Người này không phải ai khác, tự nhiên chính là Diệp Trần!
"Ngươi làm gì!"
Vô Ngân công tử đầu tiên là ngây người ra một lúc, chờ sau khi phản ứng lại thì hai con ngươi nổi lên vẻ hung ác, vẻ mặt lạnh lùng, trách mắng:
"Ngươi dám tranh đoạt với bản công tử? Không muốn sống nữa sao? Nhanh giao Thánh Tâm quả ra cho bản công tử! Bằng không..."
Ba!
Vô Ngân công tử còn chưa nói xong thì đột nhiên vang lên một tiếng thanh thúy:
Ầm!
Vô Ngân công tử trực tiếp bị một cái tát của Diệp Trần đập bay ra ngoài, ngã nhào ra ngoài mấy chục mét, "Là ai cho ngươi dũng khí dám nói với ta như vậy?"
Diệp Trần dùng một bàn tay tát bay Vô Ngân công tử, liền nhìn đều không có liếc hắn một cái, trực tiếp lạnh lùng nói.
Vô Ngân công tử lập tức choáng váng, bụm mặt trừng mắt một cái, nhìn chòng chọc vào Diệp Trần, "Ngươi, ngươi, ngươi dám đánh ta? Ngươi có tin chờ sau khi ra ngoài ta mời tiền bối tông môn xuất thủ hay không? Để ngươi không đi được tinh vực Thiên Huyền..."
Không đợi Vô Ngân công tử nói xong, Diệp Trần lạnh lùng liếc qua, "Còn dám nói nhảm, có tin ta giết ngươi ngay bây giờ không!"
"Ngươi dám!"
Hai mắt Vô Ngân công tử trừng một cái, hàn mang trong mắt nổ bắn ra, mắt thấy là phải ra tay.
Đúng lúc này, Thanh La tiểu thử ở một bên đứng ra, một tay giữ chặt lấy Vô Ngân công tử, quát khẽ nói:
"Nếu ngươi không muốn chết thì bớt nói đi!"
Nói xong lời này, Thanh La tiểu thư lại nhìn về phía Diệp Trần, nói:
"Diệp đạo hữu, chúng ta bây giờ đang ở bên trong di tích, cần phải đồng tâm hiệp lực, vẫn là không nên nội chiến thì tốt hơn!"
Diệp Trần liếc qua nữ nhân kia, chậm rãi thu hồi ánh mắt, lạnh lùng nói:
"Nếu như không muốn chết, thì không cần tới trêu chọc ta, người khác có lẽ sợ Vô Cấu thánh điện các ngươi, ta nhưng còn không có để vào mắt!"
Nói xong lời này, Diệp Trần thu hồi Thánh Tâm quả, trực tiếp hướng bên trong đi tới.
Đợi đến thân ảnh Diệp Trần đã đi ra thật xa, Vô Ngân công tử còn có chút tức giận bất bình, "Thanh La, vừa rồi là ta chủ quan khinh địch, cho nên mới trúng kế của hắn, nếu như hai chúng ta cùng nhau, chưa chắc sẽ thua! Không bằng..." "Đủ rồi!"
Không đợi Vô Ngân công tử nói hết, Thanh La trực tiếp một lời cắt ngang:
"Triệu Vô Ngân, ta cảnh cáo ngươi một lần cuối cùng, thực lực của người này, tuyệt đối mạnh mẽ hơn nhiều so với ngươi tưởng tượng!"
"Nếu như ngươi muốn chết thì cứ việc ra tay đi cũng đừng lôi kéo ta vào!"
"Hơn nữa, ngươi cũng không nên quên, mục đích chúng ta tiến vào di tích lần này!" Vô Ngân công tử nghe được điều này thì vẻ mặt lập tức trở nên vô cùng khó cói, còn muốn nói cái gì, nhưng mà đúng vào lúc này, "Tê!!!"
Bỗng nhiên một tiếng gào thét thảm thiết vang lên toàn bộ không gian, sau đó đột nhiên xuất hiện một con mãng xà khổng lồ màu đỏ thắm ở phía trước, trọn vẹn dài tới vài trăm mét, cái đầu của nó to lớn giống như một ngọn núi nhỏ, bên trong một đôi mắt mãng xà khổng lồ, còn hiện ra hỏa diễm cực nóng!
"Con mãng xà này thật là lớn, nó xuất hiện từ nơi nào?"
"Khí tức này, chỉ sợ ít nhất cũng là yêu thú tứ giai đỉnh phong a?"
"Nếu như ta không nhìn nhầm, đây cũng là U Minh Viêm Xà trong truyền thuyết, thường xuyên ẩn hiện ở xung quanh nơi có linh vật cấp Đạo bảo, mà con U Minh Viêm Xà trước mắt này có lẽ là con yêu thú thủ hộ Thánh Tâm quả trước đó!"
"Xong! Xong! Khó trách di tích thiên quân từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể sống mà rời đi, nơi này lại có một con gần tới yêu thú ngũ giai, cái này nhưng đánh như thế nào?"
...
Bên trong tiếng kinh hô của mọi người, con U Minh Viêm Xà kia đã hướng Diệp Trần bay nhào mà đi, mọi người nhất thời bị dọa đến thi nhau lùi lại.
Mấy người bọ họ tuy rằng đều là thiên tài tinh anh của các môn phái, thế nhưng dù sao cũng chỉ có cảnh giới Kim Đan, đối mặt với một con gần tới yêu thú ngũ giai, căn bản dũng khí đối kháng đều không có.
"Không được! Đây là U Minh Viêm Xà, thực lực có thể so với Hóa Thần thiên quân, một mình hắn chắc chắn không phải là đối thủ của nó, chúng ta nhanh qua tới giúp hắn một tay!"
Sau khi Thanh La kịp phản ứng lại, muốn tiến lên hỗ trợ Diệp Trần, nhưng mà lại bị Triệu Vô Ngân ở một bên kéo lại, "Thanh La, ngươi điên rồi? Đây chính là yêu thú tứ giai đỉnh phong, hơn nữa nó rõ ràng hướng về phía tiểu tử kia mà đi, chúng ta giúp hắn làm gì? Chết đúng lúc!"
Đôi mi thanh tú của Thanh La nhăn lại, "Nếu như hắn chết rồi, ngươi cảm thấy chỉ bằng những người như chúng ta có thể đi vào Tiên điện sao? Ta không cần biết trước đó ngươi có ân oán gì với hắn, bây giờ tốt nhất chính là dứt bỏ hận thù sang một bên, mọi chuyện chờ đến chúng ta tìm được món đồ kia, sau khi rời khỏi nơi này, hắn coi như lợi hại hơn nữa, thật đúng là có thể chống lại Vô Cấu thánh điện chúng ta hay sao?"
Triệu Vô Ngân nghe được điều này, lập tức cảm thấy có lý, không thể không nhướng mày, trầm ngâm một lát, dữ tợn nói:
"Coi như là như thế, chúng ta cũng không cần phải vội vàng ra tay, không bằng mượn con U Minh Viêm Xà này, trước tiên tiêu hao thực lực tiểu tử kia một chút, tốt nhất để hắn và con yêu thú kia lưỡng bại câu thương, nhìn hắn đến lúc đó còn phách lối như thế nào!"
Than La tiểu thư khẽ gật đầu, "Như vậy cũng tốt, thật ra thì coi như dựa vào lực lượng ba người chúng ta, chỉ sợ cũng rất khó thắng được con U Minh Viêm Xà này, chúng ta trước tiên yên lặng theo dõi kỳ biến, nếu như thật không có bất kỳ nắm chắc gì thì nhanh chóng lui lại!"
...
Ngay tại lúc hai người Vô Ngân công tử và Thanh La tiểu thư đang bí mật mưu đồ tính toán thì Diệp Trần và con U Minh Viêm Xà kia cũng đã giao thủ:
Rầm rầm rầm!
U Minh Viêm Xà này không hổ là tiếp cận yêu thú ngũ giai, chẳng những miệng có thể phun ra liệt hỏa, tùy tiện vung đuôi lên một cái, là có thể xé rách không gian, uy lực kinh người!
Diệp Trần cũng không có vội vàng sử dụng toàn bộ thực lực của mình, chỉ dựa vào tác dụng của Không Gian Pháp tắc, không ngừng tránh né, tranh thủ tìm kiếm nhược điểm của con yêu thú này.
"Rống!!"
U Minh Viêm Xà công kích một lúc, thấy không làm gì được Diệp Trần thì lập tức ngửa đầu lên trời gầm thét một tiếng, sau đó bên trong đôi mắt to như vại nước kia vậy mà phun ra hai ngọn hỏa diễm yêu dị có hai màu đỏ đen!
Sau khi phun ra hai ngọn hỏa diễm yêu dị có màu đỏ đen kia, vậy mà đốt cháy không gian xung quanh lên!
Hô hô hô!
Vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt, hỏa diễm yêu dị kia đã hoàn toàn lan tràn trên không trung, thế mà tạo thành một cái lồng giam rất lớn bằng hỏa diễm, bao phủ Diệp Trần vào trong đó!
"Đây là U Minh Liệt Hỏa danh xưng ngay cả không gian cũng có thể đốt cháy!"
Hai người Vô Ngân công tửu và Thanh La tiểu thư đồng thời kinh hô một tiếng, tất cả đều thay đổi sắc mặt.
"Tiểu tử này thật sự là không biết sống chết! Thế mà cũng không biết né tránh!"
"Thực lực bản thân của con U Minh Viêm Xà chỉ sợ chính là U Minh Liệt Hỏa này, một khi bị U Minh Liệt Hỏa vây khốn, coi như Hóa Thần thiên quân cũng không thể không bị trọng thương!"
"Tiểu tử này chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, dựa vào hai người chúng ta chắc chắn cũng không phải đối thủ của U Minh Viêm Xà, tốt nhất nên nhanh chóng rời khỏi đây, bằng không sẽ phải ở lại chôn cùng với hắn!"
Vô Ngân công tử nói xong, đang muốn lôi khéo Thanh La tiểu thư rời đi.
Tuy nhiên, Thanh La tiểu thư lại đứng nguyên tại chỗ không có nhúc nhích, "Đừng nóng vội! Chờ một chút, ta luôn cảm thấy tiểu tử này không có chết dễ dàng như vậy!"
Vô Ngân công tử lập tức sốt ruột, "Thanh La, ngươi không sao chứ? Đây chính là U Minh Liệt Hỏa! Tiểu tử này nếu không chết, ta vặn đầu xuống cho ngươi!"
Lời này của Vô Ngân công tử vừa mới rơi xuống, bên trong đám liệt diễm trên không trung kia đột nhiên có một giọng nói đạm mạc vang lên, "Nghiệt súc! Chơi lửa với ta, ngươi còn kém chút!"
P/S: Ta thích nào....chương 1....Kim Phiếu a....