Vốn cho rằng đây chính là tình chàng ý thiếp bình thường, mặc cô hôn như thế nào, dù là thân thể đang điên cuồng nổi lên biến hóa, nhưng Xích Dương dùng ý chí kiên định nói với chính mình, quyết tâm ta tự lù lù bất động.
Cần tất yếu đọ sức cùng kẻ địch đến cùng!
Chuyện này nếu là không giải quyết, thật đúng là không qua đi được nữa.
Anh thật sự không thích loại cản thụ tối hôm qua kia.
Dù là Noãn Noãn hôn anh 20 lần, hôm nay anh cũng sẽ không thỏa hiệp.
Nhưng mà quyết định như vậy mới làm không đến một giây, dây lưng phía dưới liền buông lỏng ra.
* * *
Sau một giây đồng hồ kịp phản ứng, đồ vật không thể miêu tả nào đó chui ra.
Xích Dương: "!"
Nhìn xem Tiểu Dương, da đầu Chung Noãn Noãn có chút run lên.
Vóc dáng của Tiểu Dương thật sự là quá.. Cao.
To con.
Dáng vẻ quá thừa dinh dưỡng.
Mặc dù sợ hãi, thế nhưng là nghĩ đến anh Xích Dương khó chịu như vậy, Chung Noãn Noãn quyết tâm liều mạng.
Cô cũng tin tưởng vững chắc, đối mặt một người đàn ông yêu mình, không có vấn đề gì là ngủ một lần không giải quyết được.
Nếu như một lần không giải quyết được, vậy liền ngủ hai lần.
Cô tin tưởng, chân thành bố trí, sắt đá cũng mòn.
Cái gì mà cô quá nhỏ đối thân thể không tốt?
Cô cảm giác thân thể của cô vô cùng khỏe mạnh!
Mà lại tại bốn tháng trước, cô không phải đã bị anh cưỡng ép ** sao?
Nếu là đã **, thì sợ gì!
"Noãn Noãn, em đang.."
Hai chữ làm gì còn chưa nói ra miệng, Xích Dương cọ ngẩng đầu lên liền thấy được ánh mắt như là chó sói của Noãn Noãn nhà anh.
Sau đó cả người liền choáng váng.
Cho nên, Noãn Noãn nhà anh đây là dự định.. ăn hết anh?
Vì sao?
Xích Dương hoàn toàn không rõ tại sao Noãn Noãn muốn chọn thời điểm này cùng anh..
"Noãn Noãn, không được! Anh nói qua anh sẽ không đụng vào em khi em chưa đủ 18 tuổi. Hơn nữa đây là ở trên xe!"
Vị trí dừng xe của bọn họ mặc dù không phải ở trên đường cái lớn, nhưng cũng là ở trên đường cái.
Giữa ban ngày, cho dù cửa sổ xe của chiếc xe này là chống đạn, hơn nữa từ bên ngoài không nhìn thấy bên trong, nhưng cũng không thể để lần đầu tiên của bọn họ tiến hành ở trên xe!
Cái này làm người chính trực như Xích Dương có một loại cảm giác như đang trộm cắp vậy.
Cảm giác của anh Xích Dương Chung Noãn Noãn là không quản được, dù sao anh Xích Dương nhà cô đã bị cô làm tổn thương đến biến thành cô vợ nhỏ.
Cho nên Chung Noãn Noãn cũng không nói nhiều với anh, quyết tâm liều mạng, an vị ở trên người Xích Dương.
Đôi mắt Xích Dương không thể tưởng tượng nổi trừng một cái, lập tức chỉ cảm thấy đầu óc cấp tốc sung huyết.
Sau đó thề không đủ 18 tuổi sẽ không đụng Noãn Noãn gì đó, cảm giác làm trộm cắp trong xe gì đó cũng toàn bộ bị quăng lên chín tầng mây.
Cảm giác lần đầu tiên mang cho Noãn Noãn, dù là đã qua 6 năm, sống lại một đời, thế nhưng là Noãn Noãn vẫn nhớ kỹ như cũ.
Một lần kia, cảm giác của cô không tốt đẹp gì.
Hơn nữa có thể nói là vô cùng không tốt.
Bởi vì một lần kia cô cùng Xích Dương còn không quen, căn bản cũng không nghĩ tới sẽ sinh ra bất luận tiếp xúc gì với người đàn ông liên quan đến Chung Thiên Thiên.
Khi đó cô cảm thấy, Chung Thiên Thiên cùng với cô mặc dù không phải cùng một mẹ sinh ra, nhưng cô ta lại là chị gái của cô. Mặc kệ Xích Dương có thích cô ta hay không, chỉ cần Chung Khuê Quân giới thiệu Xích Dương cho Chung Thiên Thiên, làm em gái, suy nghĩ cho mặt mũi sau này của chị gái, cô đều không nên có bất kỳ tình cảm hoặc là tiếp xúc thân thể gì với Xích Dương.
Bất đắc dĩ lần kia cô nhìn thấy Chung Thiên Thiên bỏ thuốc Xích Dương, mà Xích Dương lại uống.
Tác dụng của thuốc kia có thể nói là vô cùng mạnh, uống hết hẳn là hai phút sẽ có hiệu quả. Nhưng là lúc ấy dưới tình huống thương thế tái phát, Xích Dương vẫn kiên trì chừng mười phút mới nói muốn mượn phòng ngủ nhà họ Chung để dùng.