Đảo quốc đột nhiên tiến hành hành động quân sự quy mô lớn, không chỉ Hoa Hạ quốc trước tiên biết được, Cao Ly quốc, Tô quốc và quân đội của Mỹ quốc trú đóng trong cảnh nội Đảo quốc, cũng tương tự đều đạt được tin tức này rất sớm.
Vào lúc này, các phe thế lực, toàn bộ đều thông qua hình ảnh truyền về từ vệ tinh đều đang bí mật chú ý tới tình huống của đảo Thần Châu.
Lý gia, Cao Ly quốc!
Lý Trí Nghiên đã trở thành gia chủ của Lý gia, lúc này nhìn qua hình ảnh không được rõ ràng truyền về từ Đảo quốc, trong lòng cảm xúc lẫn lộn.
Ngay cả chính cô cũng không nói lên được vì sao, tuy rằng lý trí nói cho cô biết, chỉ cần người đàn ông này chết ở Đảo quốc, sau đó cô ta sẽ được tự do, Lý gia cũng không bị người nào khác quản chế.
Thế nhưng ở sâu trong nội tâm, lại không hi vọng người đàn ông này chết đi.
Bỗng nhiên lắc đầu, hất đạo ý niệm kỳ lạ trong lòng này ra, Lý Trí Nghiên không thể không thấp giọng lẩm bẩm nói:
"Tuy rằng ta thừa nhận, ta động tâm đối với ngươi, thế nhưng lần này ngươi xông họa thật sự quá lớn!"
Đối mặt với sự vây quét của cả một sư đoàn, cho dù ngươi là thần, chỉ sợ cũng khó thoát khỏi cái chết đi?
Mà lúc này, trong màn hình ở trước mắt bỗng nhiên ánh lửa bắn ra bốn phía, hiển nhiên hành động vây quét đã chính thức bắt đầu!
Chỉ có điều hình ảnh truyền về từ vệ tinh rất không rõ ràng, cùng với lúc này lại là buổi tối, cho nên căn bản nhìn không được rõ ràng lắm, Lý Trí Nghiên cố gắng đi phân biệt, cũng chỉ có thể nhìn thấy từng chiếc máy bay chiến đấu ở trên bầu trời với xe tăng ở trên mặt đất đang hướng phương hướng nào đó nhanh chóng áp sát vào.
Mà ở vị trí trung tâm thì có thể mơ hồ nhìn thấy một đạo ánh sáng màu vàng kim.
...
Lại nói Diệp Trần, sau khi né tránh công kích bằng tên lửa đạn đạo của máy bay chiến đấu f2, trực tiếp thả thần niệm ra, trong nháy mắt đã nắm rõ được tình huống xung quanh trong phạm vi trăm dặm, trong lòng không thể không âm thần cười lạnh, "Xem ra Đảo quốc lần này thật đúng là quyết định muốn diệt trừ ta a, thế mà sử dụng một nhánh quân trên vạn người được trang bị vũ khí hiện đại!"
Diệp Trần có thể vững tin, nếu như ở lúc trước tu vi chưa bước vào cảnh giới Trúc Cơ, chưa bước vào cảnh giới Tiên Thiên, thì khi đối mặt với đội hình như này hắn có khả năng ngay cả một giờ đều không chống đỡ được, sẽ phải bị oanh tạc đến chết!
Cho dù là hắn bây giờ, nếu như dùng đấu pháp cứng đối cứng cũng không gánh được một đội quân công kích điên cuống như vậy, nhất định phải dốc sức sử dụng ưu thế di chuyển linh hoạt của mình mới có thể có sức đánh một trận.
Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ bay tán loạn, tám chiếc máy bay chiến đấu F2 trên bầu trời kia đã nạp xong tên lửa đạn đạo, lao xuống lần nữa!
Oanh! Oanh! Oanh!
Lại là mười sáu quả tên lửa đạn đạo có tốc độ siêu thanh, ở trong bầu trời đên lưu lại một đạo đường vòng cung như sao rơi, hướng về phía Diệp Trần nổ bắn mà tới.
Diệp Trần không thể suy nghĩ quá nhiều, lập tức thi triển thần thông Súc Địa Thành Thốn một lần nữa, lại một lần nguy hiểm lại nguy hiểm né tránh sự oanh tạc của những quả tên lửa đạn đạo này!
Rầm rầm rầm!
Rầm rầm rầm!
...
Tám chiến máy bay chiến đấu F2, sau khi trải qua bốn lượt oanh tạc liên tiếp, tám quả tên lửa đạn đạo được lắp vào trong máy bay chiến đấu đã tiêu hao toàn bộ, chỉ có thể trở về địa điểm xuất phát để chuẩn bị nạp lại tên lửa đạn đạo.
Diệp Trần thấy thế thì ngay lập tức khóe miệng nhếch lên, "Để cho các ngươi bắn ta lâu như vậy, cũng nên đến lượt ta đi a!"
Ở trong lòng âm thầm tự nhủ một câu, Diệp Trần đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội phản kích tuyệt hảo này.
Mắt thấy tám chiếc máy bay chiến đấu F2 sau khi bay xoẹt qua trên không trung tạo ra một đường vòng cung duyên dáng đang có ý định trở về căn cứ quân sự, Diệp Trần lập tức tung người nhảy lên, trong nháy mắt đã nhảy vọt lên không trung tầm hơn hai trăm mét, vừa đúng lúc ngăn ở trên đường trở về của tám chiếc máy bay chiến đấu F2!
"Hắn đây là muốn làm cái gì?"
"Nhanh! Nhanh tránh xa hắn ra!"
Các lính phi công của Đảo quốc trên tám chiếc máy bay chiến đấu F2, tất cả đều không hiểu Diệp Trần đang muốn làm gì, tuy nhiên bọ hắn đều rất rõ ràng, người đàn ông như quái vật trước mắt này thật sự rất đáng sợ, nếu như máy bay chiến đấu cứ lao vào như vậy, bọn họ khẳng định máy bay thế nào cũng bị hủy diệt và người thì không thể không chết, cho nên lập tức thi nhau điều khiển máy bay chiến đấu đột nhiên ngẩng đầy bay thẳng lên trời cao như muốn tránh đi.
Tuy nhiên, kế tiếp lại có một cảnh tượng xảy ra khiến cho bọn họ phải kinh hồn bạt vía!
Chỉ thấy, cả người Diệp Trần còn đang ở trên không trung, đột nhiên quát to một tiếng, "Xích Diễm!!!"
Sưu!
Một cái phi kiếm màu đỏ, ngay lập tức từ trong đan điền của Diệp Trần xuất hiện, trong nháy mắt huyễn hóa thành một đạo kiếm quang kinh người dài tới trăm mét, hướng về tám chiếc máy bay chiến đấu F2 hung hăng bổ xuống!
"Không!!"
Những phi công trong tám chiếc máy bay chiến đấu kia ngay lập tức tất cả đều phát ra tiếng hét sợ hãi không cam lòng!
Đáng tiếc, tốc độ xuất kiếm của Diệp Trần quá nhanh, vào lúc này bọn họ lấy góc chín mươi độ lao thẳng lên trời, chẳng khác nào đưa chính mình vào tư thế đụng vào họng súng, căn bản không kịp né tránh!
Ầm Ầm!
Đạo kiếm quang to lớn kia chém xuống đầu của máy bay chiến đấu F2, trong nháy mắt máy bay bị chém thành một đống sắt vụn!
Sau đó là chiếc thứ hai, chiếc thứ ba, chiếc thứ tư...
Trong nháy mắt, liên tiếp sáu chiếc máy bay chiến đấu F2, tính cả phi công bên trong, toàn bộ bị một kiếm của Diệp Trần chém thành sắt vụn!
Hai chiếc máy bay chiến đấu đi sau cùng, ở thời khắc sống còn cưỡng ép tránh thoát, lúc này mới xem như thoát khỏi một kiếp, sau đó vận hết tốc lực xung kích tới vài trăm mét trên không trung!
Tuy nhiên, không kịp chờ cho phi công điều khiển hai chiếc máy bay này được thở phào nhẹ nhõ.
"Đi!"
Cả người Diệp Trần còn đang ở trên không trung, bỗng nhiên quát to một tiếng nữa, kiếm Xích Diễm đuổi theo truy sát lên không trung!
Ầm!
Tốc độ máy bay chiến đấu F2 rất nhanh, nhưng lại không nhanh bằng phi kiếm của Diệp Trần, trong nháy mắt cánh của một chiếc máy bay chiến đấu trong đó bị kiếm Xích Diễm chém đứt, lập tức mất đi trạng thái cân bằng, ở trên không trung phi loạn giống như con ruồi không đầu, sau đó hung hăng lao xuống phía dưới, hiển nhiên không giữ được.
Mà lúc này tám chiếc máy bay chiến đấu thì chỉ còn lại một chiếc cuối cùng này.
Diệp Trần còn muốn tiếp tục truy cản, đáng tiếc thân thể của hắn đã từ trên không trung rơi xuống, tuy rằng vẫn có thể điều khiển phi kiếm tiến hành công kích, thế nhưng khoẳng cách quá xa thì uy lực giảm bớt, đối với chiếc máy bay chiến đấu còn lại đã bay lên trên không trung hơn ngàn mét kia đã khó mà tạo thành uy hiếp quá lớn.
Phi kiếm tuy rằng lợi hại thế nhưng lấy lực lượng thần niệm bây giờ của Diệp Trần, ở trong phạm vi trăm mét là có hiệu quả mạnh nhất, một khi vượt qua trăm mét, uy lực sẽ giảm mạnh, đạt tới trên ngàn mét, gần như không khác gì một kích của thanh kiếm bình thường.
Tuy rằng Diệp Trần còn có thể ngự kiếm phi hành để đuổi theo, thế nhưng ở trên không trung sẽ biến thành một cái bia ngăm, hiển nhiên cũng không phải lựa chọn sáng suốt, tuy nhiên cho dù là như vậy thì ở trong nháy mắt Diệp Trần, liên tiếp tiêu diệt bảy chiếc máy bay chiến đấu F2 cũng đã làm cho người của Đảo quốc sợ hãi không thôi!
"Baka!"
Bộ tổng chỉ huy trên biển, Cung Bản Ngũ Thập Nhị thấy cảnh này thì lập tức tức giận đến suýt chút nữa muốn đập màn hình trước mắt!
Phải biết, tùy tiện một chiếc máy bay chiến đấu rẻ nhất cũng phải gần tỷ tiền Đảo quốc, huống chi trước mắt là máy bay chiến đấu F2, đây là dàn máy bay tinh nhuệ nhất của Đảo quốc bọn hắn, thế mà tổn thất tới bảy chiếc, tổn thất to lớn cỡ này, cho dù là Cung Bản Ngũ Thập Nhị cũng cảm giác được vô cùng đau lòng.
"Truyền mệnh lệnh của ta xuống, tất cả máy bay chiến đấu không được phép bay tới gần mục tiêu từ ngàn mét trở xuống!"
Sau khi Cung Bản Ngũ Thập Nhị đau lòng một lúc, ngay lập tức hạ lệnh đối với thuộc hạ ở bên cạnh.
Mà lúc này, mỗi một thế lực chính mắt thấy một kiếm của Diệp Trần chém rụng bảy chiếc máy bay chiến đấu, lấy được chiến tích kinh người này, tất cả đều kinh ngạc không nói ra lời.
P/S: Ta thích nào...:D Chương thứ 5 trong ngày.