Chương 637: Thành phố B (3)
Tần Nhất xuống xe, mắt thanh niên cầm đầu sáng lên, đi nhanh tới: "Xin chào, xin cậu hãy cứu lấy chúng tôi."
Cảm giác bị buộc làm một việc gì đó rất khó chịu, nhưng bây giờ Tần Nhất không thể không cứu, bởi vì thứ đuổi theo đám người này đã bắt đầu chuyển mục tiêu sang trên người các cô.
Mắt phượng của Tần Nhất quét một vòng, chỉ là mười mấy con Zombie cao cấp, cô nhanh chóng xuất thủ giải quyết.
Đám người đi theo người thanh niên kia trừng lớn hai mắt, Zombie mười mấy người bọn hắn không đối phó được, thiếu niên này một người không đến mấy phút đã giải quyết hết.
Có cần đả kích người như vậy không hả!
Tần Nhất giải quyết xong Zombie, đào lấy tinh hạch, chuẩn bị lên xe rời đi. Cô không có thời gian, hiện tại không biết người ở thành phố G có phải tiến sĩ Lâm hay không, cô cần phải nhanh một chút chạy tới xác nhận.
Nếu không hồ ly giảo hoạt như tiến sĩ Lâm, nói không chừng rất nhanh đã đổi chỗ trốn rồi.
Tần Nhất đang muốn rời khỏi, nhưng cố tình có người không muốn cô đi, thanh niên ngăn cản bước chân cô, cười nhã nhặn: "Xin chào, tôi tên Cao Nghi Cẩn, cảm ơn cậu đã cứu chúng tôi, không biết tên cậu là?"
Cao Nghi Cẩn đã tính tốt, trước đó hắn hướng người trong xe xin giúp đỡ cũng là vì nhìn ra thực lực người bên trong xe không tầm thường, bằng không làm sao có thể lấy ra được hai chiếc xe tốt như vậy, trông còn rất mới nữa.
Ai ngờ, người bước xuống lại trẻ như vậy. Nói thật, ngay lúc đó không phải hắn không thất vọng qua, thế nhưng không nghĩ tới thiếu niên này lại cho hắn kinh hỉ lớn.
Mười mấy con Zombie cao cấp, thiếu niên này không dùng dị năng, chỉ phất phất tay, những con Zombie đó toàn bộ ngã xuống.
Bởi vậy, Cao Nghi Cẩn liền có ý mời chào.
Thiếu niên mạnh như vậy, nếu như tới thành phố B của bọn hắn, vậy thành phố B liền như hổ thêm cánh, không cần tiếp tục e ngại căn cứ các căn cứ khác.
"Không có hứng thú." Khuôn mặt anh khí lạnh lùng, cô vốn không thích đám người này, hiện tại lại cản đường của cô, Tần Nhất càng thêm không cho sắc mặt tốt.
"Này, cậu thái độ gì đấy, biết đây là ai không, đây chính là..." Một thiếu niên thoạt nhìn xêm xêm tuổi Tần Nhất nhìn không nổi dáng vẻ khinh người của Tần Nhất, khó chịu đứng dậy nói chuyện.
Chỉ là lời thiếu niên kia còn chưa nói hết, đã bị Cao Nghi Cẩn đánh gãy: "Mộc Tú, cậu nói lung tung gì đấy."
Cao Nghi Cẩn tuy nhìn như giận, nhưng Tần Nhất từ trong mắt hắn không nhìn ra một tia thật sự tức giận.
Mắt phượng hơi híp, sao cô có cảm giác người thanh niên này cùng người nào đó có chút tương tự.
Quả nhiên, Tần Nhất còn chưa lên tiếng, một bóng dáng màu đỏ xông tới, Cao Nghi Cẩn trong nháy mắt bị ôm lấy: "Anh, sao anh lại ở chỗ này?"
Cao Nghi Cẩn cúi đầu, người ôm hắn không phải em gái hắn thương yêu nhất Cao Nghiên thì còn là ai.
"Nghiên Nghiên, sao em quay lại, không phải nói đi thành phố G sao, Cao Phong đâu?" Cao Nghi Cẩn gặp được em gái nhà mình tuy rất vui vẻ, thế nhưng trong lòng có chút nghi hoặc, huống chi Cao Phong vẫn một mực đi theo bảo vệ em gái thế mà không thấy.
Nhắc tới Cao Phong, Cao Nghiên có hơi không được tự nhiên, nhưng lại không nói gì, mà lái sang chuyện khác: "Anh, đây là Tần Nhất, là bạn em quen trên đường. Tần Nhất, đây là anh trai em, Cao Nghi Cẩn."
Hai mắt Cao Nghi Cẩn sáng lên, em gái quen biết thiếu niên này, vậy thì dễ làm rồi.
Hơn nữa, dáng vẻ thẹn thùng của Cao Nghiên khi nhìn Tần Nhất, Cao Nghi Cẩn là người từng trải sao lại không hiểu, em gái hắn động tâm với thiếu niên này rồi.
Đối với việc này, Cao Nghi Cẩn cũng rất hài lòng, em gái hắn là đại mỹ nhân có tiếng xa gần, là dị năng giả, có biết bao thanh niên tài tuấn muốn cưới nó, thế nhưng hắn và ba đều chưa đồng ý.