Chương 221 Trung kì vương cảnh 1
Cho nên, cho dù có đắc tội với sáu đại gia tộc này Diệp Tinh hắn cũng không quan tâm.
"Mẹ kiếp! Cái gì vậy!" Nhìn bóng lưng Diệp Tinh biến mất, Khương Hằng không nói gì, không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì, về phần Khương Lâm thì nhịn không được mắng một tiếng.
"Em còn chưa từng thấy qua có người dám không đem sáu đại gia tộc chúng ta để vào mắt. Từ hai bàn tay trắng đến giá trị mấy chục tỷ mà thôi, Diệp Tinh này thật sự coi mình thông minh giỏi giang lắm sao?"
Sắc mặt Khương Lâm âm trầm, trong lòng tức giận khó có thể nói thành lời. Tuy rằng hiện tại tất cả mọi người đều là người thường, nhưng ai mà không muốn biến thành cao thủ võ lâm trên TV, có thể một quyền đánh vụn đá chứ, đối với khương Lâm và các công tử gia tộc lớn khác mà nói, lực hấp dẫn này có đôi khi so với sức hấp dẫn của tiền còn lớn hơn.
Ngoài ra, ăn một quả màu đỏ, anh ta có hy vọng cưới được Tần Nhược Hi, đây là giấc mơ lớn nhất của anh ta.
Cơ hội đang ở trước mắt, nhưng Diệp Tinh lại không cho bọn họ cơ hội này.
"Hừ! Diệp Tinh trên người tổng cộng cũng chỉ có hơn bốn mươi tỷ, ở buổi bán đấu giá kiếm Sinh Mệnh dùng đi ba chín tỷ, hiện tại trên người tiền nhiều nhất là mấy tỷ mà thôi mà thôi, vẻn vẹn số tiền này ngay cả mấy đại gia tộc chúng ta cũng không để vào mắt. "Trịnh Gia Trịnh Cực Nguyên trong lời nói cũng mang theo một tia tức giận.
Mấy người khác sắc mặt cũng không tốt gì.
Khương Lâm nhìn mấy người trước mắt, trầm giọng nói: "Tôi quyết định, từ giờ trở đi, tôi sẽ bắt đầu chèn ép Diệp Tinh. Hiện tại Diệp Tinh đã bán đi hai công ty, chỉ còn lại có một Đầu tư Tinh Nguyên, còn có một cửa hàng thú cưng, hai công ty này không có bất kỳ nội tình gì, thành lập cũng vẻn vẹn chỉ có hơn một năm. Tôi đảm bảo với mọi người rằng sự phát triển của hai công ty này sẽ dừng lại ở đó. Nếu Diệp Tinh tiếp tục sự nghiệp khác, vậy thì cho dù là sự nghiệp gì, tôi vẫn sẽ chèn ép!”
\- Thêm cả tôi nữa! Trịnh Cực Nguyên cũng đứng ra gật đầu nói. Khóe miệng ông ta lộ ra một tia lãnh ý: "Hiện tại là xã hội tiền bạc, không đem sáu đại gia tộc chúng ta để vào mắt, xem Diệp Tinh này làm sao lại sáng tạo ra thần thoại thương nghiệp nữa? Ăn ba quả kia thì sao? Thực lực trở nên mạnh hơn thì như thế nào? Chẳng lẽ hắn còn có thể đánh người phạm tội sao? Ở trước mấy vũ khí nóng, hắn có thể ngăn cản mấy lần công kích?" Hy vọng muốn biến thành cao thủ võ lâm của Trịnh Cực Nguyên bị Diệp Tinh trực tiếp bỏ qua, tức giận trong lòng ông ta có thể tưởng tượng được, tuyệt đối không có khả năng quên như vậy!
\- Tôi nữa!
Mấy người khác trực tiếp nói. Thân là nhân viên tập đoàn đỉnh cấp, trong lòng bọn họ kỳ thật mỗi người đều rất cao ngạo.
Ba doanh nghiệp trước kia của Diệp Tinh ở trước mặt bọn họ căn bản không tính là cái gì, càng không cần nói đến hiện tại chỉ còn lại có một Đầu tư Tinh Nguyên cùng cửa hàng thú cưng hèn kia.
Sức chiến đấu của Diệp Tinh bọn họ cũng không quan tâm, xã hội vũ lực có mạnh đến đâu đi chăng nữa thì như thế nào?
Người luyện võ nhiều như vậy, phần lớn không phải là làm vệ sĩ, bảo vệ cho người có tiền sao.
Điều duy nhất khiến bọn họ cảm thấy phiền toái chính là y thuật của Diệp Tinh.
Nếu y thuật Diệp Tinh vẫn như cũ như vậy, cho dù lại không coi bọn họ ra gì, bọn họ cũng không dám nói cái gì, bởi vì gia tộc bọn họ tuyệt đối sẽ kiệt lực giao hảo Diệp Tinh.
Nhưng mà trước đó Diệp Tinh tuyên bố không điều trị cho người khác nữa, bởi vì không có nhân sâm tương ứng.
Hiện tại nhân sâm cao trăm năm phỏng chừng đều đã tuyệt tích, nói cách khác y thuật của Diệp Tinh cũng không phát huy được tác dụng gì.
Không có lá bài tẩy này, Diệp Tinh ở trong mắt bọn họ căn bản không tính là cái gì. Nếu không coi trọng bọn họ, vậy bọn họ muốn cho Diệp Tinh nếm thử hậu quả khi coi thường bọn họ một chút!
"Nhược Hi, còn cô thì sao?" Khương Lâm lại nhìn về phía Tần Nhược Hi.
Tần Nhược Hi yên lặng suy nghĩ một chút, lắc đầu nói: "Việc này tôi sẽ không tham dự."
Khát vọng của cô đối với quả màu đỏ này không mạnh bằng mấy người Khương Lâm, hơn nữa lúc trước ba cô từng thu mua công ty của Diệp Tinh, xem như có một ít quan hệ.
Mặt khác, chuyện của Diệp Tinh cô cũng không muốn nhúng tay vào.
Sau khi nói xong, Tần Nhược Hi nhìn phòng mà Diệp Tinh đi tới một cái, sau đó trực tiếp xoay người rời đi. Khương Hằng vẫn yên lặng đứng thẳng, sắc mặt bình tĩnh, không biết nghĩ cái gì.
Đột nhiên, anh ta quay đi, không ở lại nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!