Chương 661: Thành phố G (3)
Người nói chuyện mặt mày hớn hở, dương dương đắc ý, thấy tất cả mọi người tập trung tinh thần nhìn hắn chăm chú như thế, trong lòng tràn đầy cảm giác thỏa mãn.
Hắn ho khan vài tiếng, sau đó tiếp tục nói: "Đế thiếu coi trọng Tần Nhất, căn cứ trưởng Cao nào dám không đồng ý, đó chính là Đế thiếu, danh xưng Diêm Vương đấy. Thế nhưng, ai mà ngờ căn cứ trưởng Cao cũng là người có lòng tham, vậy mà còn muốn đem Cao Nghi Tĩnh kín đáo đưa cho Đế thiếu. Không nói đến việc Đế thiếu không thích phụ nữ, Cao Nghi Tĩnh kia chỉ là cái tàn hoa bại liễu, căn cứ trưởng Cao làm như vậy tự nhiên là chọc giận Đế thiếu. Còn không phải sao, đám Zombie hôm qua náo loạn một đêm kia, ai cũng không công kích, chỉ công kích mỗi người Cao gia."
"Tôi nghe nói, Cao phu nhân bị Zombie làm hỏng mặt, Cao Nghi Tĩnh cũng thế. Căn cứ trưởng Cao thì chịu chút tổn thương, Cao Nghiên và Cao Nghi Cẩn ngược lại không có bị thương."
Người kể chuyện lại bổ sung thêm vài câu, xung quanh ai nấy vẻ mặt sợ hãi thán phục, Đế thiếu không hổ là Đế thiếu, làm việc quỷ quyệt, tàn nhẫn lãnh khốc, một lời không hợp liền đánh, quả nhiên không hổ là Diêm Vương.
Qua hôm nay, tin Đế thiếu Vân Hoán là đồng tính và danh tiếng tàn nhẫn không lưu tình xem như truyền bá ra ngoài, thật tình không biết đằng sau còn có một Tần Nhất.
"Thanh danh này tiếp tục truyền ra, những căn cứ trưởng khác sẽ không đưa phụ nữ đến cho anh nữa, nhưng nam sinh thanh tú xinh đẹp sợ là sẽ không ít." Tần Nhất nhàn nhạt nói, trong mắt lại hiện lên từng tia giảo hoạt, thậm chí có chút cười trên nỗi đau của người khác.
Vân Hoán bất đắc dĩ xoa đầu Tần Nhất, môi mỏng gợi cảm dán lên vành tai mượt mà của Tần Nhất: "Có phải đồng tính hay không, chẳng lẽ Thất Thất không biết sao? Nếu như thật sự không biết, đêm nay có thể thử một chút."
Tê tê dại dại, Tần Nhất không tự chủ vuốt vuốt vành tai, sau đó giữ một khoảng cách an toàn với người đàn ông nào đó thú tính đại phát: "Em không biết, cũng không muốn biết."
Nói xong, Tần Nhất đi về phía cổng căn cứ, đã biết kết cục của Cao gia, cô khá hài lòng, còn hiện tại cô phải mau đi hội hợp với Khuynh Ca.
Vân Hoán trầm thấp cười lên, tiểu gia hỏa thẹn thùng.
Hiện tại Cao gia xảy ra chuyện, thành phố B cũng không còn nghiêm cẩn như ngày xưa, Tần Nhất và Vân Hoán cứ như vậy nghênh ngang đi ra.
Bởi vì lo lắng Phượng Khuynh Ca, Tần Nhất nhanh chóng đi tới nơi các cô đã ước định trước, nào ngờ, đợi cô là một Phượng Khuynh Ca mị thái đầy mặt.
Đối phương còn đang ngáp ngắn ngáp dài, dáng vẻ như không ngủ đủ giấc, khóe miệng Tần Nhất giật giật, nhìn dáng vẻ mặt mày hồng hào của cô ấy, chính cô dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết xảy ra chuyện gì.
"Oáp~, Tiểu Nhất Nhất, sao tới sớm thế?" Phượng Khuynh Ca quần áo không chỉnh tề, váy dài đỏ rực trên người lỏng lẻo, câu người mị hoặc.
"Còn sớm? Đã giữa trưa rồi, cậu thật sự có thể ngủ nha, càng lúc càng giống một loại động vật nào đó." Ở chung lâu với Phượng Khuynh Ca, Tần Nhất cũng nhiễm phải thói quen độc miệng.
Phượng Khuynh Ca miễn cưỡng nhìn trời, xác thực mặt trời đã lên tới đỉnh, thế nhưng quả thật cô vẫn rất buồn ngủ. Vốn gần đây cô đã có hơi thích ngủ, người đàn ông nào đó tối hôm qua còn xông vào trong lều của cô, đè ép cô một đêm, cô không buồn ngủ mới là lạ.
"Đây là?" Vân Hoán tiến lên ôm lấy bả vai Tần Nhất, tuyên thệ chủ quyền của mình, anh xem như đã nhìn ra, đối phương không chừng là hoa đào nát của vị này nhà mình.
Không chỉ có nam hoa đào, còn có nữ hoa đào, thật biết cách khiến anh đau đầu, hận không thể thu vật nhỏ này lại, giấu trong túi áo mới tốt.
Đặc biệt là người phụ nữ trước mắt này, nói thật, dáng dấp rất đẹp.
Tâm tư nhỏ của Vân Hoán sao Tần Nhất lại nhìn không ra: "Cô ấy là Phượng Khuynh Ca, em đã nói với anh rồi."
Vân Hoán sững sờ, Phượng Khuynh Ca anh có biết, người đến từ thế giới khác, Tần Nhất cũng thật lòng xem đối phương là chị gái của mình.