Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Đế Thiếu, Quỳ Xuống

Vân Hoán tắm xong, vừa bước ra liền thấy Tần Nhất đang lăn đến bên mép giường, anh tay mắt lanh lẹ bước nhanh đến đỡ được Tần Nhất ôm vào trong ngực, không để cô rơi xuống.

Giường mặc dù không cao, nhưng rơi xuống khó tránh khỏi có chút đau.

Thân nhiệt của Vân Hoán nóng ấm, Tần Nhất tự giác tới gần, hai tay giống như linh xà quấn quanh trên cổ Vân Hoán.

Vân Hoán đối với Tần Nhất đang say rượu không có biện pháp, mở miệng cắn một cái lên đầu mũi của cô, cưng chiều xen lẫn sự bất đắc dĩ.

"Em nha, uống rượu vào là liền không thành thật như thế."

Động tác của Vân Hoán rất nhẹ, Tần Nhất cũng không thấy đau, ngược lại cảm thấy có chút ngứa, cô cười lên "khanh khách", sau đó hai tay xoa nắn mặt Vân Hoán.

Một nơi mềm mềm trơn trơn hấp dẫn sự chú ý của cô, đầu tiên cô dùng tay sờ sờ, lại lôi kéo, có lẽ cảm thấy chơi vui, cuối cùng là nhích lại gần cắn lên đó một cái.
Vân Hoán hít vào một hơi, ánh mắt càng phát tĩnh mịch, thế nhưng anh cũng không ngăn cản Tần Nhất.

Tần Nhất cắn cắn, cảm thấy thứ này vừa ngọt lại mềm, không nhịn được lại dán sát vào, coi nó giống như thạch hoa quả mà nhẹ nhàng liếm.

Trong mắt Vân Hoán có ngọn lửa đang bốc cháy, cơ thể vô cùng nóng, nhưng hết lần này tới lần khác người đang treo trên người anh còn không có chút xíu ý thức nào, cứ liên tục không ngừng trêu chọc anh.

"Em đang đốt lửa, Thất Thất." Vân Hoán nhìn chằm chằm Tần Nhất đang tản ra mùi hương ngọt ngào, cô có bao nhiêu ngon miệng, anh biết rõ.

"Ưʍ...ư." Tần Nhất giống như mèo con hừ hừ mấy tiếng, giọng nói ngọt ngào khiến lòng người ngứa ngáy.

Vân Hoán cuối cùng không nhịn được, biến thành chủ động, hôn Tần Nhất thật sâu.

Trước sau như một, ngọt.
Nhưng lần này bởi vì Tần Nhất uống rượu mà bầu không khí trở nên có phần khác biệt.

Lửa cháy thiêu đốt, Vân Hoán và Tần Nhất chìm sâu bên trong kiều diễm ngọt ngào, không thể tự thoát ra được.

Có thứ gì đang hơi mất khống chế.

Lúc Vân Hoán chân chính tiến vào trong Tần Nhất, cô nhịn không được kêu đau.

Kích thước của tiểu Vân Hoán không nhỏ, lại thêm nơi đó của Tần Nhất chặt như thế, còn là lần đầu tiên, hai người ai cũng đều không tốt hơn ai.

Cũng là thanh âm của Tần Nhất khiến Vân Hoán thoáng tỉnh táo lại, đợi đến lúc anh nhìn thấy Tần Nhất đầu đầy mồ hôi, sắc môi có chút trắng, hối hận xen lẫn yêu thương trong lòng giống như muốn dìm anh chết đuối.

Anh không nhịn được, vẫn làm tổn thương tiểu gia hỏa của anh.

Vân Hoán nhìn dáng vẻ khó chịu của Tần Nhất, muốn lui ra ngoài, chỉ là khẽ động, Tần Nhất liền lên tiếng kinh hô, khiến Vân Hoán không thể không dừng lại.
"Thất Thất, thật xin lỗi." Vân Hoán thương tiếc hôn một cái lên mi tâm Tần Nhất.

"Không có việc gì, Vân Hoán, em nguyện ý." Có lẽ là đau đớn vừa vặn làm cho Tần Nhất thoáng thanh tỉnh.

Ben dưới đau đớn khiến Tần Nhất biết rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô tuyệt không hối hận, đối với chuyện này, cô vẫn cảm thấy thuận theo tự nhiên là tốt.

Hai tay Tần Nhất ôm cổ Vân Hoán, để hai người càng gần nhau hơn.

"Hoán ca, em nguyện ý."

Vân Hoán khẽ giật mình, ngạc nhiên lại vui mừng nhìn Tần Nhất, đầu ngón tay thon dài dịu dàng lau đi mồ hôi trên trán cô.

"Thất Thất, em gọi anh là gì?"

Cũng không trách Vân Hoán vui mừng như vậy, từ sau khi Tần Nhất tỉnh lại, cô không còn gọi anh một tiếng "Hoán ca" nữa. Anh rất nhớ cảm giác khi thiếu niên ngoan ngoãn thân mật gọi anh một tiếng "Hoán ca".
"Hoán ca." Tần Nhất lại ngoan ngoãn gọi một tiếng.

"Thất Thất ngoan." Vân Hoán cúi xuống tiếp tục nụ hôn sâu, đến lúc Tần Nhất thích ứng anh, Vân Hoán liền động một cái tiến thắng vào, cùng Tần Nhất dây dưa triền miên.

Không khí mập mờ, giường lớn phát ra tiếng "kẹt kẹt", vết đỏ trên ga giường, tựa như lời thề đẹp nhất giữa hai bên.
Nhấn Mở Bình Luận