Vân Thương Sinh nghe xong lời của hai người, đầu tiên là chau mày, gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Trần một lát, dường như không có phát hiện ra manh mối gì, thế là mới nhẹ gật đầu nói:
"Áp giải tên tiểu tử này cùng đi xem xem!"
Chẳng mấy chốc, Diệp Trần, Hi Nguyệt và Hỗn Thế Ma Viên bị tứ đại Đế Quân áp giải cùng nhau đi tới trên tầng tinh vực thứ tám.
"Chính là chỗ này!"
Đồ Diệt Sinh chỉ về phía trước, đó là thông đạo đi về Hạo Thiên giới, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ hưng phấn
Từ tình huống trước mắt đến xem thì Diệp Trần dường như cũng không hề nói dối.
Đồ Diệt Sinh trong lúc hưng phấn cũng không nghĩ quá nhiều, lúc này đang muốn đi vào.
Không nghĩ tới lại bị Vân Thương Sinh ở một bên ngăn lại:
"Đồ điện chủ chớ có vội vàng! Cẩn thận với tiểu tử này thì hơn!"
Đồ Diệt Sinh khẽ chau mày, có chút không hiểu, nói:
"Vân tông chủ, ngươi đây là có ý gì? Chỉ dựa vào tiểu tử này còn có thể làm gì được bốn người chúng ta sao?"
Vân Thương Sinh cười nhạt một tiếng:
"Dựa vào hắn thì tự nhiên không có bản sự kia! Nhưng Hạo Thiên đại đế đâu? Nếu như ở bên trong bí cảnh có ẩn giấu đi một loại át chủ bài nào đó của Hạo Thiên đại đế, chúng ta nhưng chưa chắc có thể đỡ nổi!"
Diệp Trần nghe được điều này thì lập tức ở trong lòng âm thầm lôi tổ tông mười tám đời nhà thằng Vân Thương Sinh này lên chửi cho chục lượt.
Lão già này thực sự cẩn thận quá mức a!
"Vậy theo như Vân tông chủ thì nên làm như thế nào?"
Ba người còn lại hiển nhiên đối với mưu trí của Vân Thương SInh đều rất tin tưởng, tất cả đều nhìn về phía hắn.
Vân Trường Sinh thì lạnh lùng nhìn Diệp Trần một cái, chậm rãi nói:
"Truyền thừa của Hạo Thiên đại đế đã ở ngay trong bí cảnh này rồi thì cần tiểu tử này để làm gì nữa? Trước tiên giết hắn, giải trừ hậu hoạn cho sau này!"
Sắc mặt của Diệp Trần trong nháy mắt trở nên vô cùng khó coi, hắn dự đoán qua vô số loại khả năng lại không có nghĩ tới, lão cáo già Vân Thương Sinh này vậy mà muốn qua sông đoạn cầu nhanh như vậy mà muốn diệt trừ hắn đi!
"Truyền thừa của Hạo Thiên đại đến hoàn toàn chính xác thực sự là nằm ở bên trong bí cảnh này, nhưng nếu như không có ta, các ngươi vĩnh viễn cũng đừng nghĩ sẽ đạt được!"
Diệp Trần giọng nói có lực nói.
Trên mặt ba người Đồ Diệt Sinh, Công Tôn Vô Ngã và Thái Sơ Văn Nhất lập tức thi nhau hiện ra vẻ do dự.
Công Tôn Vô Ngã nói:
"Vân tông chủ, việc này cần phải thương lượng một chút a?"
Bọn họ tự nhiên không phải là không nỡ giết Diệp Trần, cũng không phải là lo lắng phản phệ của lời thề bản mệnh.
Theo như suy nghĩ của bọn hắn, Diệp Trần căn bản không đủ để uy hiếp được bọn họ, tạm thời giữ lại tính mạng của hắn, chờ tới lúc thật sự tìm được truyền thừa của Hạo Thiên đại đế lại giết tên này cũng không muộn.
Không nghĩ tới, Vân Thương Sinh cười lạnh, trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần hiện ra nụ cười tinh quái, nói:
"Tiểu tử! Nếu như ta không có đoán sai, đằng sau cái thông đạo này căn bản không phải là cái bí cảnh gì mà là một phương tiểu thế giới được Hạo Thiên đại đế mở ra ở bên trong Hỗn Độn, ta nói đúng không?"
Vân Thương Sinh vừa nói ra lời này thì những người còn lại tất cả đều biến sắc.
Ngay cả con ngươi Diệp Trần cũng không thể không hơi co rụt lại, hiển nhiên cũng không nghĩ tới Vân Thương Sinh này vậy mà đã nhìn rõ mọi thứ!
"Xem ra ta quả nhiên ta đoán không có sai!"
Hai mắt Vân Thương Sinh vẫn như cũ gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Trần lại chậm rãi mở miệng nói ra lần nữa:
"Tiểu tử! Ngươi từ vừa mới bắt đầu thì đã muốn dẫn chúng ta vào trong thế giới đó, xem ra trong này chắc chắn có một loại át chủ bài nào đó đối phó chúng ta! Vì lý do an toàn, trước tiên chỉ có giết ngươi, chúng ta lại đi vào trong đó dò xét, như vậy mới có thể càng thêm an toàn!"
Ba người Công Tôn Vô Ngã nghe được điều này thì lập tức thi nhau gật đầu, hiển nhiên đã đồng ý với suy nghĩ này của Vân Thương Sinh.
"Nghĩ không ra, các ngươi đường đường là tông chủ của các tông môn trong bát đại tiên môn, vừa mới lập xuống lời thề bản mệnh lại như đánh rắm! Chẳng lẽ các ngươi không sợ thiên đạo phản phệ sao?"
Diệp Trần mắng chửi một câu, đồng thời cũng đã bắt đầu nhanh chóng vận chuyển.
Trước mắt bởi vì tính xảo trá đa nghi của Vân Thương Sinh, ba người bọn hắn lại rơi vào tuyệt cảnh một lần nữa!
Đối mặt với tiếng mắng chửi của Diệp Trần, Vân Thương Sinh không thèm để ý tới một chút nào, thản nhiên nói:
"Chẳng qua chỉ là thiên đạo phản phệ mà thôi, chúng ta cốn cũng không có để ở trong lòng! Tiểu tử ngươi nếu như thật sự muốn mạng sống thì ngoan ngoãn tự phế tu vi, Bổn tông chủ có lẽ có thể cân nhắc tha cho ngươi một mạng, như thế nào?"
Diệp Trần trầm mặc, không tiếp tục mở miệng nói chuyện, như thể là đang cân nhắc, tuy nhiên thần niệm cũng đang lặng lẽ câu thông với Hỗn Thế Ma Viên:
"Vượn già, có nắm chắc đột phá được vòng vây của bốn người bọn họ không? Chúng ta chỉ cần đi vào thông đạo thì ta có thể điều động lực lượng thế giới của Hạo Thiên giới tới chống lại bọn họ!"
Tuy nhiên, câu trả lời của Hỗn Thế Ma Viên lại làm cho trong lòng Diệp Trần cảm thấy mát lạnh:
"Không được! Nếu như đối phương chỉ có hai người thì ta có hoàn tàon nắm chắc, ba người cũng có thể liều mạng, nhưng là đối phương có bốn tên Độ Kiếp Đế Quân, hơn nữa ở bên trong Độ Kiếp Đế Quân cũng đều là tồn tại cực mạnh, ta coi như sử xuất toàn bộ át chủ bài cũng không có bất kỳ một chút nắm chắc nào!"
Hia người giao lưu với nhau thông qua thần niệm, chẳng qua chỉ là chuyện trong chớp mắt, Diệp Trần đạt được đáp á này lập tức lại tuyệt vọng một lần nữa.
Tuyệt cảnh!
Bọn họ lại rơi vào tuyệt cảnh một lần nữa!
Tứ đại Đế Quân ngăn ở trước mắt, giống như bốn ngọn núi cao không thể vượt qua!
Hạo Thiên giới rõ ràng đã ở gần ngay trước mắt lại khó có thể thực hiện!
Biệt khuất!
Quá oan uổng!
Đúng lúc này, Hỗn Thế Ma Viên bỗng nhiên lại thông qua thần thức truyền âm, nói:
"Tôn thượng, nhất định phải tiến vào thông đạo mới có thể điều động lực lượng thế giới của Hạo Thiên giới sao?"
Người nói vô tâm, người nghe lại có ý!
"Nhất định phải tiến vào thông đạo mới có thể điều động lực lượng thế giới của Hạo Thiên giới sao?"
Trong lòng Diệp Trần lập tức hơi chấn động một chút, từ sau khi ra khỏi Hạo Thiên giới tiến vào Tu Chân giới, Diệp Trần đã không cách nào điều động lực lượng thế giới của Hạo Thiên giới, hắn vẫn cho rằng đây là chuyện đương nhiên.
Thế nhưng là Hỗn Thế Ma Viên lại lập tức nhắc nhở hắn!
Dường như trước đó Hỗn Nguyên Đại Đế kia xâm lấn tới Hạo Thiên giới có thể đối kháng với Thiên Ý của Hạo Thiên giới nói không chừng chính là bởi vì điều động lực lượng thế giới của Hỗn Nguyên giới.
Như vậy hắn ở bên trong Tu Chân giới thì chắc chắn không cách nào điều động lực lượng thế giới của Hạo Thiên giới hay sao?
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Trần lập tức tập trung toàn bộ tất cả thần niệm vào trong tim.
Thế Giới Chi Tâm đã hòa thành một thể với trái tim của hắn, chỉ có thông qua Thế Giới Chi Tâm mới có thể cảm ứng được lực lượng thế giới của Hạo Thiên giới!
Đáng tiếc một lát sau, Diệp Trần chẳng cảm ứng được gì cả!
Từ sau khi rời khỏi Hạo Thiên giới, Thế Giới Chi Tâm cũng hoàn tàon đã mất đi sức sống, giống như tiến vào trạng thái ngủ đông, vô luận hắn đi câu thông như thế nào, Thế Giới Chi Tâm đều không có bất kỳ chút phản ứng nào.
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ chỉ có thể nhận mệnh sao?
Trong lòng Diệp Trần nóng như lửa đốt.
Một bên khác, Vân Thương Sinh thấy Diệp Trần chậm chạp không lên tiếng thì đã có chút không kiên nhẫn:
"Ngươi đã không muốn tự phế tu vi của mình, vậy thì chết đi!!"
Giọng nói của Vân Thương Sinh rơi xuống, không do dự chút nào trực tiếp thuận tay vỗ xuống một chưởng!
Ầm ầm!
Một chưởng này nhìn như vô cùng tùy ý, lại ẩn chứa năng lượng vô hạn, toàn bộ thời không bên trong Mê La Tinh Hải dường như vũng bở vì một chưởng này mà xảy ra bóp méo!
Thậm chí ngay cả nơi xa trong tinh hà, tinh cầu đang vận chuyển cũng phải chệch hướng quỹ đạo ban đầu!
Không khoang trương chút nào, uy lực của một chưởng này rất mạnh, đủ để dễ dàng đánh nổ một quả tinh cầu!
Rất rõ ràng, Vân Thương Sinh thật sự là động sát ý đối với Diệp Trần.
P/S: Ta thích nào...chương 8 rồi nhé....ngoài những đạo hữu đã ủng hộ ra mà chẳng thấy mấy đạo hữu khác ủng hộ a.....haizzz