"Xong!"
Diệp Trần thấy cảnh này thì lập tức hoàn toàn tuyệt vọng.
Hắn mượn nhờ lực lượng của Hỗn Độn Huyễn Diệt bia, có thể liên tiếp ngăn cản hai lần Thiên Ý công kích thì đã rất khó được.
Bây giờ đã đến cực hạn, thật muốn nghịch thiên, cuối cùng chỉ là vọng tưởng!
"Chết đi!"
Lão tổ Cơ gia liên tiếp phát động hai lần Thiên Ý công kích, bây giờ cũng đã đến cực hạn, hắn hiến tất cả bản thân mình cho Thiên Ý của mảnh tinh vực này, cũng chỉ có thể đổi lấy ba lần Thiên Ý công kích mà thôi.
Theo lý thuyết, dưới công kích của Thiên Ý thì bất kỳ sự vật gì đều bị loại bỏ, Diệp Trần thế mà có thể ngăn được hai lần công kích liên tiếp của Thiên Ý mà không chết, thì đây thật làm cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng được!
Cho nên một kích cuối cùng hắn hắn chỉ có thể thành công, tuyệt đối không thể thất bại, bằng không việc hắn hiến tế thật đúng là không có bất kỳ một chút ý nghĩa nào.
Ầm ầm!
Mắt thấy đạo công kích thứ ba của Thiên Ý sắp rơi xuống, Diệp Trần thậm chí cũng đã chuẩn bị từ bỏ chống lại, đến bảo toàn Hỗn Độn Huyễn Diệt bia.
Tuy nhiên, ngay vào lúc này:
Ầm!
Toàn bộ tinh vực Huyễn Diệt không biết bởi vì nguyên nhân gì mà đột nhiên hung hăng chấn động một cái, dường như bị một cỗ lực lượng vô cùng to lớn cao ngạo va chạm vào!
Bạch!
Bởi vì biến cố bất ngời này, Thiên Ý của tinh vực Huyễn Diệt theo bản năng phải phòng ngự loại lực lượng tập kích này, thế là trong nháu mắt biến mất sạch sẽ khỏi trong thân thể của lão tổ Cơ gia!
"Không! Tại sao có thể như vậy! Ta rõ ràng còn có một cơ hội công kích Thiên Ý nữa! Tại sao có thể như vậy? Làm sao..."
Sau khi lực lượng trong cơ thể của lão tổ Cơ gia bị rút sạch, cả người bắt đầu khô héo một cách nhanh chóng trở nên nhàn nhạt, cuối cùng bởi vì hiến tế lúc trước, cả người tính cả thần hồn đều hoàn toàn dung nhập vào trong hố đen.
Ngay cả Diệp Trần sống sót sau tai nạn, cũng phải sửng sốt một lúc lâu, còn chưa kịp hiểu chuyện này là xảy ra như thế nào.
Mắt thấy một giây trước hắn sẽ bị công kích của Thiên Ý giết chết, ngay môt giây sau công kích của Thiên Ý đột nhiên tan biến, lão tổ Cơ gia cũng chết đi như vậy.
"Chắc là người bên ngoài muốn phá vỡ phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt, cho nên mới sẽ dời đi lực chú ý của Thiên Ý, để chúng ta may mắn thoát chết!"
Hỗn Độn Huyễn Diệt bia cũng đồng dạng tránh được một kiếp, mở miệng nói ra phân tích của mình.
Diệp Trần không thể không sững sờ, sau đó trong đầu lập tức hiện ra một đạo thân ảnh:
"Chẳng lẽ đán người Vân Thương Sinh ở bên ngoài muốn mở phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt ra, ngược lại giá tiếp đã cứu tính mạng của ta?"
...
Cùng lúc đó, bên ngoài tinh vực Huyễn Diệt:
Vân Thương Sinh và các cường giả của bát đại tiên môn vào lúc này vẫn ở trước màn ánh sáng kia.
Tốc độ thời gian trôi qua bên ngoài tinh vực Huyễn Diệt rất chậm chạp, bên trong đi qua mấy tháng mà bên ngoài thì chẳng qua chỉ đi qua mấy ngày mà thôi.
Ở trong khoảng thời gian mấy ngày này, Vân Thương Sinh đã thành công dung hợp hai đại Hỗn Độn Linh Bảo Trường Sinh Thần kiếm và Diệt Thế Ma đạo làm thành một thể, hóa thành một kiện Hỗn Độn Linh Bảo đỉnh cấp không thua kém Hỗn Độn Huyễn Diệt bia một chút nào, tên là Sinh Diệt Chi Nhận.
Sau khi nắm giữ được Hỗn Độn Linh Bảo đỉnh cấp này, thực lực của Vân Thương Sinh đột nhiên tăng mạnh, thế là muốn dùng pháp bảo này phá vỡ phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt.
Chỉ có điều hắn nghìn tính vạn tính thế nào cũng không có nghĩ tới, công kích mà hắn vừa mới dùng Sinh Diệt Chi Nhận đánh ra, lại ở trong vô ý ngược lại lại cứu Diệp Trần một mạng, nếu như việc này mà để cho hắn biết được, chỉ sợ không phải tức giận đến thổ huyết thì mới là lạ!
Ầm! Ầm! Ầm!
Vân Thương Sinh gọi Sinh Diệt Chi Nhận ra, sau khi công kích liên tiếp mấy trăm lần nhưng lại không thể phá vỡ phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt.
"Tại sao có thể như vậy? Căn cứ theo ghi chép trong cổ tịch, Sinh Diệt Chi Nhận có thể phá vạn pháp trên thế gian, thế mà không phá nổi phong ấn của mảnh tinh vực này?"
Sau khi công kích mấy trăm lần không có kết quả, Vân Thương Sinh chau mày, không thể không tự lẩm bẩm, bên trong đôi mắt hiện ra vẻ vô cùng khó hiểu.
"Vân tông chủ, xem ra việc này đã không thể làm được a! Đã không cách nào phá mở phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt, ta nghĩ các vị ai cũng không dám mạo hiểm tiến vào bên trong a? Xem ra tiểu tử kia chúng ta chỉ có thể từ bỏ!"
Chu Thánh đại trưởng lão của Kình Thương tông ung dung mở miệng thở dài.
Sau khi Chu Thánh nói ra lời này thì lập tức đạt được các cường giả khác tán thành:
"Không sai! Phàm là người nào tiến vào bên trong cái tinh vực Huyễn Diệt này, cho tới bây giờ còn chưa có ai có thể ở bên trong đó đi ra!"
"Tiểu tử kia nói không chừng đã chết ở bên trong đó, chúng ta chờ đợi ở chỗ này chẳng qua cũng chỉ là phí thời gian mà thôi!"
"Đã không cách nào mở ra được phong ấn, vậy cũng chỉ có thể như vậy coi như thôi a!"
...
Thấy các cường giả đều có ý lui, Vân Thương Sinh cũng không thể không chau mày lại, trên mặt ít nhiều hiện lên vẻ không cam lòng.
"Ba ngày! Các vị lại cho ta khoảng thời gian ba ngày, nếu như ta vẫn không thể nào phá mở phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt, vậy chuyện này coi như thôi! Như thế nào?"
Các cường giả thấy Vân Thương Sinh cũng đã nói tới mức này rồi thì sau khi liếc nhau một cái cũng thi nhau gật đầu biểu thị đồng ý.
Tuy nhiên, ngay vào lúc Vân Thương Sinh chuẩn bị tiếp tục đi nghiên cứu làm sao để có thể phá giải được phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt.
Ầm ầm!
Cái màn sáng to lớn mà thần bí ở phía trước kia lập tức bắt đầu đung đưa kịch liệt, mà dường như làm cho người ta có một loại cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ!
"Cái này... Tình huống này là như thế nào?"
Vân Thương Sinh thấy cảnh này thì lập tức cảm thấy choáng váng, lúc trước hắn dùng Sinh Diệt Chi Nhận thử qua vô số lần đều không thể phá vỡ lực lượng phong ấn kia.
Bây giờ hắn còn chưa có xuất thủ thì lại đột nhiên có phản ứng lớn như vậy, thật sự là không thể tưởng tượng, khó có thể lý giải được.
Các cường giả còn lại của bát đại tiên môn cũng là trợn mắt há hốc mồm.
Mà đám người Vân Thương Sinh cũng không biết, vào lúc này ở bên trong tinh vực Huyễn Diệt, sau khi lão tổ Cơ gia thân tử đạo tiêu, pháp bảo của hắn tự nhiên để lại rơi xuống.
Sau khi Diệp Trần tìm ra được viên Quang Nguyên Chi châu kia thì tám viên nguyên châu cũng đã được tập trung đầy đủ.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Diệp Trần dựa theo nguyên lý sinh khắc chế hóa, cuối cùng hội tụ tám viên nguyên châu có thuộc tính khác nhau này lại với nhau.
Xì xì xì ~
Tám viên nguyên châu có sắc thái khác nhau cuối cùng ngưng tụ làm một thể, hóa thành một viên nguyên châu không mài, tản ra nhàn nhạt ánh sáng thần bí.
Đây chính là Hỗn Độn Nguyên châu thực sự! Là Hỗn Độn Linh bảo đỉnh cấp chân chính!
Diệp Trần có thể cảm ứng được, viên châu này trong suốt không dễ thấy, ẩn chứa một cỗ lực lượng vô cùng khổng lồ khó mà hình dung, cường đại đến đủ để hơn cả hủy thiên diệt địa!
"Hỗn Độn Nguyên châu! Phá vỡ phong ấn cho ta đi!"
Sau khi Diệp Trần rót chân nguyên của bản thân mình vào Hỗn Độn Nguyên châu, sau đó thì hướng bên trong bống tối vô tận kia bỗng nhiên đẩy một cái!
Răng rắc!
Phía trước bên trong một mảnh hư không đen như mực kia đột nhiên hiện ra một đạo điện quang, giống như sét đánh ra chớp giật!
Sau đó, ở bên trong bóng tối vô tận kia xuất hiện một con đường ánh sáng.
"Thật phá vỡ rồi?"
Diệp Trần hết sức vui mừng, mặc dù không có phá giải hoàn toàn phong ấn của tinh vực Huyễn Diệt, nhưng ít ra đã đả thông một cái thông đạo.
Vui mừng qua đi, Diệp Trần dọc theo con đường ánh sáng kia chậm rãi bước ra ngoài.
Mà lúc này, các cường giả của bát đại tiên môn đứng ở bên ngoài quan sát:
Bên trong màn sáng to lớn mà thần bí kia đột nhiên đã nứt ra một cái khe mở, sau đó một bóng người từu bên trong đó chậm rãi đi ra.
"Là tiểu tử họ Diệp kia!"
"Hắn thế mà không có chết?"
"Hơn nữa vậy mà có thể từ bên trong tinh vực Huyễn Diệt đi ra, hắn là làm được như thế nào?"
"Trên người tiểu tử này thực sự có quá nhiều bí mật, trước tiên bắt hắn lại rồi từ từ tra hỏi hắn!"
...
Diệp Trần vừa mới bước ra tới thì đã bị cường giả của bát đại tiên môn vây quanh.
P/S: Ta thích nào...chương 3....mọi người ủng hộ nha để mình tiếp tục dịch. ThangLy: Tết mà bạn, mình còn phải đi chúc tết nội ngoại họ hàng a.....:D