Chương 608: Mỹ nhân kế
Vân Hoán và Quân Mặc Ly bên này vô cùng ai oán, còn Tần Nhất và Phượng Khuynh Ca bên kia lại chơi đến quên trời.
Phượng Khuynh Ca bị Vương Ổn Ổn lớn tiếng gọi tỉnh, quay đầu nhìn, cô liền giậm chân oán hận
CMN, chuyện gì đây, sao Tiểu Nhất Nhất đã có nhiều tinh hạch như vậy!
Thi thể Zombie đầy đất, là do Tần Nhất mở ra một con đường.
"Vãi, Tiểu Nhất Nhất, tôi tin tưởng cậu như thế, vậy mà cậu lại dám dùng mỹ nhân kế với tôi, thật sự là quá hạ lưu."
Phượng Khuynh Ca vô cùng đau lòng nhìn qua Tần Nhất, tại sao có thể như vậy, Tiểu Nhất Nhất đơn thuần thanh lãnh của cô đâu rồi, tiểu hồ ly trước mắt này là ở đâu ra?
Phượng Khuynh Ca không thể chờ nữa, lập tức hướng Zombie phía trước mắt gào khóc bổ nhào tới, không được không được, cô không muốn nấu cơm đâu, cô phải cố đuổi kịp mới được.
Ánh mắt Dương Trình sững sờ, hắn cảm giác lông tơ trên người mình đều muốn dựng hết lên.
"Tiểu, Tiểu Ngư, hai người này thật sự là người sao?" Dương Trình có chút lắp ba lắp bắp hỏi.
Mẹ nó, đây là hai con yêu quái từ nơi nào tới, đánh Zombie mà như cắt cải trắng. Hơn nữa, hắn không có nhìn nhầm đi, thiếu niên dường như không dùng bất kì dị năng gì, chỉ dùng tay.
Không sai, chính là tay, một quyền đấm chết một Zombie, ngay cả máu cũng chưa dính phải một giọt.
Lại nhìn sang mỹ nhân xinh đẹp nũng nịu, biết cô ấy đang làm gì không? Cô ấy vậy mà dùng quạt gϊếŧ Zombie!
Đúng, hoàn toàn không hề nhìn sai, chính là quạt, một chiếc quạt mềm yếu dùng để phe phẩy quạt gió! Nhưng không hiểu sao, nó ở trong tay cô lại giống như một vũ khí sắc bén, một quạt một đầu Zombie.
Thế giới này làm sao vậy, chẳng lẽ thứ bọn họ gϊếŧ là Zombie giả?
Tiểu Ngư thu lại dáng vẻ lưu manh của mình, nuốt một ngụm nước bọt, cũng lắp ba lắp bắp đáp: "Lão, lão đại, em cũng không biết."
Mô phật, đây đâu phải là người nữa, hắn ta có cảm giác hai người so với Zombie còn muốn đáng sợ hơn.
Ngày sau, sau khi thấy được một mặt càng thêm hung tàn của Tần Nhất, Dương Trình không chỉ một lần cảm thấy may mắn, may mắn hắn không trở thành kẻ địch của tiểu biếи ŧɦái này.
Hơn trăm Zombie, hoàn toàn không đủ cho Tần Nhất và Phượng Khuynh Ca luyện tay. Đợi giải quyết xong hết đám Zombie, hai kẻ biếи ŧɦái là Tần Nhất và Phượng Khuynh Ca không hề có xíu mồ hôi nào, sắc mặt vẫn nhẹ nhàng khoan khoái như cũ.
"Ổn Ổn, thế nào, ai thắng?" Tần Nhất uống một ngụm nước Trạch Ninh đưa tới, sau đó hỏi.
Tuy hỏi, nhưng trong lòng Tần Nhất đã sớm nắm chắc.
Nói thật, thực lực của cô và Phượng Khuynh Ca kẻ tám lạng người nửa cân, nếu không phải lúc bắt đầu cô lòe Phượng Khuynh Ca, lần thi đấu này chưa chắc cô có thể thắng được con hàng này.
"Còn phải hỏi sao, khẳng định là cậu thắng rồi. Cậu là đồ đểu, lại dám tính kế tôi, đúng là đủ ác."
Phượng Khuynh Ca nghiến răng, trên mặt thoạt nhìn vô cùng tức giận, nhưng trong đôi mắt phượng ngậm ý cười kia làm gì có chút tức tối nào.
"Ừm, học của cậu đó." Tần Nhất nhàn nhạt trả lời lại một câu, sau đó trở lại trạm xăng dầu nghỉ ngơi, trước khi đi không quên nhắc nhở Phượng Khuynh Ca một tiếng: "Nhớ nhé, tôi muốn ăn lẩu."
Tần Nhất đi vào trong, Trạch Ninh nhìn một chút sắc mặt không tốt của Phượng Khuynh Ca, nghĩ cũng không nghĩ, bước chân nhẹ nhàng đi theo sau Tần Nhất.
Vương Ổn Ổn dùng vẻ mặt như đưa đám nhìn Phượng Khuynh Ca: "Khuynh Ca, kế tiếp chúng ta nên làm sao giờ?"
Cô thật sự không muốn ăn cơm cô ấy làm, cô muốn ăn đồ ăn nam thần Công tử làm cơ.
Phượng Khuynh Ca nhẹ nhàng nhún vai xòe tay: "Có thể làm sao, cứ tới thôi, không phải là một bữa cơm thôi à, có thể làm khó được ai?"
"Anh Trình, Tiểu Ngư~" Phượng Khuynh Ca bỗng nhiên nhìn về phía hai người đang sững sờ ngơ ngốc một bên.
"Sao, sao ạ?" Dương Trình bỗng nhiên có chút bất an, thấy qua bộ mặt thật của Phượng Khuynh Ca, hắn sao có thể lại coi cô là em gái xinh đẹp nũng nịu được cơ chứ.
Chương 609: Thôn làng quỷ dị