Đáp án tự nhiên là phủ định!
Diệp Trần mặc dù không có quay đầu, nhưng lại trở tay tế ra một cái pháp bảo.
"Thôn Thiên đỉnh!"
Oanh!
Một cái đại đỉnh có đường kính một trăm mét đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu Diệp Trần, đã đỡ được công kích bằng trường mâu của Thọ Thiên Lộc.
Trường mâu của Thọ Thiên Lộc công kích vào phía trên chiếc cự đỉnh kia, phát hiện vậy mà không làm hư hao một chút nào, hơn nữa chiếc cự đỉnh kia vô cùng quỷ dị, vậy mà có thể thôn phệ lực công kích!
"Cái gì! Đây là...Tiên khí!"
Ý thức được đối phương lấy ra một kiện Tiên khí, Thọ Thiên Lộc lập tức quá sợ hãi, không thể không nhanh chóng lùi lại, trong lúc nhất thời không còn dám tiếp tục tiến công.
Mà trong lúc Thọ Thiên Lộc đang ngây người, Diệp Trần đã giết tới trước mặt Bách Thảo tiên nhân:
Ầm ầm!
Một đạo kiếm mang màu tím dài hơn ngàn mét, giống như thể là một con cự long nổi giận hướng Bách Thảo tiên nhân gào thét mà đi.
"Không!"
Bách Thảo tiên nhân rống lớn một tiếng, lập tức lại tế ra một cái pháp bảo hình dạng tấm chắn.
Đáng tiếc, mới mới vặn tế ra:
Răng rắc!
Ngay lập tức bị kiếm mang của Diệp Trần chém thành một đống mảnh vụn.
Bách Thảo tiên nhân thấy thế thì lập tức hoàn toàn tuyệt vọng, quay người co cẳng liền chạy, vừa chạy trốn lại còn vừa hô to, "Ngươi không thể giết ta! Ta chính là trưởng lão của Đan vực! Nếu ngươi giết ta, Đan vực sẽ không bỏ qua ngươi..."
Bách Thảo tiên nhân còn chưa nói xong thì Tử Quỳnh kiếm đã đuổi theo tới trước mặt, chém xuống không lưu tình một chút nào.
Cạch!
Kiếm mang rơi xuống, nhục thân của Bách Thảo tiên nhân tính cả thần hồn ở bên trong, toàn bộ bị một kiếm này của Diệp Trần xoắn diệt.
"A!!"
Mọi người quan chiến bên ngoài mấy trăm dặm lập tức thi nhau kinh hô một tiếng, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm.
Cho dù bọn họ đã nhìn ra, Diệp Trần không biết dùng bí thuật gì, thực lực tăng vọt lên mấy chục lần đã vượt qua tam đại cường giả.
Thế nhưng thật sư khi bọn họ nhìn thấy tận mắt, Bách Thảo tiên nhân bị một kiếm của Diệp Trần giết chết, vẫn như cũ cảm thấy vô cùng rung động!
Đây chính là Bách Thảo tiên nhân!
Chẳng những là Hóa Thần thiên quân, còn là Luyện Đan sư ngũ phẩm, hơn nữa còn là nhân vật cấp bậc trưởng lão của Đan vực, thế mà bây giờ cứ bị người ta giết như vậy?
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ cho dù là ai cũng không thể tin được.
Mà Diệp Trần, sau khi một kiếm giết chết Bách Thảo tiên nhân, ngược lại hướng Thọ Thiên Lộc ở sau lưng vọt tới.
Thọ Thiên Lộc phản ứng lại lập tức hoảng hốt, gần như không hề nghĩ ngợi, quay người liền muốn bỏ chạy.
Diệp Trần đang muốn đuổi theo, cũng giết chết nốt người này, nhưng mà đúng vào lúc này, "Ngao!!!"
Một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, lại là ở một bên khác, Xích Vũ thiên quân đã phá được U Minh Liệt Hỏa trận mà ra, hơn nữa Khai Thiên Phủ chém xuống phía trên đuôi của U Minh Viêm Xà, suýt chút nữa thì chặt đứt đuôi của nó!
Không có U Minh Liệt Hỏa trận, U Minh Viêm Xà tự nhiên còn lâu mới là đối thủ của Xích Vũ thiên quân.
Oanh!
Mắt thấy, Xích Vũ thiên quân đã vung cự phủ trong tay lên một lần nữa, đang muốn tìm đầu của U Minh Viêm Xà chém xuống, nếu như một kích này thật sự rơi đúng chỗ, U Minh Viêm Xà cho dù có chín cái mạng cũng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!
Rơi vào đường cùng, Diệp Trần đành phải từ bỏ đuổi theo giết Thọ Thiên Lộc, ngược lại chạy tới hướng phương hướng của U Minh Viêm Xà.
Mà lúc này U Minh Viêm Xà biết rõ chính mình còn lâu mới là đối thủ của Xích Vũ thiên quân, đã tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, lẩm bẩm nói:
"Lão chủ nhân, U Minh muốn tới bồi ngài..."
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang rung trời qua đi, tóc của U Minh Viêm Xà phát hiện mình không có bị đối phương giết chết, lập tức hết sức hiếu kỳ, còn tưởng rằng là Xích Vũ thiên quân ở vào lúc cuối cùng thủ hạ lưu tình, trong lòng âm thầm buồn bực.
Đúng lúc này, một tiếng nói mười phần bá khí đột nhiên vang lên ở bên tai của nó, "Ta đã nói rồi, sinh tử của ngươi là do ta tới quyết định, ta không cho ngươi chết thì ai cũng không giết được ngươi!"
U Minh Viêm Xà vội vàng mở hai mắt ra nhìn, chỉ thấy phía trước không biết từ khi nào đã lòi ra một đạo thân ảnh thiếu niên gầy gò!
Cái thân ảnh kia so sánh với thên thể khổng lồ của nó là đơn bạc gầy yếu như thế, thế nhưng lại để nó cảm nhận được cảm giác an toàn trước tất cả.
"Chủ nhân..."
U Minh Viêm Xà nhìn qua cái thân ảnh kia, kích động hai mắt rưng rưng, cũng chính là trừ giờ khắc này, nó mới xuất phát từ nội tâm hoàn toàn thần phục người thiếu niên trước mắt này, đời này kiếp này cũng sẽ không lại sinh ra bất luận tâm tư phản bội gì.
Mà Diệp Trần tự nhiên không biết, nội tâm của U Minh Viêm Xà đang gợn sóng, hắn vào lúc này thay U Minh Viêm Xà mạnh mẽ chống lại một búa của Xích Vũ thiên quân, đồng dạng cảm nhận không được tốt cho lắm, hơn nữa hiệu quả của Nghịch Sinh Bách Chuyển cũng đã bắt đầu nhanh chóng hạ xuống!
"Chết đi!!"
Diệp Trần không dám chậm trể, trực tiếp rống lớn một tiếng, toàn lức chém xuống dưới một kiếm.
"Cái gì!!"
Xích Vũ thiên quân trước đó bị vây ở bên trong U Minh Liệt Hỏa trận cũng không biết được tình huống bên ngoài, đột nhiên phát hiện công lực của Diệp Trần còn khổng bố hơn trước đó thì lập tức dọa đến hãi hùng khiếp vía.
Hơn nữa hai người Bách Thảo tiên nhân và Thọ Thiên Lộc cũng đang không thấy đâu nữa, khiến Xích Vũ thiên quân đã không có một chút dũng khí muốn đánh tiếp.
Ầm ầm!
Tử Quỳnh kiếm và Khai Thiên Phủ va chạm vào nhau một lần nữa, tuy nhiên lần này, Khai Thiên Phủ trong tay Xích Vũ thiên quân trực tiếp rơi khỏi tay, ngay cả Ngoại Đạo Tượng Thần trong nháy mắt đã bị kiếm khí cường đại đánh nát bấy.
"Trốn!!"
Xích Vũ thiên quân ngay lúc cả người bay rớt ra ngoài, trong lòng lúc này chỉ còn lại đúng một ý nghĩ, sau khi điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi lớn, thuận thế quay người nhanh chóng lùi lại, đồng thời vỗ lên trên Càn Khôn Trạc:
Sưu!
Một đạo màu đỏ ánh vàng hiện lên, trên bầu trời vậy mà xuất hiện một chiếc phi thuyền màu vàng kim, mà hai bên phi thuyền còn có một đôi cánh màu đỏ pha lẫn vàng kim, giống như là là đôi cánh trên người của một loại yêu thú phi hành nào đó, "Đây là Thánh khí phi hành của Xích Dương phủ, Xích Vũ phi thuyền!!"
"Nghe nói cái phi thuyền này chính là được chế tạo từ lưu quang hàn thiết, hơn nữa còn phối hợp với đôi cánh của Huyền Thiên Xích Diễm yêu thú lục giai, một khi thúc giục toàn lực, một ngày có thể đi trăm vạn dặm, coi như Phản Hư chân quân cũng khó mà đuổi kịp!"
"Tên tuổi của Xích Vũ thiên quân cũng chính là bởi vậy mà có!"
...
Bên trong tiếng bàn tán của mọi người, chiếc Xích Vũ phi thuyền tiếng tăm lừng lẫy kia đã tự động bay tới dưới chân Xích Vũ thiên quân.
"Tiểu tử! Bổn quân không chơi với ngươi nữa, chúng ta có duyên thì gặp lại!"
Xích Vũ thiên quân chân đạp Xích Vũ phi thuyền, cùng với đó quẳng xuống một câu, sau khi ở trên không trung xẹt qua một đường vòng cung duyên dáng thì hướng nơi xa mà bắn tới.
Tuy nhiên, hắn vừa mới bay lên, lại phát hiện Xích Vũ phi thuyền ở dưới chân bỗng nhiên lại dừng lại ở giữa không trung.
"Tình huống như thế nào?"
Sắc mặt của Xích Vũ thiên quân lập tức thay đổi lớn, vội vàng nhìn lại, chỉ thấy đằng sau, không biết từ khi nào một cái cự đỉnh theo kịp mà ở bên trong cự đỉnh kia còn sinh ra một cỗ lực lượng thôn phệ cuongf đại, thế mà gắt gao hút Xích Vũ phi thuyền lại.
"Tiên Khí?"
Xích Vũ phi thuyền của hắn tuy rằng có tốc độ kinh người, lại cũng chỉ là Thánh khí mà thôi, đối mắt với một kiên Tiên khí, căn bản không có một chút lực phản kháng nào.
Hơn nữa Tiên khí sẽ tự động công kích, không cần chủ nhân điều khiển.
"Tránh ra!"
Sau khi Xích Vũ thiên quân kịp phản ứng lại, quân chủ quát lên một tiếng lớn, hung hăng đánh một chưởng vào trên đỉnh đầu của Thôn Thiên đỉnh, lúc này mới đánh bay Thôn Thiên đỉnh ra ngoài.
Tuy nhiên, ngay vòa khoảnh khắc này, Diệp Trần ở phía sau đã đuổi tới trước mặt:
"Chết!"
Theo giọng nói lạnh lùng này rơi xuống, một đạo kiếm mang màu tím sáng chói hướng Xích Vũ thiên quân nổ bắn ra mà tới.
P/S: Ta thích nào...chương 1 nhé....Kim phiếu nha.... chúc mừng 600 bạn đọc truyện này, ủng hộ Kim phiếu đi nha.....