Ở trong tiếng than thở kinh ngạc của mọi người, con Hỏa Phượng Hoàng trên bầu trời kia đã bay nhào tới trước mặt Diệp Trần.
"So lửa với ta sao? Ngươi còn kém một chút!"
Diệp Trần thuận tay vung lên, nhẹ giọng mở miệng, "Tam Muội chân hỏa!"
Hô!
Một ngọn lửa yêu dị từ trong lòng bàn tay của Diệp Trần phát ra, trực tiếp tạo thành một cái bình phong che chắn, bảo hộ Diệp Trần ở trong đó.
Tuy nhiên theo như suy nghĩ của người ở bên ngoài, nếu mà so sánh ngọn lửa mà Diệp Trần phát ra thật sự là quá yếu ớt.
"Cái tên này lại muốn so đấu hỏa lực với Đan Nhất lão tổ sao?"
"Xùy, ngọn lửa chỉ có loại trình độ này cũng dám lấy ra không sợ mất mặt xấu hổ sao?"
"Xem ra tiểu tử này chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi!"
...
Mọi người thấy Đan Nhất lão tổ chiếm cứ thượng phong tuyệt đối thì lập tức thi nhau thở phào nhẹ nhõm đồng thời bắt đầu nhịn không được mà mở miệng trào phúng.
Tuy nhiên, ngay sau đó lại có một cảnh tượng xảy ra làm cho tất cả mọi người phải trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ thấy, ngọn lửa của hai người sau khi va chạm vào nhau, người chiếm thượng phong vậy mà không phải là Hỏa Phượng Hoàng khí thế rào rạt kia của Đan Nhất lão tổ, mà lại là ngọn lửa yêu dị yếu ớt phát ra từ trong lòng bàn tay của Diệp Trần!
Xì xì xì ~
Thời gian chỉ trong một cái nháy mắt, con Hỏa Phượng Hoàng khổng lồ kia lại bị ngọn lửa không bát mắt một chút nào của đối phương thôn phệ!
"Cái gì!"
"Đây là ngọn lửa gì? Thế nào mà lại tà môn như thế?"
Đan Nhất lão tổ nhìn thấy ngọn lửa của chính mình lại bị đối phương áp chế gắt gao thì sắc mặt lập tức kinh sợ, không còn có vẻ mặt tự tin như trước đó.
"Ta nói rồi, so lửa với ta thì ngươi còn kém chút!"
Diệp Trần lại nhàn nhạt mở miệng, đồng thời bỗng nhiên vỗ một cái.
Oanh!
con Hỏa Phượng Hoàng kia lại bị Tam Muội chân hỏa của Diệp Trần thôn phệ hoàn toàn, sau đó hóa thành một con Hỏa Long bay nhào về phía Đan Nhất lão tổ mà đi.
"Hừ!"
Đan Nhất lão tổ lập tức hét lớn một tiếng, song chưởng lại đẩy ra, phái trước lập tức tạo thành một lồng năng lượng muốn ngăn cản công kích bằng con Hỏa Long kia.
Đáng tiếc không như mong muốn, con Hỏa Long kia tùy tiện xông phá lồng năng lượng kia tiếp tục hướng về phía Đan Nhất lão tổ bay nhào mà đến!
"Làm sao lại mạnh tới như thế!"
Đan Nhất lão tổ rốt cuộc có chút sợ, lập tức nhanh chóng lùi lại mới né tránh được một chiêu công kích này của Diệp Trần, tuy nhiên cả người khó tránh khỏi cũng có chút chật vật.
Còn về mọi người ở xung quanh, Bát hoàng tử, mấy người Đan Tiểu Man sớm đã kinh ngạc không nói nên lời.
"hắn thế mà...lợi hại như thế!"
Đan Tiểu Man lấy bàn tay trắng như ngọc che miệng lại, vẻ mặt không thể tin nổi.
Nàng ta như thế nào cũng không nghĩ tới, Diệp Trần chẳng những chặn được một kích cường đại của lão tổ nhà mình, càng là thuận tay bức lui Đan Nhất lão tổ!
Phải biết, Đan Nhất lão tổ chính là tồn tại ở hàng đứng đầu trong tất cả các cường giả cấp Hoàng của Yêu giới.
Đây là thực lực kinh khủng cỡ nào a!
Sau khi Bát hoàng tử chấn kinh, trên mặt lập tức hiện ra vẻ ghen ghét nồng đầm, oán hận nói:
"Coi như hắn lợi hại hơn nữa thì hôm nay chắc chắn sẽ gặp phải tai khiếp khó thoát!"
...
"Còn không xuất thủ!"
Sau khi Đan Nhất lão tổ lùi ra ngoài trăm thước thì lập tức hướng về phía mấy vị cường giả còn lại quát to một tiếng.
"Thực lực của kẻ này rất mạnh, mọi người cùng nhau xông lên, trước tiên bắt hắn lại rồi mới từ từ khảo vấn mục đích hắn tới Yêu giới!"
Một ông lão tóc vàng gầy lùn ở trong đó bỗng nhiên hét lớn một tiếng, tiên phong đánh về phía Diệp Trần, đồng thời trong tay đột nhiên xuất hiện một cây trường bổng màu vàng kim, trong nháy mắt dài ra đến chiều dài kinh khủng gần trăm mét rồi mới hung hăng đập xuống đỉnh đâu của Diệp Trần!
Cùng lúc đó, một bà lão tóc màu lam hướng xung quanh Diệp Trần điểm chỉ một hồi, "Băng phong!"
Xung quanh Diệp Trần lập tức bị một lớp màu lam nhô lên bao vây, giống như ngay cả không gian cũng bị đóng băng.
Hơn nữa nhiều cường giả khác, lúc này cũng phản ứng lại, cũng thi nhau xuất thủ, ngăn chặn tất cả đường lui Diệp Trần ở trên dưới bên trái bên phải phía trước đằng sau.
Trong lúc nhất thời, Diệp Trần dường như đã không có lối thoát, chỉ có thể bị bao vây tại chỗ trơ mắt nhìn cái cây trường bổng màu vàng kim hung hăng giáng xuống!
"Có chút ý tứ!"
Diệp Trần chẳng những không có một chút bối rối nào, ngược lại khóe miệng hơi nhếch lên, trong đôi mắt lộ ra ý chí chiến đấu dày đặc.
Một người đối kháng mười một tên cường giả cấp Nhân Tiên, đây tuyệt đối là từ lúc Diệp Trần trùng sinh cho tới nay lần đầu tiên gặp phải đội hình kinh khủng như thế này!
Nếu như là lúc trước, nói không chừng hắn cũng sinh ra ý niệm chạy trốn, tuy nhiên bây giờ, sau khi tu vi đột phá, đồng thời hắn vừa mới khôi phục lại trạng thái toàn thịnh, điều cần thiết nhất bây giờ chính là một trận đại chiến, để chân nguyên trong cơ thể hắn được rèn luyện, tẩy lễ!
"Lưu, Ly, Kim, Thân!"
Theo một tiếng quát to của Diệp Trần, trên thân lập tức hiện ra kim mang, giống như mặt trời trong đêm tối!
Oanh!
Cùng lúc đó, trường bổng màu vàng kim cũng đã đập xuống.
"Hừ!"
Diệp Trần trực tiếp đưa tay tung ra một quyền, vậy mà lấy nhục quyền chống đỡ pháp bảo của đối phương!
"Muốn chết!"
Ông lão gầy lùn kia lập tức vô cùng vui mừng, pháp bảo mà hắn đang sử dụng này tên là Trấn Thiên Thần Bổng, làm một kiện Thánh khí, chính mà một ngọn núi lớn cũng có thể đạp thành bột mịn!
Vậy mà đối phương cũng dám lấy nhục quyền ra để chống đỡ, quả thực không biết chết là gì!
Oanh!
Nắm đấm và trường bổng hung hăng va chạm vào nhau!
Không có gì bất ngờ xảy ra, thân thể gầy yếu kia của Diệp Trần lập tức bị một gậy hung hăng đập xuống dưới này mà rơi vào trong Thánh Long trì ở bên dưới.
Mà đồng thời, ông lão gầy lùn kia cũng bị chấn cho liên tục lùi lại, trọn vẹn bay ngược ra ngoài gần trăm mét thân hình mới đứng vững lại.
Mọi người còn lại thì nhất thời thi nhau mừng rỡ, duy chỉ có đôi mi thanh tú của Đan Tiểu Man thì nhăn lại, trong lòng không thể không lo lắng một trận.
Bát hoàng tử thấy thế thì trên mặt cũng lập tức lộ ra vẻ mừng rỡ như điên, "Ta nói rồi a! Có hẳn mười một vị cường giả cấp Hoàng, hắn căn bản không có bất kỳ phần thắng nào, Bị Trấn Thiên tôn giả của Thạch Hầu nhất tộc dùng Trấn Thiên Thần Bổng đánh trúng, hắn coi như không chết cũng phải..."
Bát hoàng tử còn chưa nói xong lời nói của mình thì, bành!
Dưới Thánh Long trì trong nháy mắt nổ tung lên, một bóng người màu vàng óng từ trong đó đi ra.
"Cây gậy này của ngươi cũng không tệ đi! Ta nhận!"
Sau khi Diệp Trần từ trong Thánh Long trì nhảy ra thì thân thể của hắn trực tiếp nhoáng một cái, còn không đợi mọi người kịp phản ứng thì đã thuấn di tới trước mặt Trấn Thiên tôn giả kia.
Tuy nhiên Trần Thiên tôn giả này rõ ràng cũng không phải là tay mơ, sớm đã nhanh chóng lùi lại, kéo ra một khoảng cách với Diệp Trần.
Mà cùng lúc đó, thập đại cường giả còn lại cũng đã thi nhau xuất thủ.
"Hư Không Thần Quyền!"
Diệp Trần quát khẽ một tiếng, lúc một quyền này tung ra thì cách Trấn Thiên tôn giả còn khoảng chừng mấy chục mét, thế nhưng khi một quyền này rơi xuống lại giống như xuyên qua không gian, hung hăng đánh trúng vào lồng ngực của Trấn Thiên tôn giả!
Bành!
Trấn Thiên tôn giả thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra, trên vị trí trái tim lại bị Diệp Trần đánh ra một cái lỗ máu!
Sau đó, khí tức nhanh chóng suy yếu, cho đến lúc biến thành một cỗ thi thể.
"Cái gì!"
"Điều này sao có khả năng!"
"Trấn Thiên tôn giả...cứ như thế chết rồi?"
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều choáng váng, một tên cường giả cấp Hoàng, vậy mà bị đối phương giết chết chỉ trong nháy mắt!
Hơn nữa một quyền vừa rồi kia rõ ràng Trấn Thiên tôn giả đã tránh được, vì sao cuối cùng vẫn trúng chiêu?
Tới tận lúc này, các cường giả cuối cùng cũng hoàn toàn thu hồi sự khinh thường của mình lại, trong đôi mắt nhìn về phía Diệp Trần đều đã lộ ra vẻ kiêng dè thật sâu.
P/S: Ta thích nào.....KP a....