Chương 626: Sơn động, Hoàng Hậu (8)
Rõ ràng ngũ quan như họa, ngữ khí nhu hòa, thế nhưng giờ khắc này lại làm cho đám người quỷ thôn cảm thấy khủng bố.
Bọn hắn biết, lời thiếu niên này nói là sự thật.
"Toàn bộ lui về sau cho tôi." Ông lão mặt quỷ nhìn Hoàng hậu đang khóc lóc đang thương mà trong lòng mềm thành một vũng nước, sắc mặt trầm xuống, không cho bất luận kẻ nào tới gần ba người Tần Nhất.
Đám người Lão Hàn cảm thấy không cam tâm, bị đồ ăn uy hϊếp như thế, cho dù là ai cũng không dễ chịu.
Nhưng Hoàng hậu bây giờ ở trong tay ba người Tần Nhất, bọn hắn dù không cam tâm cũng không dám tiến lên.
Đó là Hoàng hậu, là tín ngưỡng của bọn hắn, nếu như không có Hoàng hậu, bọn hắn đã sớm chết đói, hoặc là bị người khác đánh chết.
Sự không lỡ trong mắt ông lão mặt quỷ, Tần Nhất nhìn rất rõ ràng, chẳng lẽ Quỷ Diện và vị Hoàng hậu này có quan hệ?
Loại thương tiếc kia, là bề trên đối với con cháu, là một loại thân tình không cách nào dứt bỏ.
Tần Nhất còn đang suy đoán, Hoàng hậu bên này đã tự mình bại lộ: "Cha, mau cứu con, người này là ác ma, hắn đánh con đau quá, cha mau cứu A Thù, A Thù đau quá."
Hoàng hậu A Thù ủy khuất nhìn ông lão mặt quỷ, tuy cha một mực nhấn mạnh là không thể nói cho người khác biết quan hệ của hai người bọn họ, nhưng lúc này A Thù thật sự là không nhịn được.
A Thù vốn tính tình đơn thuần, dù cho sau khi biến thành bán thú nhân, cũng luôn được ông lão mặt quỷ yêu thương che chở, người quỷ thôn cũng coi A Thù thành nữ thần cúng bái.
A Thù chưa từng chịu qua ủy khuất như vậy, còn không phải ư, hiện tại toàn thân A Thù đều khó chịu, nên theo bản năng tìm kiếm sự bảo hộ của ông lão mặt quỷ.
"A Thù ngoan, đừng sợ, cha ở chỗ này." Ông lão mặt quỷ cũng có chút cuống, thực lực của thiếu niên này rất mạnh, ông ta sợ cậu ta sẽ tổn thương A Thù.
"Cái gì? Quỷ Diện, Hoàng hậu là con gái của ông."
Lão Hàn chấn kinh, những người khác trong quỷ thôn cũng chấn kinh.
"Có phải con gái của tôi hay không quan trọng sao, nó là Hoàng hậu của chúng ta, nếu không phải nó, chúng ta làm sao có thể sống sót, những chuyện này các người đều quên rồi ư?" Ông lão mặt quỷ trầm mặt.
Trước tận thế, thôn trang của bọn hắn không phải tên là Quỷ thôn, mà bởi vì bọn hắn ở phía tây nên gọi là Tây thôn. Khi đó, Tây thôn không có Quỷ Diện, chỉ có những thôn dân như lão Hàn.
Nhắc tới cũng thật khéo, sau khi tận thế xảy ra, có rất ít người Tây thôn biến thành Zombie, nhưng cũng không có ai trở thành dị năng giả.
Mới bắt đầu, đám người lão Hàn còn có thể tiếp tục sống, xung quanh không có Zombie khiến sinh hoạt của bọn hắn cũng dễ thở hơn những nơi khác. Thế nhưng, càng về sau, thứ có thể ăn được càng ngày càng ít, bọn hắn cũng phải ăn dè xẻn từng ngày.
Sau đó mọi người bắt đầu cướp đoạt đồ ăn, người cướp được thì có thể tiếp tục kéo dài hơi tàn, không cướp được, chỉ có chết đói.
Đám thôn dân bọn hắn cố thủ lấy mảnh đất nhỏ này sống tạm bợ, làm thế nào cũng không chịu rời đi, sau đó, toàn bộ mọi người đều đói chỉ còn lại da bọc xương.
Quỷ Diện là mấy tháng trước mới xuất hiện ở Tây thôn, lúc đó Tây thôn đang đối mặt với một vấn đề nghiêm trọng, có người muốn cướp đoạt địa bàn của bọn hắn.
Đám người lão Hàn toàn người già và trẻ nhỏ, thậm chí người còn gầy như que củi, căn bản không phải đối thủ của đám cường đạo kia.
Quỷ Diện tới, trong ngực của ông ta ôm Hoàng hậu A Thù, Hoàng hậu giải quyết hết đám cường đạo kia, giúp bọn hắn giữ vững mảnh đất của mình.
Sau đó thì sao, sau đó Quỷ Diện nói cho bọn hắn, đồ ăn mỹ vị ngon miệng chân chính đang ở dưới chân bọn hắn.
Lão Hàn cúi đầu nhìn, là thi thể bị đốt cháy.
Thế nhưng, nó lại tản ra từng trận mùi thịt, còn là một loại mùi vị độc nhất vô nhị.
Mùi vị kia hấp dẫn lấy hắn, hấp dẫn thật sâu lấy hắn.
Lão Hàn đói đến con mắt đỏ lên, lần đầu tiên nếm trải mùi vị thịt người là như thế nào.
Chương 627: Sơn động, Hoàng Hậu (9)