẫm máu.

Hai người Lâm Bình sững sờ đứng tại chỗ, bọn hắn nhìn thấy đóa hoa khổng lồ cách bọn hắn ngày càng gần, bọn hắn đều có thể ngửi được mùi hôi thối trong miệng nó. Bọn hắn muốn chạy, thế nhưng lại phát hiện chân của mình không thể động, đã sớm mềm nhũn.

Lâm Bình tuyệt vọng nhắm mắt lại, chờ đợi sự tử vong đến với mình, lỗ tai bỗng nhiên truyền đến thanh âm lạnh lùng: "Hai người còn đang chờ cái gì, còn không nhanh qua đây."

Lâm Bình mở mắt ra, chỉ thấy đóa hoa khổng lồ bị một tấm lưới điện bao quanh, dòng điện lưu chuyển phía trên khiến đóa hoa kêu lên thảm thiết.



Lâm Bình khẽ giật mình, anh ta không ngờ Tần Nhất sẽ cứu mình, vội vàng lôi kéo tay đồng bạn chạy đến bên người Tần Nhất.

Lưới điện của Tần Nhất không chống được bao lâu, lưới điện vừa biến mất, đóa hoa màu đỏ phát ra một tiếng hét thảm thiết, nó dùng dây leo vuốt ve chỗ bị điện giật trên đóa hoa của mình, sau đó phẫn nộ vung vẩy dây leo về phía mấy người Tần Nhất.

"Đây là hoa ăn thịt người?" Đặng Bảo Bình vừa né tránh dây leo, vừa nói.

"Không, chắc là một loại thực vật biến dị." Tần Nhất nhìn dáng vẻ nó nổi giận, không biết tại sao bỗng nhiên nghĩ đến tiểu Mai hoa. Lúc trước, khi cô và tiểu Mai hoa gặp nhau cũng là tình cảnh này, tiểu gia hỏa kia một lời không hợp liền thích dùng dây leo đánh cô.

Tần Nhất nhìn thoáng qua Vân Hoán, trong mắt phượng tràn đầy chiến ý, sáng chói giống như sao kim trên bầu trời đêm, vô cùng rực rỡ.

"Để em."

Vân Hoán dừng tay, cùng Tần Hàn Vũ và mấy người Đặng Bảo Bình cách xa một chút, nhường lại sân khấu cho Tần Nhất.

Tần Nhất ngưng tụ ra hai thanh băng đao, linh hoạt nhạy bén giống như mèo tới gần đóa hoa. Tuy dây leo của thực vật biến dị linh hoạt, nhưng chúng nó phần lớn đều có một điểm giống nhau, đó chính là thân thể vụng về.

Tần Nhất bắt lấy điểm này, né tránh dây leo nhích tới gần đóa hoa. Đóa hoa màu đỏ phát hiện mình làm thế nào cũng đánh không trúng nhân loại nhảy nhót tưng tưng (né đòn) xung quanh nó, tức giận trực tiếp phun ra một ngụm nọc độc, Tần Nhất phản ứng nhanh, linh hoạt né tránh. Cô kết băng mặt đất, đóa hoa phát hiện mình không động được, mở ra cái miệng lớn như chậu máu, cái gì cũng không quan tâm, chỉ muốn đem nhân loại trước mặt một ngụm nuốt chửng vào bụng.

Tần Nhất cười khẽ, áp sát tới gần đóa hoa, đao màu băng lam xinh đẹp trong suốt mạnh mẽ đâm vào phần bụng của đóa hoa, một đao hạ xuống, thân thể thô to của đóa hoa trong nháy mắt bị rạch mở một đường.
Nhấn Mở Bình Luận