"Ha ha, trông Diệp Tinh ngươi rất tự tin. Tám triệu năm thời gian, tin tưởng năng lực luyện đan của ngươi chắc chắn tăng lên rất nhiều." điện chủ Mạc Vẫn nhìn Diệp Tinh, cười to nói.
"Lựa chọn thời gian này ra ngoài, xem ra Diệp Tinh ngươi có chút ý nghĩ về lời khiêu chiến của các đệ tử khác trong tông."
Bây giờ chỉ còn lại bảy ngày cuối cùng tranh đoạt danh ngạch điện thứ chín.
Mà lời khiêu chiến của các đệ tử nòng cốt mạnh mẽ nhất Hư Thần tôn giai đoạn hiện nay với Diệp Tinh chính là bảy ngày sau.
Diệp Tinh cười một tiếng, nhưng không nói gì nhiều.
"Điện chủ Mạc Vẫn, ta về điện thứ chín trước."
Nói mấy câu, Diệp Tinh trực tiếp nói.
Mặc dù thế giới bên ngoài mới qua mấy chục năm, nhưng đối với hắn mà nói đã qua mấy triệu năm, lúc này hắn rất muốn gặp người nhà mình.
Dù sao tất cả thời gian trước đó cộng lại cũng chưa tới mấy triệu năm.
Nói mấy câu, trước mắt Diệp Tinh xuất hiện một vòng xoáy, hắn tiến vào trong đó, bóng người nháy mắt biến mất.
...
Trong điện thứ chín, lúc này mấy người Lâm Tiểu Ngư cũng đang tu luyện.
Ngay cả tiểu Bảo Nhi cũng nghiêm túc luyện tập một loại kiếm pháp, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé núng nính, đang huy động đoản kiếm nhỏ trong tay.
Bỗng nhiên, cô bé nhìn thấy bóng người xuất hiện phía trước, ánh mắt lập tức sáng lên.
"Ba!"
Tiểu Bảo Nhi hoan hô một tiếng, ném thanh đoản kiếm nhỏ trong tay đi, nhanh chóng chạy tới.
"Diệp Tinh."
"Ba."
Nghe thấy giọng nói, Lâm Tiểu Ngư, Diệp Lân cũng đều nhanh chóng đứng dậy, kích động hô.
"Tiểu ngư. . ." Diệp Tinh ôm tiểu Bảo Nhi, nhìn người nhà mình, trên mặt tràn đầy nụ cười.
Người một nhà tụ tập chung một chỗ, thể xác và tinh thần Diệp Tinh cũng hoàn toàn buông xuống.
Trước đó liên tục luyện đan mấy triệu năm, linh hồn hắn cũng cảm thấy mệt mỏi.
Nói chuyện với người nhà một lát, Diệp Tinh nhìn về phía bốn phía, nghi ngờ nói: "Tiểu Hắc đâu?"
Bình thường lúc hắn trở về tiểu Hắc vẫn luôn ríu rít.
"Ba, tiểu Hắc thúc lại chạy ra bên ngoài." Diệp Lân nhìn cha mình, nói.
"Diệp Tinh, bây giờ thế cục bên ngoài rất gay gắt."
Bên cạnh, Lâm Tiểu Ngư không nhịn được nói: " Huyết Vô Cực đó vẫn luôn ở trên quảng trường sự kiện, chờ anh tới."
"Hơn nữa ở trên quảng trường, lượng lớn đệ tử nội môn, đệ tử nòng cốt Hư Thần tông đưa ra lời khiêu chiến với anh, phần lớn đều là khiêu chiến luyện đan, nhưng cũng có một phần cực nhỏ khiêu chiến thực lực của anh, trong đó còn có một bộ phận đệ tử bình thường."
Cho dù là đệ tử bình thường, cũng có thể luyện chế ra đan dược đẳng cấp đạo chủ cảnh, thậm chí thỉnh thoảng có thể luyện ra đan dược đẳng cấp thánh hoàng, năng lực luyện đan đặt ở những nơi khác cũng coi như rất mạnh mẽ.
"Huyết Vô Cực ư?" Diệp Tinh thầm nói trong lòng, trong mắt hắn lóe lên ánh sáng.
Soạt!
Tay phải nắm chặt, sau đó trong tay Diệp Tinh xuất hiện một tấm lệnh bài kỳ lạ, chính là lệnh bài điện thứ chín, cũng là lệnh bài thân phận của hắn.
Ong...
Lúc này dao động trên lệnh bài xuất hiện, sau đó nhanh chóng xuất hiện một tin tức.
"Người khiêu chiến: Hắc kình. So tài đan dược: Bất cứ một loại đan dược đẳng cấp đạo chủ cảnh nào. Điểm cống hiến khiêu chiến: 5 "
Sau khi tin tức này xuất hiện, ngay sau đó rất nhiều tin tức giống như nước lũ nhanh chóng bay ra.
"Người khiêu chiến: Sơn Hồng. So tài đan dược: Bất cứ một loại đan dược đẳng cấp đạo chủ cảnh nào. Điểm cống hiến khiêu chiến: 6 "
"Người khiêu chiến: Cự Côn. . ."
...
"Người khiêu chiến: Hồn Thỏa. So tài đan dược: Bất cứ một loại đan dược đẳng cấp thánh hoàng cảnh nào. Điểm cống hiến khiêu chiến: 30 "
...
"Người khiêu chiến: Ô Lâm. So tài thực lực. Điểm cống hiến khiêu chiến: 50 "
"Người khiêu chiến: Thiên Nhã. So tài đan dược: Bất cứ một loại đan dược đẳng cấp thần tôn cảnh nào. Điểm cống hiến khiêu chiến: 60 "
...
Rất nhiều tin tức chằng chịt, cộng lại có chừng gần mười ngàn tin, mà tất cả những người khiêu chiến này đều đồng ý bỏ điểm cống hiến ra, đặc biệt tới khiêu chiến Diệp Tinh!
"Nhiều người khiêu chiến như thế?" Bên cạnh, mấy người Lâm Tiểu Ngư, Diệp Lân nhìn, trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ.
Thực tế người công khai khiêu chiến trên quảng trường sự kiện ngay cả một phần mười người thật sự khiêu chiến cũng chưa tới.
“Thật đúng là coi trọng mình, sợ mình không đáp ứng, còn đồng ý bỏ điểm cống hiến ra? Nếu như mình không ứng chiến, nếu vậy thì đoán chừng danh tiếng của mình sẽ thật sự sụp đổ." trong mắt Diệp Tinh lóe lên ánh sáng.
Khiêu chiến giữa hai người rất bình thường, nhưng là một phe nguyện ý bỏ điểm cống hiến ra, nếu đối phương thua không cần trả giá bằng bất cứ thứ gì.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!