Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Chất lỏng của tiểu Mai hoa có tác dụng thần kỳ, đặc biệt là sau khi tiểu Mai hoa lâm vào ngủ say tỉnh lại, hiệu quả của chất lỏng càng tốt hơn. Tuy trong tay Tần Nhất chỉ có một chút, nhưng cô cũng lấy ra toàn bộ cho Tiểu Lam uống.

Thiên Lôi thấy có người dám quấy nhiễu quá trình độ kiếp, trong lòng giận dữ, một đạo lôi điện hung hăng bổ xuống không gian của Vân Hoán.

Khí tức của Tiểu Lam tuy biến mất, nhưng Thiên Lôi là ai, nó đại biểu cho pháp tắc thiên địa, sao có thể không nhìn ra những trò vặt này, nhưng như vậy nó lại càng nổi giận.

Đầu Tiểu Lam cọ cọ lên người Tần Nhất, cố gắng uống hết chất lỏng trong tay cô. Nó không thể chết, nữ nhân ngu xuẩn này nếu không có nó ở bên, cho dù bị người bán đi cũng không biết.

Đạo lôi điện thứ hai đánh xuống, không gian của Vân Hoán hoàn toàn không chịu nổi nữa, khóe miệng của anh tràn ra máu đỏ tươi.

Trong lòng Tần Nhất nhói đau, cô kéo Vân Hoán tới chỗ mình, ngọc trụy trong tay lóe lên ánh sáng, một lồng bảo vệ trong suốt xuất hiện.

Thiên Lôi nổi giận, trời đất thay đổi bất ngờ, mây đen nghìn nghịt, lôi điện dày đặc.

Thiên Lôi bắt đầu công kích lồng bảo vệ trong suốt, Tần Nhất lại từ trong không gian lấy ra đan dược Phượng Khuynh Ca cho cô. Đan dược màu vàng tán tỏa ra mùi thuốc dễ ngửi, cô còn nhớ khi đó Khuynh Ca nói với cô, nếu như lúc Tiểu Lam độ kiếp gặp phải nguy hiểm thì sử dụng một viên đan dược này.

Tiểu Lam vội vàng ăn hết đan dược, trong nháy mắt có một cỗ khí tức ấm áp từ đầu ngón chân lan tỏa đến toàn thân, nó cảm giác cơ thể mình tràn đầy sức lực.

Tần Nhất nhìn thấy đáy mắt Tiểu Lam lóe lên ánh sáng tự tin, cô xoa đầu Tiểu Lam: "Nếu em độ kiếp thành công, muốn bao nhiêu đùi gà cũng có."

Tiểu Lam kêu lên một tiếng vui sướng.

"Thất Thất, chúng ta phải đi rồi." Ngọc trụy chỉ có thể sử dụng một lần cuối cùng.

"Ừm." Tần Nhất ôm Tiểu Lam một cái, sau đó cùng Vân Hoán lui ra ngoài.

Thiên Lôi một lần nữa phát giác được khí tức của Tiểu Lam, sấm sét vang dội, không ai có thể khiêu chiến pháp tắc thiên địa.

Tần Nhất nắm chặt hai nắm tay, thượng cổ Thần thú khi độ kiếp không thể trốn tránh hoặc có người hỗ trợ, nếu như trái với điều này, pháp tắc thiên địa sẽ tức giận, sau đó lôi điện sẽ càng thêm hung mãnh.



Thế nhưng, Tần Nhất lại không hối hận. Cô không xen vào, Tiểu Lam sợ sẽ không có một chút hy vọng sống, cô làm như vậy, Tiểu Lam ngược lại còn có thể mạnh tay đánh cược một lần.

Phượng Khuynh Ca nói cho cô, lúc trước Phi Hồng cũng là tình cảnh này.

Cho nên, Tần Nhất chăm chú nhìn Phượng Hoàng màu băng lam giương cánh bay lên trời, Tiểu Lam, em nhất định có thể làm được.

Lôi điện thô to màu tím và Phượng Hoàng màu băng lam đụng vào nhau, trời đất trong nháy mắt biến sắc, Tần Nhất chỉ cảm thấy con mắt đau xót, Vân Hoán ôm cô nằm sấp xuống đất.

Mây đen trên trời chậm rãi tản đi, bầu trời dần dần quang lãng.

Vân Hoán đỡ Tần Nhất đứng dậy, chỉ thấy toàn bộ đất đai xung quanh mấp mô lồi lõm, cây cối đổ rạp, một mảnh hỗn độn.

Cách đó không xa có một con Phượng Hoàng bị cháy sém đang lẳng lặng nằm trên mặt đất.

Tần Nhất đi qua, đầu cô cúi thấp, mắt phượng ẩn ẩn có chút hơi nước.

"Nữ nhân ngu xuẩn, ngươi khóc cái gì, bổn điện hạ còn chưa có chết đâu." Giọng trẻ con non nớt vang lên, nhẹ nhàng trong vắt, rất êm tai.

Tần Nhất ngẩng đầu lên, chỉ thấy Phượng Hoàng vốn nằm trên mặt đất đã không thấy đâu, thay vào đó là một bé con với đôi con mắt màu lam trong suốt giống như bảo thạch, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tròn vo tràn đầy bất mãn.

Thế nhưng, trong đôi mắt phượng màu lam lại ẩn chứa ý cười.

"Tiểu Lam?" Tần Nhất mở miệng hỏi.

Bé con hừ một tiếng, duỗi ra cánh tay nhỏ trắng trẻo như ngó sen: "Đồ ngốc, còn không mau ôm ta."

Tần Nhất bỗng nhiên bật cười, gương mặt tuyệt mỹ đẹp đến kinh tâm động phách, cô ôm bé con dậy, gương mặt cọ cọ Tiểu Lam: "Em không có việc gì là tốt rồi."
Nhấn Mở Bình Luận