Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

"Trước khi đi, cùng anh đi xem nhà của chúng ta nhé." Vân Hoán xoa đầu Tần Nhất, đôi con ngươi khẽ nhúc nhích.

Tần Nhất biết Vân Hoán đang nói tới căn cứ Đế Đô, chữ "nhà" này khiến trái tim Tần Nhất nóng rực. Đời trước hay đời này, thứ cô mong muốn thật ra cũng chỉ là một mái nhà.

"Được." Gió khẽ thổi, Tần Nhất nghe được thanh âm của mình, cũng là tiếng lòng của cô.

Trong phòng, sau khi Lục phu nhân và Căn cứ trưởng Lục thấy Lục Nguyên Thịnh không có vấn đề gì thì trở về phòng mình nghỉ ngơi. Thời gian đã không còn sớm, bọn họ lớn tuổi, cũng có chút chịu không nổi rồi.

Lục Nguyên Thịnh mặc dù toàn thân đều đau, nhưng vẫn giãy dụa đứng dậy đi tới phòng tắm chuẩn bị tắm rửa.

Phòng Lục Nguyên Thịnh ở tầng một, trước đó Lục phu nhân ngại trong phòng nóng nên đã mở cửa sổ ra.

Như thế càng tiện cho Tần Nhất và Vân Hoán, hai người nhanh nhẹn nhảy vào phòng Lục Nguyên Thịnh, một chút tiếng động cũng không có.

Phòng Lục Nguyên Thịnh ngược lại rất sạch sẽ, đồ dùng trong phòng không nhiều, cho nên chỗ ẩn núp cũng không có mấy. Cũng may Vân Hoán có không gian dị năng, dùng không gian bao lấy, người bên ngoài hoàn toàn không nhìn thấy hai người bọn họ, trừ phi là cấp bậc dị năng cao hơn dị năng không gian của Vân Hoán.

Trong phòng vệ sinh truyền đến tiếng nước, Lục Nguyên Thịnh tắm xong cứ như vậy tùy tiện đi ra, toàn thân xícɦ ɭõa, chỉ có làn da vẫn còn hơi có chút cháy đen.

Vân Hoán tay mắt lanh lẹ che mắt Tần Nhất lại, không cho cô nhìn thấy thứ bẩn mắt.

Vân Hoán ôm lấy Tần Nhất, xoay mặt cô hướng vào trong lòng ngực mình, ánh mắt nhìn Lục Nguyên Thịnh vô cùng rét lạnh.

Lục Nguyên Thịnh theo bản năng cảm giác toàn thân phát lạnh, cơ thể khẽ rùng mình một cái, nhìn xung quanh thấy cửa sổ đang mở, gã tưởng rằng là do chưa đóng cửa nên đi qua đem cửa sổ đóng lại.

Đột nhiên lại có tiếng gõ cửa, một giọng nói vang lên, bên trong mang theo rõ sự lấy lòng.

"Hì hì, Thiếu căn cứ trưởng, đêm nay lại có hàng tốt đến, cậu muốn không?"



Hai mắt Lục Nguyên Thịnh sáng lên, trong thanh âm mang theo vội vã không nhịn nổi: "Nhanh, nhanh mang vào đây."

Tần Nhất gỡ tay Vân Hoán ra, muốn xem một chút "hàng tốt" mà người kia nói tới là cái gì.

Vân Hoán có chút không vui, trực tiếp hôn lên môi cô, chuồn chuồn lướt nước: "Không cho phép nhìn, Thất Thất, em chỉ có thể nhìn anh."

Khóe miệng Tần Nhất giật một cái, vừa rồi cái gì cô cũng không có nhìn thấy đã bị người này che mắt lại. Nhưng nghe lời Vân Hoán nói, Tần Nhất cũng đoán được mấy phần.

Cô lại lần nữa chôn đầu vào trong ngực Vân Hoán, đối với việc người khác lõa thể (LNT), cô không có hứng thú muốn xem.

Ngoài không gian, giao dịch vẫn được tiếp tục, tên đàn ông phía ngoài nghe được lời Lục Nguyên Thịnh nói liền vội vàng kéo "hàng tốt" trong tay vào phòng.

Rõ ràng là một cô gái trẻ thanh tú.

Trong miệng cô gái bị nhét đồ, nước mắt không ngừng chảy. Cô không thể nói chuyện, chỉ có thể giương mắt khẩn cầu nhìn tên đàn ông, cầu hắn thả mình.

Tên đàn ông trông thấy Lục Nguyên Thịnh lõa thể cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, hắn cười hắc hắc đẩy cô gái tới chỗ Lục Nguyên Thịnh: "Thiếu căn cứ trưởng, cậu nhìn xem hàng này có bao nhiêu tốt, tươi ngon mọng nước, còn là chim non đấy."

Quả thực dáng dấp của cô gái rất tốt, mặc dù không phải khuynh quốc khuynh thành, nhưng cũng rất khó dằn lòng được. Hàng lông mày cong cong, đôi mắt ngập nước, càng xem càng đẹp mắt.

Nhưng đã gặp qua dung nhan đẹp như tiên tử trên trời hạ phàm của Tần Nhất, Lục Nguyên Thịnh nhìn cô gái này luôn cảm thấy có chút tẻ nhạt vô vị, chỉ là dù sao cũng là hàng tốt.

Gã gật gật đầu với tên kia: "Hàng mày lưu lại, trở về thì đến chỗ Vương thúc lĩnh đồ đi."

Tên đàn ông vui vẻ chà xát hai bàn tay, liên tục gật đầu vâng dạ, sau đó thức thời đi ra ngoài, trước khi đi còn mập mờ chớp chớp mắt với Lục Nguyên Thịnh: "Thiếu căn cứ trưởng, cậu từ từ hưởng dụng."
Nhấn Mở Bình Luận