Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Anh có thể vì ngôi nhà nhỏ này của bọn họ mà làm bất luận hi sinh gì, cho dù là chết, anh cũng sẽ cam tâm tình nguyện hạnh phúc chết đi.

Nhưng anh liền sợ có một ngày về đến nhà, đối mặt lại là một căn phòng đen vĩnh viễn không một bóng người.

Thân ảnh hẳn là xuất hiện trong phòng kia có một ngày đột nhiên liền biến mất không thấy.

Cũng là ở thời điểm này, Xích Dương mới đột nhiên giật mình --

Dù là tình cảm của anh và Noãn Noãn đã tốt như vậy, thế nhưng là ngoại trừ thân phận của cô anh không dám biết đến, cô có bạn bè nào? Có kẻ thù nào? Cô gặp phải khó khăn sẽ tìm người nào hỗ trợ? Cô đã lợi hại như thế, như vậy ngoại trừ những chuyện nhỏ nhặt của nhà họ Chung, còn có chuyện lớn gì mà cô không giải quyết được?

Những điều này anh cũng không biết.

Mà anh không chịu được nhất chính là, đến tối hôm qua anh mới phát hiện, anh đối với vợ tương lai của mình, lại là hoàn toàn không biết gì cả.

Loại cảm giác này làm anh trắng đêm khó ngủ, kém một chút, anh liền lại lao ra, trở lại chung cư đi tìm Noãn Noãn, hoặc là trực tiếp đến nhà họ Chung tìm cô, nhìn cô đến cùng có ở nhà họ Chung hay không.

Thế nhưng là anh lại sợ nếu cô không ở nhà họ Chung..

Hoặc là cho dù có ở nhà họ Chung, nếu cô muốn làm chuyện gì, anh chạy tới, có thể cảm thấy anh phiền hay không..

Xích Dương quen thuộc làm bất luận chuyện gì, đều có nắm chắc 90% trở lên.

Thế nhưng là đối với Noãn Noãn, một trong những người đời này anh để ý nhất, anh lại hoàn toàn không hiểu cô, hoàn toàn không cách nào nắm chắc.

Thật sự là càng nghĩ thì càng cảm thấy không có cảm giác an toàn.

Càng nghĩ thì càng cảm thấy, có thể là Noãn Noãn trở về chỉ để chấm dứt chuyện nhà họ Chung hay không? Chờ cô xử lý xong chuyện nhà họ Chung, cô liền sẽ rời đi.

Đi đến một thế giới mà anh căn bản không cách nào chạm tới?

Cho nên giờ phút này, khi Xích Dương ôm Noãn Noãn, Noãn Noãn mới có một loại cảm giác một con chó to sắp bị chủ nhân vô lương là cô vứt bỏ.

Con chó ngạo kiều, trung thành lại tình cảm yếu ớt này, cô nên đối với anh như thế nào bây giờ?

Cảm thụ được nhiệt khí dâng lên ở cổ, không đầy một lát, máu của Chung Noãn Noãn liền bị nhiệt khí này làm sôi trào.

Nếu không..

Vẫn là lên đi?

Lần trước nghe Selina nói, giữa phụ nữ và đàn ông, không có chuyện gì là ngủ một lần không giải quyết được. Nếu là không giải quyết được, vậy liền ngủ hai lần.

Thế là kêu anh Xích Dương một tiếng, nhưng anh vẫn là bộ dáng tội nghiệp kia, tính nôn nóng của Chung Noãn Noãn rốt cục không nhịn được, đưa ra một cái tay, ấn chỗ ghế dựa, cái ghế bên chỗ Xích Dương liền toàn bộ ngả xuống.

Chung Noãn Noãn dùng sức một cái, nhẹ nhàng bổ nhào về phía trước, Xích Dương thuận tiện vừa ngã vào trên ghế.

Lần này, Chung Noãn Noãn có thể xem rõ ràng minh bạch biểu lộ của Xích Dương.

Mẹ nó!

Còn tội nghiệp đáng thương hơn so với trong tưởng tượng của cô.

Trước đó ở cục cảnh sát cô không có thấy rõ ràng, bây giờ cách gần, lúc này mới quan sát được, đoạn thời gian trước người đàn ông này như là một cái vòng tay thu nạp ánh trăng, oánh nhuận sung mãn, cảm giác như hiện ra ánh sáng nhàn nhạt, hôm nay lại không có.

Phía dưới ánh mắt của anh có chút phát xanh, mặc dù khả năng trải qua nhiều năm mất ngủ, đã miễn dịch với loại mất ngủ không phải rất nghiêm trọng này, cũng sẽ không sinh ra quầng thâm mắt quá nghiêm trọng, thế nhưng là Chung Noãn Noãn là ai? Cô để ý Xích Dương như vậy, ngay cả lông tơ trên người anh đều sắp có thể đếm rõ ràng, biến hóa như thế có thể thoát khỏi đôi mắt của cô sao?

Nghĩ đến tối hôm qua anh Xích Dương lại không ngủ, Chung Noãn Noãn đau lòng thảm rồi.

"Anh Xích Dương, tối hôm qua anh lại không ngủ? Là loay hoay không có thời gian ngủ, vẫn là không ngủ được?"

Xích Dương bị bổ nhào cũng không giãy dụa, ngược lại rất thích loại cảm giác Noãn Noãn bá khí bá chiếm anh này. Tội nghiệp nói: "Không ngủ được."
Nhấn Mở Bình Luận