Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Chương 698: Thân phận của Noãn Noãn

Nếu như thân phận của Chung Noãn Noãn thật sự không thể lộ ra ngoài ánh sáng, nếu như ông có thể giúp đỡ, cũng nhất định sẽ hỗ trợ ở mức độ lớn nhất. Chỉ cần Chung Noãn Noãn tiếp cận Xích Dương không phải vì mục đích gϊếŧ cậu ta là được.

Chẳng qua trải qua chuyện tối nay, đối với Chung Noãn Noãn, Lãnh Tấn Bằng đã rất yên tâm.

Nếu như cô tiếp cận Xích Dương chính là vì gϊếŧ cậu ta, như vậy đêm nay chính là cơ hội tốt nhất.

Bởi vì mặc dù Xích Dương không dễ dàng bị gϊếŧ, nhưng mà bên cạnh cậu ta còn có lão gia tử.

Sau khi trải qua chuyện này, Lãnh Tấn Bằng cảm thấy, cho dù thân phận của Chung Noãn Noãn có thể có chút kinh khủng, nhưng ít ra tình cảm của cô đối với Xích Dương là thật.

Ông làm như vậy còn không phải là vì suy nghĩ cho tên nhãi ranh này.
Thế nhưng mà cậu ta đâu?

Chậc chậc!

Nhìn xem bộ dáng hận không thể gặm nét mặt ông của Xích Dương, Lãnh Tấn Bằng cảm thấy rất tức giận.

"Được được được! Các người đều là người tốt, chỉ một mình tôi là người xấu, được chưa!"

Vón dĩ còn tưởng rằng Xích Dương, ít nhất lão gia tử cũng sẽ nói lý giải ông, kết quả Lãnh Tấn Bằng phát hiện bản thân suy nghĩ nhiều.

Chẳng những Xích Dương một bộ dáng "Chú thật sự là người xấu", ngay cả lão gia tử cũng là một bộ dáng "Sao đầu óc cậu lại chậm chạp như vậy", Lãnh Tấn Bằng đã cảm thấy phiền muộn.

"Vậy chúng ta đi vào, vừa ăn cơm vừa nói đi."

Lãnh Tấn Bằng: "..."

Lão gia tử: "..."

Cảnh vệ viên: "..."

"Noãn Noãn, cháu còn có thể ăn được?"

Chung Noãn Noãn gật đầu: "Ăn được! Vì sao lại không ăn được? Hơn nữa hiện tại ông nội khẳng định cũng đói bụng. Mặc dù cái phòng này không thể được, nhưng mà phòng trước của chúng ta không phải cũng không có việc gì sao? Chúng ta đi phòng kia ăn! Đồ ăn đều gọi, không ăn thật không có lời!"
Nhìn đầy đất bừa bộn cùng máu tươi, trong lòng một đám đàn ông yên lặng nói thầm --

Thần kinh của cô gái này phải lớn bao nhiêu!

Lão gia tử đã trải qua rất nhiều lần ám sát như vậy, nhiều đến không thể đếm hết được, cho nên bình tĩnh, thế nhưng mà Noãn Noãn..

Bởi vậy có thể thấy được, Noãn Noãn trải qua tình huống như vậy cũng sẽ không ít hơn lão gia tử.

Chẳng qua Xích Dương lại nhanh chóng phản ứng kịp.

"Được, vậy chúng ta liền đến phòng phía trước ăn. Đồ ăn anh gọi lúc trước cũng đã làm xong, làm bọn họ trực tiếp mang lên là được."

"Vâng!"

Nghe được có thể mang thức ăn lên, bụng Chung Noãn Noãn cũng phối hợp kêu hai tiếng "ùng ục".

Xích Dương đau lòng nhẹ nhàng vuốt vuốt bụng cho Noãn Noãn: "Nhịn một chút, lập tức liền ăn cơm. Anh gọi đồ ăn đều là món em thích."
"Vâng." Nghe được đều là đồ ăn cô thích, bụng Noãn Noãn lại phối hợp kêu vài tiếng.

Lão gia tử: "..."

Vậy còn ông?

Lãnh Tấn Bằng: "..."

Không cảm giác. Ăn nhiều cẩu lương liền sẽ biết, dù sao tuyệt đối sẽ không có đồ ăn mà ông thích.

Bởi vì cảnh vệ viên cũng lao động một ngày chưa ăn cơm, lão gia tử đau lòng cảnh vệ viên của mình, thế là để bọn họ tiến vào ăn cơm trước, tất cả vấn đề cũng chờ ăn cơm hỏi tiếp.

Lúc ăn cơm, Lãnh Tấn Bằng vốn chỉ muốn ngồi cách Chung Noãn Noãn cùng Xích Dương xa một chút, ai ngờ ông lại ngồi đối diện hai người, nhìn thấy rõ ràng cảnh hai người mặt mày đưa tình, cùng với mỗi một lần gắp thức ăn cho đối phương, Xích Dương vẫn luôn tay ngứa không nhịn được lau khóe miệng cho Noãn Noãn trong lúc ăn cơm.

May mắn ông đã sớm ăn cơm tối ở nhà Selina, nếu không ông khẳng định là không ăn được.
Chờ mọi người ăn đến không sai biệt lắm, toàn bộ cảnh vệ viên cũng đã đi ra, nói chuyện vừa mới bắt đầu.

"Noãn Noãn, hôm nay chú tới nhà Selina. Bởi vì hôm nay tiểu Duệ lại bị công kích, mà Diệp Hải lại muốn mạng của tiểu Duệ lẫn nữa. May mắn được Selina cứu! Cháu nói đúng, Diệp Hải, chính là một con rắn độc."

Nhấn Mở Bình Luận