Triệu Thận sững sờ nhìn bia mộ, nhẹ nhàng vuốt ve, một lần lại một lần.
Tại thời điểm này, cậu cảm thấy sự cô đơn mà cậu chưa bao giờ có trước đây.
Từ khi còn bé, cho đến bây giờ, người nhà là lý do cậu vẫn kiên trì, cho dù luyện công là điều cậu không thích,nhưng cậu cũng nguyện ý vì vậy mà mới nỗ lực hết mình.
Nhưng mà, cậu lại nhận được cái gì?
Cha mẹ cậu chết, cô gái chờ đợi cậu cũng hóa thành bia mộ, trong lòng Triệu Thận có một loại cảm giác thê lương, rất thống khổ, thậm chí trái tim truyền đến từng đợt cảm giác đau đớn.
Thế giới mênh mông, cậu đã trở thành người mạnh nhất, thế nhưng, những gì cậu có cũng đều mất đi.
Triệu Thận vô lực dựa vào bia mộ, cảm thấy vô cùng bi thương, nhưng trong mắt cậu lại không có nước mắt chảy xuống.
Dường như cậu cũng đã quên mất khóc như thế nào rồi.
"Tiểu Thận."
Bỗng nhiên, dao động trong khu vực hiện lên, sau đó một thân ảnh xuất hiện.
Diệp Tinh nhìn thanh niên tràn đầy tang thương trước mắt, nhẹ giọng gọi.
Hắn thở dài một hơi.
Cuộc đời Triệu Thận không thể nghi ngờ là bi khổ, cả đời đều làm chuyện mình không thích, nhưng kết cục cuối cùng lại là như vậy.
Nghe được giọng nói này, Triệu Thận sững sờ ngẩng đầu, cậu thấy được người thanh niên trước mắt.
Thanh niên thoạt nhìn chỉ có hai mươi mấy tuổi, thậm chí còn trẻ hơn rất nhiều so với cậu, nhưng khuôn mặt lại vô cùng quen thuộc.
"Diệp thúc?" Triệu Thận sững sờ nói.
Mặc dù đã trôi qua trăm năm, nhưng bộ dáng của Diệp Tinh chưa bao giờ phai nhạt trong đầu cậu.
Nhìn thấy Diệp Tinh vô cùng trẻ tuổi, Triệu Thận lại đột nhiên hoảng hốt một trận. Cậu dường như lại trở lại thời thơ ấu, lúc ấy mỗi lần cậu luyện võ kết thúc đều sẽ chạy đến cung điện luyện đan xem Diệp Tinh luyện đan, đó là ký ức cậu khó có thể quên được.
"Tiểu Thận, muốn khóc thì khóc đi." Diệp Tinh đi lên trước, khẽ thở dài một hơi, nhẹ nhàng vuốt ve tóc Triệu Thận nói.
Mặc dù trở thành cường giả hư không cảnh, nhưng hiện tại trong tóc Triệu Thận vẫn xuất hiện rất nhiều tóc bạc, trên mặt cũng tràn đầy vẻ tang thương.
Triệu Thận sững sờ nhìn Diệp Tinh, một lúc lâu sau lại lắc đầu, nói: "Ta khóc không nổi."
Cậu nhìn Diệp Tinh, bỗng nhiên hỏi: "Diệp thúc, ta có thể hỏi thân phận của thúc không?"
Cậu hiện tại đã là cường giả mạnh nhất phiến thế giới, thậm chí có thể đánh nát hư không, thế nhưng Diệp Tinh trước mắt cậu lại hoàn toàn không nhìn thấu được.
Nhưng mà thật ra cậu cũng chưa từng nhìn thấu Diệp Tinh.
Trước kia ở trong lòng cậu, Diệp Tinh chỉ là một người hơi có thực lực một chút, thích luyện đan, hơn nữa rất bác học, đều nắm vững với các loại dược thảo, linh quả trong lòng bàn tay.
Nhưng Diệp thúc bình thường như vậy lại cho cậu một viên đan dược, lại khiến cho thiên phú của cậu không ngừng tăng lên.
Theo thực lực cường đại, cậu có thể cảm ứng được đan dược kia dung hợp trong cơ thể cậu, một lần lại một lần lột xác thân thể của cậu.
Cậu biết, nếu không phải có đan dược này,cậu cũng không có khả năng luyện công pháp Huyết Nguyên đến đại thành, thậm chí đạt tới tình trạng hiện tại.
"Ta?" Diệp Tinh trầm mặc một chút, khẽ thở dài một hơi, nói: "Ngươi có thể xem ta là khách qua đường của thế giới này."
Cả hai đều im lặng.
Một lúc lâu sau Triệu Thận bỗng nhiên mở miệng nói: "Diệp thúc,thúc biết không? Ta chưa bao giờ nghĩ đến việc trở thành người mạnh nhất thế giới, tấn cả những gì ta muốn là một cuộc sống an toàn và ổn định với gia đình mà thôi, ta vẫn thích trở thành một người đọc sách như cha ta.”
Đối với người bình thường mà nói chuyện rất đơn giản liền làm được, nhưng đối với cậu mà nói lại khó như lên trời.
Diệp Tinh khẽ thở dài, nói: "Nếu để cho ngươi trở lại trước kia, ngươi sẽ vẫn lựa chọn như vậy sao?"
Nghe vậy, Triệu Thận sững sờ nhìn Diệp Tinh.
Diệp Tinh nhẹ giọng nói: "Ta lập tức sẽ xoay chuyển thời không, để cho ngươi trở lại lúc mình mới sinh ra, ngươi có thể lựa chọn linh hồn của mình khi tiến vào trong cơ thể của đứa bé, biết được tất cả hậu quả, ngươi có thể một lần nữa lựa chọn cuộc sống của mình."
Triệu Thận im lặng không nói gì,Diệp Tinh hiện tại đối với cậu mà nói vô cùng thần bí, cho dù có thể nghịch chuyển thời không, cậu cũng không có cảm thấy bất kỳ kỳ quái nào.
Cậu nhìn Diệp Tinh, bỗng nhiên đứng lên khom người nói: "Đa tạ Diệp thúc."
"Đi đi." Diệp Tinh vẫy vẫy tay phải.
Ầm ầm!
Hư không xung quanh hoàn toàn xảy ra vặn vẹo, mà thân thể Triệu Thận tiếp xúc với vặn vẹo này, trực tiếp biến mất.
“Không biết Tiểu Thận sẽ lựa chọn như thế nào?” Diệp Tinh yên lặng nói trong lòng.
Để cho Triệu Thận một lần nữa lựa chọn nhân sinh, đây là quyết định của Thánh Tôn Mạt Viêm bảo hắn làm ra. Vừa rồi giọng nói của Thánh Tôn Mạt Viêm bỗng nhiên vang lên trong tai hắn.
……
Người thành Lưu Vân không ngừng lui tới, mà lúc này trong Triệu phủ lại là một mảnh tình cảnh vui sướng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!