Đám người Đoạn Kinh Thiên ngay lập tức kinh hãi, gần như theo bản năng lại hướng tới nơi truyền tới tiếng kêu thảm thiết kia lao tới.
Tuy nhiên, chờ tới khi bọn hắn chạy đến, thì người vừa kêu lên đó lại giống y như Nam Cung trưởng lão, trên mặt đất cũng chỉ còn lại là một cỗ thi thể, hơn nữa đan điền cũng bị hủy!
Không đợi Đoạn Kinh Thiên kịp phản ứng, cuối cùng là đang có chuyện gì xảy ra?
"A!!"
"A!!"
Đằng sau vậy mà lại truyền tới hai tiếng kêu thảm thiết.
Hai mắt Đoạn Kinh Thiên lập tức trừng một cái, đến giờ phút này cuối cùng mới phản ứng lại, lập tức hét lớn:
"Không tốt! Tiểu tử này không biết dùng loại yêu pháp gì, mọi người nhanh chóng tập trung, không nên bị hắn tiêu diệt từng người một!"
Những người còn lại cũng đã ý thức được thiếu niên Thế Tục giới thần bí kia lại là một nhân vật rất nguy hiểm, lập tức thu hồi lòng coi thường, thi nhau hướng Đoạn Kinh Thiên mà tới tập trung.
Tuy nhiên trong nháy mắt, mười ba tên cường giả đã chết đi bốn tên, có thể nói là tổn thất nặng nề!
"Tiểu tử hèn hạ vô sỉ! Có gan người đi ra đây, quang minh chính đại đánh một trận với chúng ta, đánh lén ở đằng sau thì tính gì là anh hùng hảo hắn?"
Đoạn Kinh Thiên tức giận đến nổi trận lôi đình, giọng nói như tiếng sấm nổ vang rền quanh quẩn ở trong toàn bộ Mê Lâm cốc.
"Hắc hắc! Các ngươi lấy nhiều nhiều ra bắt nạt ta, vậy cũng coi là anh hùng hảo hắn sao?"
Lời nói của Đoạn Kinh Thiên vừa mới rơi xuống thì giọng nói của Diệp Trần cũng đã vang lên.
Đoạn Kinh Thiên thông qua lời này, trong nháy mắt đã cảm ứng được vị trí của Diệp Trần, "Ở bên kia! Đi!"
Đoạn Kinh Thiên quát lớn một tiếng, trực tiếp theo hướng phát ra giọng nói vọt tới, tám người còn lại cũng vội vàng đi theo.
Tuy nhiên, chờ khi Đoạn Kinh Thiên là người đầu tiên tới nơi phát ra giọng nói kia thì lại không thấy bóng dáng của Diệp Trần đâu!
"Không tốt!"
Đoạn Kinh Thiên ngầm nói một tiếng không ổn, quả nhiên, cảm giác bất an ở trong nội tâm của hắn vừa mới dâng lên, đằng sau lại truyền tới hai tiếng kêu thảm thiết.
Trong tám người ở đằng sau, tu vi hai người yếu nhất, đã chết thảm dưới độc thủ của Diệp Trần!
"Khốn kiếp!"
Đoạn Kinh Thiên lập tức tức giận đến suýt chút nữa thì thổ huyết mà sáu người khác thì tất cả đều kinh hãi toàn thân xuất ra mồ hôi lệnh, thân thể mọi người đều run lên bần bật.
Thân pháp của đối phương quả thực giống như quỷ mị, mà ở bên trong Mê Lâm cốc ngập tràn sương mù này càng được phát huy tới mức cực hạn!
Lúc này mới trải qua một cái chớp mắt, một nhóm mười ba người bọn họ đã bị hắn tru diệt gần một nửa!
Sáu tên nhanh chóng chạy tới tập trung ở bên cạnh Đoạn Kinh Thiên, từng tên hai mắt đều trợn lên thật lớn, gắt gao chú ý đến động tĩnh ở xung quanh, trên thân mồ hôi lạnh ứa ra càng nhiều.
Trước đó bọn họ còn có ý nghĩ muốn bắt rùa trong hũ, lúc này mới chỉ qua một chút thời gian vậy mà thế cờ xảy ra xoay chuyển, từ thợ săn trên cao nhìn xuống, biến thành con mồi bất cứ lúc nào cũng sẽ bị mất mạng.
"Đoàn trưởng lão, ta thấy tiểu tử này rất tà môn! Hay là chúng ta...chúng ta còn là rút lui trước a?"
Một người trong đó thận trọng mở miệng nói.
Năm người khác lập tức thi nhau gật đầu đồng ý:
"Đúng vậy! Đoàn trưởng lão, tiểu tử này quá âm hiểm! Chúng ta đến bây giờ ngay cả hắn xuất thủ như thế nào đều không biết, cứ tiếp tục như thế, chúng ta chỉ sợ cũng phải chết ở trên tay của hắn!"
"Đoàn trưởng lão, chúng ta vẫn là nhanh trốn đi!"
Mắt thấy mọi người đã bị dọa cho đánh mất ý chí chiến đấu, sắc mặt của Đoạn Kinh Thiên vô cùng khó coi, không đánh mà chạy, chuyện này nếu như truyền đi thể diện của Đoạn Kinh Thiên hắn sẽ mất hết hoàn toàn!
"Mẹ nó đều câm miệng cho lão tử!"
Đoạn Kinh Thiên ngay lập tức chửi đổng lên, hướng về phía mọi người khiển trách:
"Hoảng loạn cái gì? Tiểu tử kia chẳng qua chỉ là dựa vào đùa nghịch ám chiêu mà thôi, căn bản không dám giao thủ chính diện với chúng ta, chỉ cần mấy người chúng ta không xa rời nhau, không cho hắn cơ hội xuất thủ, hắn căn bản không làm gì được chúng ta!"
Mọi người suy nghĩ một chút cũng cảm thấy là đúng như thế, lúc này mới thi nhau thở dài một hơi.
Đoạn Kinh Thiên lại nói:
"Ta đã thông qua linh phù đưa tin mời thúc phụ đến đây, chờ đến khi thúc phụ đến chính là tử kỳ của tiểu tử này!"
Sáu người còn lại nghe được điều này thì ngay lập tức tất cả đều lộ ra vẻ vui mừng, tinh thần phấn chấn:
"Đoạn Cửu Đức lão tiền bối sắp tới sao? Vậy thật sự là quá tốt rồi!"
"Đoạn Cửu Đức lão tiền bối thế nhưng là tồn tại bài danh thứ ba Thiên bảng, có lão nhân gia ông ta xuất mã thì nhất định có thể giết chết tiểu tử này!"
"Tính mạng của ta không phải lo rồi!"
...
Ngay cả Diệp Trần đang núp ở trong bóng tối nghe được điều này cũng không thể không nhướng mày, hắn từng nghe hai anh em nhà họ Chúc kia nói qua, Vân Thiên Thu Thái Thượng trưởng lão của Dược Vương tông ở trên Thiên bảng xếp hạng thứ tư.
Đoạn Cửu Đức này xếp hạng thứ ba, thực lực chắc còn ở trên cả Vân Thiên Thu.
Nếu như là ở lúc hắn toàn thịnh, thi triển Nghịch Sinh Bách Chuyển tự nhiên có thể dễ dàng thắng lợi.
Thế nhưng thực lực của hắn bây giờ đã giảm lớn, tuy rằng một hơi thôn phệ chân nguyên của sáu tên cường giả trước đó nhưng vẫn còn chưa kịp luyện hóa, lấy tình trạng hiện tại của hắn sợ rằng ngay cả Vân Thiên Thu cũng không đánh nổi chớ đừng nói chi là Đoạn Cửu Đức còn mạnh hơn một bậc so với Vân Thiên Thu!
"Trước tiên nên tránh!"
Diệp Trần vốn còn muốn lập lại chiêu cũ, thôn phệ chân nguyên của toàn bộ những người này, bây giờ xem ra rõ ràng là rất không có khả năng.
Oanh!
Dưới chân Diệp Trần bỗng nhiên giẫm một cái, vọt thẳng lên trời, phía trên lập tức xuất hiện một màn ánh sáng ngăn trở đường đi của Diệp Trần, lại là cấm chế mà đám người Đoạn Kinh Thiên cùng nhau bày ra trước đó.
Chỉ có điều, những người này đã không phải cao thủ trận pháp, lại ở dưới trạng thái vội vàng thiết lập trận pháp cho nên cũng không coi là kiên cố.
Diệp Trần trước đó đưa tay tung ra một quyền.
Ầm ầm!
Đạo cấm chế kia lập tức bị một quyền của Diệp Trần đánh nát.
Nhưng trải qua chút chậm trễ đó, mấy người Đoạn Kinh Thiên cũng sớm đã tập trung vào hành tung của Diệp Trần.
Diệp Trần vừa mới bay ra Mê Lâm cốc thì đã bị đám bảy người bao vây.
"Tiểu tử! Cuối cùng thì ngươi cũng đi ra! Ta xem lần này ngươi còn có thể chạy đi đâu!"
Hai mắt Đoạn Kinh Thiên gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, trong sự tức giận còn lộ ra vẻ mặt trêu tức.
Tuy nhiên, Diệp Trần nhìn mấy người xung quanh một vòng, khóe miệng không thể không nhếch lên, "Chỉ bằng mấy tên phế vật như các ngươi cũng muốn giết ta?"
Thực lực của Diệp Trần bây giờ tuy rằng giảm lớn, thế nhưng chỉ kiêng kị cao thủ cấp bậc như Vân Thiên Thu, mấy người trước mắt này, hắn thật đúng là không có quá để vào mắt.
Ầm!
Cùng lúc nói ra lời này, Tử Quỳnh kiếm đã từ trong cơ thể Diệp Trần bay ra, một đạo kiếm mang dài tới hơn hai ngàn mét xông thẳng lên trời!
"Cái gì!"
Mặt mũi mấy người Đoạn Kinh Thiên lập tức từng tên tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Hiển nhiên không nghĩ tới, Diệp Trần trước đó có bảo lưu, mà thực lực của hắn vậy mà cường đại tới tình trạng như thế!
Ầm ầm!
Một kiếm của Diệp Trần bổ về phía Đoạn Kinh Thiên, Đoạn Kinh Thiên vội vàng gọi ra một cái pháp bảo hình tròn để ngăn cản, đáng tiếc căn bản ngăn cản không nổi.
"Phốc!"
Đoạn Kinh Thiên trực tiếp điên cuồng phún ra một ngụm máu tươi, cả người bay ngược mà ra.
Nhưng vào lúc này, Diệp Trần cũng không được tốt cho lắm, kinh mạc bên trong cơ thể mới vừa khép lại không lâu, suýt chút nữa thì lại vỡ vụn lần nữa, khí huyết trong cơ thể nhộn nhạo.
Tuy nhiên, một kiếm vừa rồi của Diệp Trần đã đánh cho Đoạn Kinh Thiên thổ huyết, ngay lập tức trấn trụ được sáu đại cường giả còn lại.
Lại thêm trước đó, sáu người trước đó lại bị Diệp Trần giết chết một cách khó hiểu, trong lòng bọn họ vốn đã hoảng hốt, bây giờ ngay cả Đoạn Kinh Thiên cũng bị một chiêu của đối phương đánh bại, bọn họ nơi nào còn dám tiếp tục ở lại đây?
"Kẻ này không phải chúng ta có thể đối phó được, rút lui!"
Trong đó một tên trưởng lão của Thiên Đạo tông quát lớn một tiếng, ngay lập tức quay người liền trốn, năm tên còn lại cũng đang có ý định này cũng lập tức chạy theo.
Đoạn Kinh Thiên đã bị thương nặng, thấy cảnh này thì lập tức tức giận lại phun ra thêm một ngụm máu nữa.
P/S: Chương 1......Ta thích....