Sau khi băng qua sông Thiên Giang, đi về phía bắc được hơn mười dặm, Diệp Trần đã đi tới Giang Châu phần cực bắc của tỉnh Thiên Nam.
Người ở đây thưa thớt hoang vắng, Diệp Trần có thể một đường mà phi nước đại, đến khu vực đô thị thì nhộn nhịp mà cứ tiếp tục phi nước đại thì sẽ thu hút sự chú ý của người khác.
Hơn nữa từ tỉnh Thiên Nam tới Kinh Đô có gần ba ngàn dặm, Diệp Trần tự nhiên không có khả năng tự mình chạy cả một đoạn đường.
Trên đường bắt lấy một chiếc taxi, đi tới sân bay Giang Châu.
Nhưng để Diệp Trần không có nghĩ tới là, bởi vì mấy ngày nay có bão tuyết, máy bay căn bản không thể cất cánh thế mà tạm ngừng hoạt động!
Rơi vào đường cùng, Diệp Trần lại đành phải chuyển sang ngồi tàu cao tốc.
Bằng cách này, từ Thiên Nam đến Kinh Đô, phải mất một ngày và một đêm.
Mà ở trong một ngày một đêm ngắn ngủi này, tin tức Tần Đạp Thiên lão tổ Tần gia và Vân Châu Diệp tiên sinh Diệp Cuồng Tiên quyết chiến với nhau ở trên sông Thiên Giang mà cùng chết, đã truyền khắp toàn bộ giới võ đạo Hoa Hạ, thậm chí ngay cả một số thế lực ở nước ngoài rất quan tâm tới chuyện này cũng đã biết được.
Lập tức khắp nơi rung động!
...
Côn Lôn Thánh Tâm các,
"Cái gì! Đại trưởng lão và Diệp Cuồng Tiên đồng quy vu tận? Tin tức này chuẩn xác không?"
Các chủ Thánh Tâm các và tất cả trưởng lão nghe được tin tức này, tất cả lập tức đều kinh hô lên.
Đại trưởng lão thế nhưng là cao thủ đệ nhất nhân mà Thánh Tâm các công nhận, thậm chí so với Các chủ Âu Dương Khuyết, thực lực còn phải cao hơn một đường!
Bây giờ thế mà thua ở trong tay một tên thiếu niên mười mấy tuổi, đây quả thật là hoàn toàn đi ra ngoài dự liệu của mọi người!
Âu Dương Khuyết trầm ngâm một lát, hứng về phía một người đàn ông trung niên nói:
"Thượng Quan sư đệ! Lần này có thể phải làm phiền ngươi xuống núi đi một chuyến! Nếu như tin tức này là thật, quan trọng nhất phải mang thi thể của Đại trưởng lão mang về cho ta!"
Người đàn ông trung niên hai mắt đỏ bừng kia, lập tức chắp tay nói:
"Các chủ sư huynh yên tâm! Nếu như sư tôn thật bị tiểu tử kia hại chết, ta chẳng những phải tim thi thể của sư tôn còn phải giết sạch thân nhân bạn bè của tên Diệp Cuồng Tiên kia, dùng để an ủi sư tôn ở trên trời có linh thiêng!"
Âu Dương Khuyết nghe được điều này, lập tức khẽ cau mày, vốn định khuyên can thế nhưng hắn biết rõ tính tình của Thượng Quan Kinh Vân, có nói hắn cũng chưa chắc chịu nghe, dứt khoát đành để cho hắn đi.
...
Á Đông, Chiêm La quốc, ở một chỗ ẩn nấp trong rừng rậm, bỗng nhiên truyền ra một tiếng rống tức giận, "Diệp Cuồng Tiên! Ngươi hủy nhục thân của ta, giết sư đệ của ta! Ta còn chưa có tìm ngươi báo thù rửa hận, tại sao ngươi cứ như thế mà chết đi!"
Nói chuyện là một cái đầu đang lở lửng giữa không trung!
Bỗng nhiên chính là Chung Thiên Sơn một trong hai ông lão ở thành phố Mạn Cốc của Chiêm La quốc bị Diệp Trần hủy nhục thân đi!
Hôm đó bị Diệp Trần đánh bại, hắn chỉ có một cái đầu trốn về, bây giờ trải qua khổ tu một phen, ngược lại lĩnh ngộ được Phi Đầu Hàng thuật cảnh giới cao hơn, thực lực tăng lên nhiều!
Vốn hắn còn chuẩn bị đợi sau khi thần công của hắn đại thành sẽ đi vào Hoa hạ tìm Diệp Trần để báo thù, không nghĩ tới lại có tin tức này truyền tới, điều này làm cho hắn rất là tức giận.
...
Đường gia, tiểu khi Tử Kim Sơn, Vân Châu.
Nhiều đại lão của Vân Châu đều tập trung ở đây, thâm chí ngay cả các đại lão ở các thành phố các gần đây cũng thi nhau đi qua.
Bầu không khí ở trong trạng thái vô cùng nặng nề, đè nén để cho người ta nín thở không thông.
"Trời cao đố kỵ anh tài a! Không nghĩ ra hôm đó từ biệt ở nhà hàng, vậy mà thành vĩnh biệt!"
Đường Nghiệp bùi ngùi thở dài một tiếng, hai mắt đỏ ngầu, trên mặt khó nén vẻ bi thống.
Mọi người còn lại cũng đều có vẻ mặt bi thương.
Lúc này, Tào Khôn ở một bên đột nhiên mở miệng, "Các vị, bây giờ cũng không phải lúc thương tâm! Lão tổ Mạc gia đã bắn tiếng, sau ba ngày sẽ đi tới Vân Châu điểm danh, nói tất cả mọi người chúng ta đều phải tập trung trình diện, hắn đây rõ ràng là tự cho mình là đệ nhất nhân tỉnh Thiên Nam, người đến nhưng không có ý tốt a"
Mọi người nghe được điều này, thi nhau nghiêm sắc mặt, không khí ở trong phòng lập tức trở nên ngưng trọng lên.
"Cùng lắm thì chúng ta liều mạng với Mạc gia!"
Không biết ai là người nói ra câu này, tuy nhiên rất nhanh lại có người nói:
"Liều? Chúng ta lấy cái gì ra để đấu với Mạc gia? Bản thân Mạc gia bốn là đại gia tộc thứ hai ở tỉnh Thiên Nam, căn cơ thâm hậu còn chưa nói, lão tổ Mạc gia kia ở hai mươi năm trước đã là tông sư Hóa Kình, nghe nói tu vi không kém hơn Vũ Trường Không!"
Nghe được điều này, vẻ mặt của mọi người nhất thời trở nên trắng bệch, không biết ai nhỏ giọng thầm thì một câu, "Nếu như trước đó Diệp tiên sinh có thể thuận đường diệt nốt Mạc gia thì tốt..."
Ba!
Tào Khôn lập tức vỗ bàn một cái, lạnh lùng nói:
"Diệp tiên sinh bây giờ người cũng đã không có ở đây, ngươi nói lời này thì nói làm gì!"
Mọi người nhất thời thi nhau cúi đầu thở dài lần nữa, trong lúc nhất thời tất cả đều thúc thủ vô sách, chỉ có thể giương mắt nhìn.
...
Cùng lúc đó, ở xa bên kia bờ đại dương, Siêu Năng cục nước Mỹ.
Tiến sĩ Tesla mặc áo khoác trắng, tức giận đập cái bàn, "Shi-t! Ta tỉ mỉ bày kế vạch ra kế hoạch săn bắt, vừa mới bắt đầu thì Diệp Cuồng Tiên vậy mà chết! Đây chính là đối tượng nghiên cứu mà ta coi trọng nhất! Sao có thể cứ chết đi như thế! Làm sao có khả năng!"
Hóa ra, tiến sĩ Tesla này lần trước nói vạch ra kế hoạch bắt, sau khi bị cục trưởng Pol bác bỏ, cũng không có dừng lại việc tiếp tục theo đuổi chuyện này, ngược lại lặng lẽ điều động sắp xếp gián điệp vào Hoa Hạ quốc, tỉ mỉ chú ý tin tức liên quan tới Diệp Cuồng Tiên.
Vốn hắn đã bày ra một cái kế hoạch tự cho là hoàn mũ, nhưng tuyệt đối không ngờ rằng, đột nhiên truyền tới tin tức Diệp Cuồng Tiên chiến tử, đây gần như là chuyện khiến cho nhà khoa học cuồng nhân này phát rồ.
...
Sau khi Diệp Trần ra khỏi nhà ga ở Kinh Đô, làn theo trí nhớ kiếp trước của hắn, rất nhanh đã tìm được chỗ ở của Diệp gia ở Kinh Đô.
Nơi này tuy rằng ở vào vùng ngoại ô, nhưng cảnh vật xung quanh rất đẹp, so với tiểu khi Tử Kim Sơn của hắn ở Vân Châu, không biết phải xa hoa hơn gấp bao nhiêu lần, hơn nữa ở Kinh Đô còn là tấc đất tấc vàng, có thể nói là giá trị của đồng tiền.
Tuy nhiên, Diệp Trần cũng không có lập tức xông đi vào giết chết hai mẹ con Tần Nguyệt Nga và Diệp Vô Thương.
Hắn muốn, không chỉ đơn giản chỉ là báo thù như vậy!
"Mẹ, hôm nay con phải đòi lại một cái công đạo cho mẹ!"
Thấp giọng lẩm bẩm một câu, Diệp Trần từ từ hướng cửa lớn của Diệp gia đi tới.
"Người kia dừng bước! Biết đây là nơi nào không? Lại còn dám xông loạn!"
Vừa mới đi tới trước cửa, hai người bảo vệ có dáng người khôi ngô tháo vát lập tức đứng dậy, nổi giận đối với Diệp Trần mà nói.
Diệp Trần không nói một lời, trực tiếp cong ngón búng ra, một đạo kiếm khí bay ra.
"Cạch!"
Một bức tượng sư tử bằng đồng ở bên phải cửa ra vào, thế mà bị cắt thành hai nửa!
"A!!"
Nhiều tên bảo vệ lập tức bị dọa đến thi nhau lùi lại, mặc dù bọn hắn làm thủ vệ ở Diệp phủ, cũng coi như có được kiến thức rộng rãi, nhưng vẫn bị cảnh tượng trước mắt này hù dọa, không còn có ngạo khí trước đó, lắp bắp nói:
"Ngài...ngài là ao? Đi tới Diệp gia chúng ta, không biết muốn làm chuyện gì?"
Diệp Trần thấy thế cũng không thể không âm thầm gật đầu, cuối cùng vẫn là mười đại gia tộc hàng đầu ở Hoa Hạ, ngay cả bảo vệ ở cửa ra vào cũng không phải loại tiểu gia tộc có khả năng so sánh được, người bình thường nhìn thấy cảnh tượng này, chỉ sợ sớm đã bị hù dọa chạy tứ tán thoát thân, những người này tuy rằng rất sợ hãi nhưng vẫn có thể giữ vững cương vị, cũng coi là hiếm thấy.
Diệp Trần cũng không muốn làm khó xử những người không liên quan, thế là thản nhiên nói:
"Nhanh chóng đi vào thông báo, nói Vân Châu Diệp Cuồng Tiên, đến đây tiếp kiến!"
Nói chuyện đồng thời Diệp Trần không ngừng bước chân, chậm rãi hướng vào bên trong Diệp gia đi tới.
P/S: Ta thích nào....KP TLT, Like FB.....