Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trong Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị - Diệp Trần (FULL)

Hơn hai giờ sau, hai người đã tới đại học Thiên Hải.

"Lỗi tử, ông ở trên xe chờ tôi, tôi đi một chút thì về!"

Diệp Trần dừng xe ở cổng trường, đang muốn xuống xe.

Ngô Lỗi lập tức cuống lên, "Đừng nha! Anh em vẫn là lần đầu tiên tới đại học Thiên Hải, tôi cùng ông đi vào chung đi! Đúng lúc đã lâu rồi ta không gặp chị Tô Mạn!"

Nói xong lời này, Ngô Lỗi đã nhanh chân xuống xe.

Diệp Trần cười lắc đầu, "Thật ra thì tôi không phải tới đây để tìm chị Mạn, tới là để gặp một người bạn khác!"

Ngô Lôi lập tức sững sờ, "Ông ở đại học Thiên Hải còn có người bạn khác? Làm sao tôi không biết?"

Diệp Trần cũng không biết phải giải thích với Ngô Lỗi về thân phận của Tiêu Nhược Hi như thế nào, thuận miệng úp úp mở mở nói:

"Một người bạn mới quen cách đây cũng không lâu."

Ngô Lỗi cũng biết người bạn này của mình xưa đâu bằng nay, làm việc với người thường tự nhiên là khác biệt, thế là không hỏi thêm nữa.

Chẳng mấy chốc, hai người đã bước vào trong sân trường, thần niệm của Diệp Trần quét qua, dễ dàng bao trùm toàn nộ sân trường, trong nháy mắt cũng đã khóa chặt khí tức của Tô Mạn và Tiêu Nhược Hi.

Để Diệp Trần hơi ngoài ý muốn một chút chính là, hai người thế mà ở cũng một chỗ!

Đều ở tại sân thể dục của đại học Thiên Hải!

"Không ổn rồi, trước đó ta cũng không có nói cho chị Mạn biết về chuyện liên quan tới Tiêu Nhược Hi, hai người bọn họ làm sao lại ở chung một chỗ, chẳng lẽ bọn họ...quen biết nhau?"

Hơi cảm thấy kinh ngạc qua đi, Diệp Trần trực tiếp dẫn theo Ngô Lỗi hướng sân thể dục đi tới.

...

Sân thể dục của đại học Thiên Hải rất lớn, chờ khi hai người tới sân thể dục thì hai mắt của Ngô Lỗi lập tức sáng lên, "Diệp tử ông mau nhìn! Có một trận bóng rổ kìa! Khó trách làm sao lại trở nên náo nhiệt như vậy!"

Ngô Lỗi là một tên mê bóng rổ, vừa nhìn thấy có tranh tài bóng rổ thì lập tức không đi được rồi.

"Đi! Đi xem một chút!"

Diệp Trần trực tiếp vung tay lên, hướng chỗ sân bóng rổ náo nhiệt kia đi tới.

Bởi vì hắn cảm ứng được khí tức của Tô Mạn và Tiêu Nhược Hi đều là đang ở trong sân bóng rỗ chỗ này.

Đi tới trước mặt, Diệp Trần mới nhìn thấy, bên cạnh sân bóng rổ bỗng nhiên treo một cái biểu ngữ màu đỏ, ở trên viết:

"Giải thi đấu bóng rổ vòng tròn lần thứ hai mươi ba của đại học Thiên Hải, khoa Kinh tế và Thương mại với khoa Ngoại Ngữ..."

Diệp Trần lập tức giật mình, Chị Tô Mạn học ở khoa Ngoại Ngữ mà Tiêu Nhược Hi thì hình như là học ở khoa Kinh tế và Thương mại.

Vấn đề này cũng đúng là có thể giải thích tại sao hai người Tô Man và Tiêu Nhược Hi đều xuất hiện ở đây.

Hai người nhẹ nhõm chen đến hàng đầu, ánh mắt Diệp Trần hơi quét qua trong đám người, rất nhanh khóa chặt được thân ảnh của hai người.

Chỉ thấy, hai người lúc này đều mặc quần áo đội cổ động viên, đều đang trợ uy cho khoa của mình.

Lúc này, Diệp Trần chợt nghe tiếng mọi người nghị luận ở một bên:

"Mau nhìn mau nhìn! Đó, đó, đó chính là Tiêu Nhược Hi của khoa Kinh tế và Thương Mại! Còn có đại mỹ nữ đối diện kia là Tô Mạn khoa Ngoại ngữ!"

"Còn cần ngươi phải giới thiệu sao? Cuộc so tài ngày hôm nay, tám mươi phần trăm nam sinh đều hướng về hai đại mỹ nữ này mà tới a!"

"Thật sự là quá đẹp! Nếu như ta có thể có được người bạn gái như vậy thì chết cũng đáng!"

"Chớ nằm mơ giữa ban ngày! Loại mỹ nữ cấp bậc hại nước hại dân này cũng không phải chúng ta có thể tới gần được a!"

"Đúng vậy! Tiêu Nhược Hi kia thì đừng nói, người ta thế nhưng là thiên kim của Tiêu Thiên Tá nhà giàu nhất tỉnh Quảng Nam, không biết có bao nhiêu anh chàng đẹp trai giàu có đang xếp hàng chờ đấy! Sao có thể đến phiên chúng ta cơ chứ?"

...

Người mở miệng nói câu kia bị mọi người chế giễu một trận, lập tức tỏ vẻ xấu hổ nhịn không được phản bác:

"Tiêu Nhược Hi thì ta không dám nghĩ, thế nhưng ta nghe nói Tô Mạn kia hình như gia cảnh chỉ bình thường thôi a? Ta cố gắng một chút có lẽ cũng có cơ hội a!"

Không nghĩ tới, hắn vừa mới thốt ra lời kia thì ngay lập tức có người cười lạnh chặn họng nói:

"Nếu như ngươi không muốn chết thì ta khuyên ngươi vẫn là tranh thủ thời gian bỏ cái ý niệm này đi đi!"

Mọi người nghe được điều này thì lập tức thi nhau nhìn về người mới nói chuyện kia, ngay cả Diệp Trần cũng không thể không liếc mắt nhìn.

Chỉ thấy người nói chuyện này là một tên thanh niên cường tráng mặt mũi đầy vẻ dữ tợn, khí thế trên thân không yếu, ở trong một đám học sinh bình thường thì rất có lực áp bách.

"Mạnh học trưởng, lời này của anh là có ý gì? Chẳng lẽ Tô Mạn này cũng giống với Tiêu Nhược Hi, cũng có bối cảnh cường đại gì đó hay sao?"

Có người nhịn không được mà mở miệng hỏi.

Mạnh học trưởng cười lạnh, "Tô Mạn này có bối cảnh cụ thể là gì thì ta cũng không rõ lắm, chỉ có điều ta lại biết trước đó có mấy vị công tử ca ở thành phố Thiên Hải muốn đánh chủ ý với Tô Mạn này, kết quả về sau tất cả đều chết oan chết uổng!"

"Cái gì!"

Mọi người nghe được điều này thì tất cả lập tức trừng lớn đôi mắt lên.

Ngay cả Diệp Trần cũng không thể không có chút kinh ngạc, lúc trước hắn xác thực hướng Ám Bộ của Thần Long vệ và ba người Doãn Bách Xuyên hạ xuống mệnh lệnh bắt buộc, chỉ cần có người dám có mưu đồ làm loạn đối với Tô Mạn thì đều như nhau giết hết!

Thế nhưng là, hắn cũng không có nói là không cho phép bất kỳ một ai theo đuổi Tô Mạn a!

Dù sao hắn vẫn luôn coi Tô Mạn như chị ruột của mình mà đối đãi, không có động đậy tâm tư gì khác đối với cô ta.

Mấy người Doãn Bách Xuyên rõ ràng là hiểu nhầm ý tứ của chính mình thế mà xử lý toàn bộ người theo đuổi Tô Mạn...

Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần không thể không dở khóc dở cười.

"Mạnh học trưởng, theo như ngươi nói như vậy thì chẳng lẽ Tô Mạn này được một vị đại lão nào đó coi trọng hay sao?"

Mọi người tiếp tục nghị luận, tên thanh niên cường tráng kia nói sâu xa:

"Ta đây cũng không được rõ cho lắm!"

"Nhưng mà trong những công tử ca chết đi vì theo đuổi Tô Mạn này thì trong đó không thiếu một số công tử quần là áo lượt đỉnh cấp ở thành phố Thiên Hải này! "

"Thế nhưng vẫn vậy cuối cùng thì vẫn không thể tránh thoát khỏi kết quả chết oan chết uổng!"

"Điều này đủ để chứng minh, vị đại lão đứng ở đằng sau Tô Mạn kia có thực lực không phải mạnh bình thường!"

"Nói tóm lại, vẫn là câu nói kia, theo đuổi Tiêu Nhược Hi kia có lẽ sẽ chỉ bị mạnh mẽ từ chối, nhưng theo đuổi cô nàng Tô Mạn này thì ngươi có khả năng ngay cả chết cũng không biết là chết như thế nào!"

Mọi người nhất thời hai mặt nhìn nhau, thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh.

Mà cái người trước đó tuyên bố muốn theo đuổi Tô Mạn thì càng bị dọa đến đầu co rụt lại, hung ác nuốt nước miếng một cái, nhìn về phía Tô Mạn một lần nữa với ánh mắt hiện ra vô cùng sợ hãi.

Ngô Lỗi ở một bên nghe được tiếng bàn tán của mọi người, rất nhanh cũng đã phản ứng lại không thể không thấp giọng nói với Diệp Trần:

"Diệp tử, bọn họ hình như đang nói về chị Tô Mạn phải không? Còn có đại lão phía sau mà bọn họ nói sẽ không phải chính là ông chứ?"

Hai tay Diệp Trần tạo thành thế mở ra trước người, có chút bất đắc dĩ nói:

"Tôi chỉ phái người ở trong bóng tối bảo vệ chị Mạn, nhưng không nghĩ tới lại biến trở thành như vậy..."

Vừa nghĩ tới đây, bây giờ toàn bộ nam sinh đại học Thiên Hải đối với Tô Mạn thì chỉ cần nghe thôi đều đã biến sắc, Diệp Trần cũng im lặng.

Ngô Lỗi cười hi hì ôm lấy cánh tay Diệp Trần, thấ giọng nói:

"Diệp tử, ông thành thật nói cho tôi đi, không phải ông thích chị của mình chứ? Đồ biến thái a!"

Hai mắt Diệp Trần lập tức đảo một cái trực tiếp cho hắn một khuỷu tay, tức giận nói:

"Đậu xanh rau muống! Đừng nói đó là những gì ông đang nghĩ, coi như thế thì lại làm sao? Tôi với chị Mạn không có quan hệ máu mủ gì a!"

Ngô Lỗi lập tức vui vẻ, "Điều này cũng đúng! Tuy nhiên nếu là như vậy, lớp trưởng Đường Thanh Nhã bên kia thì làm sao bây giờ? Không phải ông muốn một mình thu hết cả chứ?"

Diệp Trần càng thêm im lặng, đang muốn mở miệng giải thích.

Tuy nhiên vào đúng lúc này, bóng rổ ở trên sân đột nhiên bay về phía hai người!

Diệp Trần đứng tại chỗ không hề động, nhưng Ngô Lỗi thì trở tay nhận được bóng rổ, sau đó thì vô ý thức ném ra ngoài, trên không trung xẹt qua tạo thành một đường vòng cung hoàn mỹ, vô cùng tinh chuẩn rơi vào trong vòng rổ.

Xoạt!

Mọi người bị biểu hiện nghịch thiên của Ngô Lỗi làm cho kinh ngạc tới ngây người, ngay lập tức tất cả đều đồng loạt nhìn về phía hai người.

Mà ở trong đó tự nhiên cũng bao gồm cả Tô Mạn và Tiêu Nhược Hi...

P/S: Ta thích nào...
Nhấn Mở Bình Luận