Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Zombie như thế, một khi trưởng thành, tương lai...là may mắn cũng là bất hạnh. Hắn vừa là phúc tinh của Zombie, nhưng cũng là tai họa của nhân loại.

Tần Nhất biết, cô nên loại bỏ thiếu niên Zombie này, nhưng cô lại chậm chạp không ra tay. Trong lòng luôn có một thanh âm nói với cô, trong tương lai, có lẽ thiếu niên Zombie này sẽ thực hiện được nguyện vọng của hắn.

Nhân loại và Zombie chung sống hoà bình, mà Zombie, cũng có thể tìm lại được người thân của mình.

"Trạch Ninh tốt của ta ơi, những lời này không thể nói lung tung." Tiểu Tứ nghe được lời Trạch Ninh nói thì bị dọa sợ đến nỗi gà cầm trên tay cũng đánh rơi. Nếu như lời này để cho Zombie Vương nghe được, Trạch Ninh không sớm thì muộn cũng sẽ bị trừ khử.

Trạch Ninh chớp chớp đôi mắt to tròn, manh manh giống như một chú mèo nhỏ đang nũng nịu.

"Tiểu Tứ, ta biết chứ, cho nên ta cũng chỉ lén nói với hai người các ngươi mà thôi."

Suy nghĩ trong đầu Tần Nhất xoay chuyển, lớp ngụy trang đôi mắt phượng của cô cũng không ngăn được tia sáng rực rỡ bên trong, Trạch Ninh nhìn thấy mà ngẩn ngơ.

Đôi mắt của Tiểu Thất thật xinh đẹp, làm hắn thật muốn móc nó ra giấu đi.

"Trạch Ninh, có phải ngươi không muốn Vương đi đánh chiếm căn cứ thành phố Z?" Tần Nhất hỏi.

"Aaa, đồ ngu ngốc này, vất vả lắm Trạch Ninh mới không nói những lời này nữa, sao bây giờ ngươi lại nói ra!"

Tiểu Tứ giật mình hoảng sợ liếc nhìn xung quanh. Thân là Zombie, hắn đối với Zombie Vương có bản năng kính nể và sợ hãi. Lời nói vừa rồi của Tiểu Thất tương đương với có ý định phản bội Vương, hắn trăm triệu lần không dám nghĩ tới kết cục.

Trạch Ninh khoát khoát tay: "Không có việc gì, Tiểu Tứ, ngươi coi như không nghe thấy chúng ta nói gì là được, yên tâm gặm thịt gà của ngươi đi."

Tiểu Tứ vẻ mặt ủy khuất. Hai người đều nói mấy lời bất kính như vậy, Tiểu Tứ hắn làm sao còn có tâm tư ăn gì nữa. Nghĩ vậy, Tiểu Tứ chớp chớp đôi mắt màu đỏ, tủi thân gặm một miếng gà trên tay.

"Đúng, ta không muốn. Tên tiến sĩ Lâm này nhìn cũng không phải loại người tốt lành gì. Hắn rõ ràng muốn khơi lên chiến tranh giữa Zombie và nhân loại. Mặc dù ta không biết mục đích hắn làm như vậy là để làm gì, nhưng ta không muốn Vương làm theo ý của hắn ta. Với cả tên Lâm này đã nói có thể chữa khỏi thời kỳ suy yếu của chúng ta, thế nhưng ta vẫn không tin hắn." Trạch Ninh nhìn thì có vẻ manh manh đơn thuần, nhưng trong chuyện này hắn lại nhìn rất thấu đáo.

Khóe miệng Tần Nhất mơ hồ hơi cong lên. Thiếu niên zombie này vậy mà lại cùng cô không mưu mà hợp.

"Thật ra ta có một biện pháp. Trạch Ninh, ngươi có muốn nghe một chút không?"

Đôi mắt mèo của Trạch Ninh sáng lên. Khuôn mặt Tần Nhất trong mắt hắn càng trở nên rõ ràng, nhưng hắn cũng không nghĩ quá nhiều, ngược lại vội vàng thúc giục Tần Nhất: "Mau nói, ngươi mau nói đi."

Một tia ánh âm thầm xẹt qua trong mắt Tần Nhất, giống như sao băng xẹt qua trên bầu trời đêm, rực rỡ đến chói mắt.

Đây đã là đêm thứ hai Tần Nhất ẩn nấp trong bầy Zombie. Bỗng nhiên cô có chút nhớ người đàn ông bá đạo kia, cô nhớ thân nhiệt ấm áp của anh, nhớ cái ôm tràn nhập cảm giác an toàn của anh.

Nghĩ đến người nào đó, đầu lông mày của Tần Nhất trở nên nhu hòa hơn rất nhiều. Dù trên mặt có lớp hóa trang khiến gương mặt cô trở nên xấu xí và vặn vẹo hơn, nhưng đôi mắt phượng lại ôn nhu như nước, làm cho người nhìn vào trầm mê, hãm sâu trong đó.

Khi trở về, chắc chắn Vân Hoán sẽ không tha cho cô, cũng không biết người đàn ông này sẽ chuẩn bị phạt cô như thế nào đây.
Cùng lúc đó, phía trên bức tường thành của căn cứ thành phố Z cách Tấn Nhất không xa, một người đàn ông phong thái ưu nhã đứng đó, hướng tầm mắt về phía xa xa. Màn đêm đen như mực, trong đôi mắt đào hoa say lòng người ấy thoáng lướt qua vài tia nhớ nhung cùng tức giận.

Đêm đen, hơi nóng theo gió thổi đến, người đàn ông giống như một con báo săn ẩn nấp trong bóng tối, kiên nhẫn chờ đợi con mồi.

Tiểu gia hỏa, đợi khi em trở về, xem anh dạy dỗ em như thế nào.
Nhấn Mở Bình Luận