Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 697: Noãn Noãn trả thù

Lỗ tai bên phải tay bắn tỉa cũng bị bắn rớt.

Tay bắn tỉa bị dọa thảm rồi, nhanh chóng chạy trốn.

Nhưng mà tên sát thủ thối ý đồ muốn gϊếŧ anh Xích Dương nhà cô, còn muốn gϊếŧ ông nội cô, Noãn cô nương có thể tha cho anh ta?

Đây chính là chạm đến ranh giới cuối cùng của cô.

Cho nên bình thường một súng hoặc là một chiêu có thể làm tên sát thủ mất mạng, lần này, Noãn Noãn nổ súng 5 lần, sau khi đánh nát hai tay của đối phương cùng hai lỗ tai, mới một phát súng bắn trúng giữa trán làm tên sát thủ mất mạng.

Trình độ tinh chuẩn kia, quả thực giống như là dùng súng để ở đầu đối phương sau đó nổ súng.

"Noãn Noãn, thế nào? Đánh trúng không?"

Bởi vì Xích Dương không có cách nào nhìn thấy đồ vật ở quá xa, thấy Chung Noãn Noãn bắn nhiều lần như vậy có chút bận lòng.
Chung Noãn Noãn nhìn người đã chết không thể chết thêm, gật đầu nói: "Vâng, hẳn là đã chết, em thấy anh ta đã ngã xuống."

"Vậy là tốt rồi."

Bởi vì bên này phát sinh bắn nhau, Xích Dương lập tức liền liên hệ với quân đội.

Người của quân đội cùng Lãnh Tấn Bằng gần như là đồng thời đến.

Nhìn xem đầy đất bừa bộn, Lãnh Tấn Bằng trực tiếp trợn tròn mắt.

"Đã xảy ra chuyện gì?"

Xích Dương thuật lại tình huống cho Lãnh Tấn Bằng một lần, sắc mặt Lãnh Tấn Bằng lập tức liền trầm xuống.

Hỏi thăm một chút còn có người sống hay không, xác định những sát thủ kia sau khi ám sát thất bại liền cắn thuốc độc tự sát, liền làm người rửa sạch hiện trường.

Bởi vì quân đội tham gia, lại thêm quán cơm này cũng đủ lớn, khoảng cách giữa các phòng tương đối rộng, mà phòng Xích Dương đặt trước lại ở tận cùng bên trong, cho nên chuyện nơi đây cũng không làm ảnh hưởng đến quá nhiều người.
Mọi người đi gần hết, lúc này Lãnh Tấn Bằng mới nhìn về phía Chung Noãn Noãn, thừa dịp lúc Xích Dương đang bàn giao công việc với người khác, nói với Noãn Noãn: "Noãn Noãn, cháu qua đây một chút, chú có chút chuyện muốn hỏi cháu."

"Vâng."

Xích Dương đang nói chuyện ở bên kia, thính tai nghe được thanh âm nhỏ giọng của Lãnh Tấn Bằng, cảm thấy trầm xuống, lập tức đi tới, một tay liền kéo lại Chung Noãn Noãn sắp đi theo Lãnh Tấn Bằng, bảo hộ ở trong ngực anh.

"Chú có lời gì có thể hỏi cháu, tại sao phải đơn độc hỏi cô ấy?"

Lão gia tử ở một bên cũng nhíu mày, phụ họa cháu trai nói: "Tiểu Lãnh, cậu có chuyện gì cần đơn độc hỏi Noãn Noãn mà người nhà như chúng tôi không thể nghe?"

Lãnh Tấn Bằng: "!"

Tại sao cảm giác giống như là tôi muốn ăn vợ cùng cháu dâu nhà các người vậy?
Chẳng phải là làm theo quy định hỏi thăm một chút thôi sao?

Các người đến nỗi dùng ánh mắt như đang phòng trộm kia nhìn tôi sao?

Rõ ràng là chiến hữu, nhưng giờ phút này lại cảm giác giống như là trong nháy mắt biến thành kẻ thù.

"Chú chỉ là có chút chuyện cần hỏi Noãn Noãn mà thôi, cháu đây là biểu tình gì?" Lãnh Tấn Bằng không vui.

"Noãn Noãn cũng là ân nhân cứu mạng của chú, chú còn có thể đối với nó không tốt sao?"

"Vậy có chuyện gì chú liền hỏi trước mặt cháu cùng ông nội, không cần đơn độc nói chuyện với Noãn Noãn."

"Đúng!"

Xích Dương cùng lão gia tử kẻ xướng người họa, Lãnh Tấn Bằng bị làm cho tức giận đến muốn giơ chân.

Kỳ thật Chung Noãn Noãn biết Lãnh Tấn Bằng muốn đơn độc nói chuyện với cô về cái gì, hiện tại đã đến lúc công khai thân phận của cô. Dù sao cô cũng không muốn anh Xích Dương nhà cô cả ngày sinh hoạt trong sự lo lắng hãi hùng.
"Chú Lãnh, cháu biết chú muốn hỏi cháu cái gì, cháu cũng biết chú không cho anh Xích Dương cùng ông nội biết, là sợ bọn họ bởi vì cháu mà bị tổn thương. Nhưng mà không sao, bọn họ là người thân thân nhất trong cuộc đời này của cháu, cho nên chuyện của cháu, không có chuyện gì là bọn họ không thể biết."

Lãnh Tấn Bằng: "!"

Đúng vậy! Vốn dĩ ông liền muốn lặng lẽ hỏi thăm Noãn Noãn, biết rõ ràng thân phận của cô, lúc này mới có thể sửa lại thân phận của cô lúc quân đội điều tra.

Nhấn Mở Bình Luận