Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trong Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị - Diệp Trần (FULL)

"Xì xì xì ~ "

Tuy Vũ Hạc đại tiên bị chém đứt một bàn tay, rất nhanh lại được tái sinh một lần nữa, thế nhưng Bát Chỉ Kính đã rơi vào trong tay Diệp Trần.

Sau khi Vũ Hạc đại tiên kịp phản ứng, ngay lập tức mặt mũi đầy vẻ khó tin sau đó thì hét lớn, "Không! Không có khả năng! Ta lấy khôi lỗi phân thân của Thiên Chiếu đại thần làm thân thể, Thần khí dựa vào ta làm chủ, làm sao lại bị người cướp đi?"

Diệp Trần trực tiếp ném Bát Chỉ Kính vào trong Càn Khôn Trạc, sau đó cười lạnh nói:

"Thần khí cái quái gì! Chẳng qua chỉ là bảo lưu một đạo tàn niệm chân nguyên của chủ nhân mà thôi! Muốn phá giải lại có gì khó?"

Nói xong, Diệp Trần vung Thập Quyền Kiếm trong tay lần, lần nữa nhào về phía Vũ Hạc đại tiên.

Khanh khanh khanh!

Trong nháy mắt, hai người đã giao thủ được hơn mười chiêu, xung quanh một trận đất rung núi chuyển, sớm đã trở nên đổ nát không chịu nổi!

Sau khi Vũ Hạc đại tiên trải qua giây phút kinh ngạc ngắn ngủi đã bình tĩnh trở lại một lần nữa.

Dù sao thì thực lực của hắn cũng là Kim Đan hậu kỳ, trong tay lại cầm Thánh khí, mặc dù không có Thánh khí phòng ngự Bát Chỉ Kính này, trên phương diện lực công kích thì cũng không có tổn thất quá lớn, vẫn có thể vững vàng ngăn chặn được Diệp Trần.

Đáng tiếc là, Lưu Ly Kim Thân của Diệp Trần có lực phòng ngự thật sự biến thái, với cả trong tay cũng cầm Thánh khí, ngược lại cũng không rơi vào thế hạ phong.

Dần dần, Vũ Hạc đại tiên lập tức bắt đầu luống cuống, tình trạng của hắn bây giờ cũng không thể tiếp tục quá lâu, nhất là khi không có Thánh khí phòng ngự Bát Chỉ Kính này thì chỉ có thể thông qua việc tiến công không ngừng áp chế đối phương, khiến cho chân nguyên tiêu hao rất lớn!

Theo tình huống trước mắt tới xem, một khi chân nguyên hao hết, nguyên thần của hắn sẽ không thể duy trì ở trong khôi lỗi ngọc nữa, một khi thời gian tới, nhất định phải tìm được một cái thể xác mới để đoạt xá mới được!

"Diệp Cuồng Tiên! Hai chúng ta cứ tiếp tục đánh xuống như vậy, sẽ chỉ lưỡng bại câu thương, ta có thể cho ngươi phần bản đồ này, tuy nhiên ngươi nhất định phải đáp ứng điều kiện của ta sau này không bao giờ được đặt chân lên Đảo quốc, như thế nào?"

Rơi vào đường cùng, Vũ Hạc đại tiên đành phải lựa chọn nhận sợ, bắt đầu hướng Diệp Trần cầu hòa.

Đáng tiếc Diệp Trần chỉ cười lạnh hoàn toàn không rảnh để ý đến lời Vũ Hạc đại tiên nói.

Nếu như nhục thân của Vũ Hạc đại tiên này không phải bị hủy thì lấy thực lực Kim Đan hậu kỳ của hắn, lượng chân nguyên vượt xa Diệp Trần, Diệp Trần đương nhiên sẽ không kéo dài chiến đấu với hắn.

Thế nhưng dưới tình huống trước mắt, đối phương chẳng qua chỉ là dựa vào khôi lỗi ngọc để chiến đấu với hắn, rõ ràng lực lượng dự trữ không đủ, căn bản không thể chiến đấu lâu dài được với hắn!

Thật ra thì đây cũng là lý do tại sao, Diệp Trần trước đó chọn cướp đoạt Bát Chỉ Kính của hắn mà không phải là Thảo Trĩ Kiếm.

Nếu như Vũ Hạc đại tiên lấy Bát Chỉ Kính ra để cố thủ thì chỉ sợ mình phải tốn mất thời gian hơn nửa ngày, đến lúc đó đại quân Đảo quốc chạy tới trợ giúp, chuyện này chỉ sợ sẽ thêm phiền toái.

Tuy trước đó Diệp Trần đánh lui được lực lượng phòng vệ thứ bảy, nhưng chẳng qua chỉ là lực lượng một phần nhỏ của Đảo quốc mà thôi, hơn nữa hôm đó suýt nữa thì hao hết sạch chân nguyên, nguy hiểm quả thực không nhỏ.

Nếu như Đảo quốc điều động quân đội càng nhiều càng mạnh hơn, hoặc là quân đội của Mỹ quốc đang trú đóng ở Đảo quốc sẽ nhúng tay vào, tới lúc đó hắn chỉ sợ thoát thân cũng có chút khó!

...

Ầm!

Diệp Trần chém xuống thêm một kiếm nữa!

Tuy Vũ Hạc đại tiên ngay lập tức nhấc kiếm lên ngăn cản nhưng khí tức cả người trở nên ảm đạm hơn không ít.

Diệp Trần thấy thế thì trong lòng lập tức vui mừng, biết đối phương đã kiên trì không còn được quá lâu, ngay lập tức bắt đầu tấn công càng thêm mạnh mẽ hơn.

Mà nhóm người Quy Điền Tam Lang ở phía xa, thấy tình huống chiến đấu bắt đầu xuất hiện tình huống nghịch chuyển thì vẻ mặt của mọi người ngay lập tức trở nên khó coi vô cùng, "Thật chẳng lẽ phải lấy toàn bộ lực lượng mới có thể chống lại người này sao? "

Quy Điền Tam Lang nhìn vào thiếu niên ở nơi xa xa, trong lòng chứa hận ý ngập trời đồng thời trên mặt cũng không thể không hiện ra vẻ đắng chát.

Vũ Hạc đại tiên là con át chủ bài sau cùng của bọn họ, nếu như ngay cả người này đều không thể đối kháng với Diệp Cuồng Tiên vậy thì hắn chỉ có thể điều động binh lực của cả một nước, lợi dụng chiến thuật biển người đến ngăn cản ác ma này!

Một người chống lại một nước!

Quy Điền Tam Lang làm sao cũng không nghĩ tới, loại chuyện chỉ có ở trong truyền thuyết vậy mà xuất hiện ở trên Đảo quốc bọn họ!

...

Còn về năm người Âu Dương Hàn, khi nhìn thấy Diệp Trần đã chiếm thượng phong thì cũng thi nhau thở phào nhẹ nhõm, cảm thán không thôi, "Không hổ là Diệp Cuồng Tiên!"

"Không nghĩ tới ngay cả Vũ Hạc cũng không phải là đối thủ của ngài ấy!"

"Ai, các ngươi nói, chờ Diệp thiếu tướng giết chết Vũ Hạc này thì mục tiêu tiếp theo của ngài ấy sẽ là ai?"

Vân Lệ Cơ bỗng nhiên đưa ra một vấn đề như vậy, bốn người lập tức thi nhau rơi vào trầm tư, "Không phải ngài ấy muốn một mình phá đổ toàn bộ Đảo quốc đó chứ?"

Nhậm Trường Phong nói ra lời nói kinh người.

Lỗ Thiên Bá cười ha ha một tiếng, nói:

"Theo ta thấy, đây cũng không phải là chuyện không có khả năng! Ngay cả Vũ Hạc đều không phải là đối thủ của Diệp thiếu tướng, Đảo quốc lại không có vũ khí hạt nhân, còn có thể lấy ra thứ gì có thể uy hiếp được ngài ấy?"

"Một người diệt một nước? Chuyện này...chuyện này chơi có phần lớn a?"

"Muốn diệt đi một cường quốc đương thời, nào có dễ dàng như vậy! Tuy nhiên lấy năng lực của Diệp thiếu tướng thì chỉ cần tránh đi sự vây quét của quân đội, quấy cho Đảo quốc long trời lở đất, có lẽ vấn đề không phải quá lớn a! Ha ha!"

Mọi người càng nói càng hưng phấn, giống như đã thấy dáng vẻ đại loạn của Đảo quốc.

Không nghĩ tới, lúc này, Âu Dương Hàn nói ra một câu, "Coi như Đảo quốc không có lực lượng có thể làm gì được Diệp thiếu tướng thế nhưng ngươi cho rằng Mỹ quốc sẽ để cho ngài ấy tùy ý làm như vậy sao? Nước Mỹ chắc chắn sẽ điều động vũ khí hạt nhân tới đối phó Diệp thiếu tướng!"

Bốn người nghe được điều này, ngay lập tức cảm thấy có đạo lý đành phải dừng lại cái ý nghĩ không thiết thực đó.

Đảo quốc năm đó có ba vị tiên nhân, thực lực cường đại cỡ nào? Cuối cùng vẫn bị Mỹ quốc tiêu diệt mất hai người.

Huống chi, lúc đó chỉ là Mỹ quốc của bảy mươi năm về trước!

Mỹ quốc bây giờ khẳng định đã có được vũ khí cường đại hơn nhiều, cho dù thực lực của Diệp Trần có cường đại tới đâu đi nữa, chỉ sợ cũng khó mà rung chuyển được Mỹ quốc - con quái vật khổng lồ này.

Mọi người đang suy nghĩ thì chợt nghe được giọng tức giận của Vũ Hạc đại tiên truyền tới từ chiến trường phía trước, "Diệp Cuồng Tiên! Đây là ngươi bức ta phải sử dụng cấm thuật!"

Giọng nói rơi xuống, năm người lập tức nhìn thấy cảnh tượng vô cùng rung động.

...

"Thiến Chiếu đại thần vĩ đại! Xin ngài mở to mắt, nhìn con dân của ngài gặp nạn một chút đi..."

Theo Vũ Hạc đại tiên cao giọng ngâm xướng một lúc, trong khu phế tích Thiên Chiếu thần cung vậy mà rung chuyển dữ dội!

Chỉ chốc lát sau, một cái bóng mờ to lớn cao ngạo dài tới mấy chục mét từ trong khu phế tích chậm rãi dâng lên!

Chỉ thấy, cái bóng dáng to lớn này là có dáng vẻ của một nữ nhân xinh đẹp người mặc áo bào màu vàng có áo choàng dài, toàn thân ánh sáng vàng kim sáng chói, hơn nữa lộ ra một cỗ uy nghiêm khó mà hình dung, để cho người ta nhịn không được mà muốn quỳ bái.

Mà Quy Điền Tam Lang và một nhóm người của Đảo quốc nhìn thấy cái bóng mờ trước mắt này thì mọi người ngay lập tức kích động tới nói năng lộn xộn, thi nhau té quỵ trên đất bắt đầu bái lạy, "Thiên Chiếu Đại Ngự Thần hiển linh!"

"Chúng ta được cứu rồi!"

Phải biết, Thiên Chiếu đại thần thế nhưng là vị thần tối cao trong thần thoại của Đảo quốc, bây giờ rõ ràng hiển lộ chân thân, điều này làm sao không khiến bọn họ kích động cho được? Cảm giác giống như là đang mơ.

"Chết!"

Sau khi Vũ Hạc đại tiên triệu hội ra cái bóng mờ to lớn này thì khí tức đã suy yếu vô cùng, nhưng trong mắt lại hiện ra vẻ điên cuồng.

Bóng mờ to lớn kia dường như không có ý thức, chỉ có bản năng chiến đấu, nắm lấy Thảo Trĩ Kiếm, trực tiếp vung ra một kích bá tuyệt thiên hạ, hướng Diệp Trần hung hăng chém xuống!

Vào lúc này, tất cả mọi người cực kỳ chấn động.

P/S: Ta thích nào....chương 1 ngày đầu, quái nào mà truyện nhiều người đọc vậy mà mới đứng top 7 vậy trời hic hic...
Nhấn Mở Bình Luận