Mọi người đang chạy trốn xung quanh, tuy nhiên lúc này:
"Kiệt kiệt kiệt!!"
Huyết Thiên Hải cười điên cuồng một trận, "Còn muốn chạy? Huyết Nhật Yêu Luân của bản tọa vừa ra, các ngươi cũng đừng hòng còn mạng mà sống.!"
"Huyết Hải Vô Nhai!"
Cùng với tiếng hét lớn của Huyết Thiên Hải thì ở trên đỉnh đầu của hắn Huyết Nhật Yêu Luân kia giống như vầng mặt trời nhưng có màu đỏ như máu thế mà bắt đầu tuôn ra dòng máu khổng lồ, hướng xung quanh rạp trời kín đất mà đi, thời gian chỉ trong nháy mắt, lượng máu đầy trời kia giống như một tấm màn sân khấu to lớn, vậy mà bao phủ toàn bộ cả Hắc Nham thành vào trong đó!
Ngay sau đó, những lượng máu quỷ dị kia bắt đầu co rút lại từ bên ngoài vào bên trong, mà những người của Hắc Nham thành kia phàm là người ở chỗ bị thứ máu kia bao trùm, tất cả đều bị thôn phệ vào trong đó, hóa thành máu lỏng...
"A a a a!!"
Cùng với dòng máu ào ạt đổ về phía trung tâm, từng tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, giống như Tử thần thu gặt lấy lấy sinh mạng của từng người từng người trong thành.
Mà sau khi những thứ máu kia thôn phệ lấy càng ngày càng nhiều sinh mệnh, khí tức của Huyết Thiên Hải vậy mà bắt đầu nhanh chóng tăng lên!
"Bầy kiến cỏ các ngươi có thể trở thành lương thực cho bản tọa, cũng coi là vinh hạnh của các ngươi! Ha ha ha!"
Mới chớp mắt một cái Huyết Nhật Yêu Luân đã thôn phệ trên vạn tính mệnh con người, mà Huyết Thiên Hải trước đó bị Diệp Trần làm cho trọng thương, thân thể có xu hướng suy tàn thì bây giờ hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, thậm chí khí tức còn lớn mạnh hơn lúc trước!
"Tiểu tử! Huyết Nhật Yêu Luân này của ta chính là tà vật của yêu tộc, vì tu chân chính đạo có chỗ cấm kỵ cho nên cho dù là bản tọa cũng không thể sử dụng tùy tiện!!"
"Yêu Luân vừa ra thì chỉ có chết chứ không có sống! Hôm nay tất cả mọi người ở đây tất cả đều phải chết!"
Sa khi khí tức của Huyết Thiên Hải khôi phục lại, huyết sát chi khí trên cả người đều trở nên vô cùng nồng đậm, ngay cả hai con ngươi đều biến thành màu đỏ thắm yêu dị, giống như ác ma từ địa ngục bò ra, dường như đã hoàn toàn đánh mất đi lý trí.
Mà vào lúc này, Diệp Trần đứng ở trên trời cao cũng không thể không khẽ chau mày.
Món pháp bảo mà đối phương thi triển ra này thì cho dù là hắn cũng cảm nhận được sự uy hiếp!
Không thể không nói, đối phó Huyết Thiên Hải trước mắt này so với ba tên cường giả Hóa Thần ở trên tinh vực Thiên Huyền trước đó còn khó chơi hơn nhiều lắm!
Đương nhiên, nếu như vào lúc này hắn trực tiếp chọn rời đi, Huyết Thiên Hải cũng không làm gì được hắn.
Thế nhưng là vừa nghĩ tới ở dưới đó, tiểu nha đầu Linh Khê kia còn đang ở trong thành, Diệp Trần nói thế nào cũng không thể mặc kệ được!
"Mở!"
Tay áo dài Diệp Trần vung lên, Tử Quỳnh kiếm ở trên không trung xẹt qua một đường vòng cung duyên dáng, hung hăng trảm xuống phía trên màn máu phía dưới kia.
Cạch!
Màn máu trực tiếp bị một kiếm này của Diệp Trần rõ ràng xé mở một cái khe to lớn gần ngàn mét.
Thân thể Diệp Trần nhoáng một cái đã lao xuống phía dưới xông thẳng vào bên trong Hắc Nham thành, hạ xuống trên nóc căn phòng của Linh Khê.
Tiểu nha đầu vào lúc này vẫn còn đang ngủ say, còn chưa tỉnh táo lại.
Sưu sưu sưu!
Diệp Trần thuận tay điểm vào không tung một lúc, bố trí hơn mười đạo cấm chế ở xung quanh, đủ để tạm thời cam đoan an toàn cho tiểu nha đầu.
Chờ sau khi làm xong mọi chuyện ở đây, lúc này Diệp Trần mới giết về phía Huyết Thiên Hải.
"Khặc khặc!"
Huyết Thiên Hải nhìn thấy Diệp Trần xông tới thì lập tức hưng phấn cười như điên:
"Tiểu tử! Xem ra ngươi thật đúng là không biết sống chết a! Lại dám chủ động tiến vòa bên trong huyết trận của bản tọa!"
"Đã như vậy, vậy thì ở lại làm thức ăn cho bản tọa đi, thôn phệ huyết mạch của ngươi, thực lực của bản tọa chắc chắn có thể tăng lên nhiều, kiệt kiệt kiệt!"
Huyết Thiên Hải nói xong thì chủ động đánh về phía Diệp Trần.
"Muốn nuốt ta? Cũng không sợ răng ngươi bị gẫy sao!!"
Diệp Trần giơ kiếm nghênh tiếp.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Trong nháy mắt, hai người đã giao thủ được với nhau hơn mười chiêu, tuy rằng Diệp Trần dựa vào hiệu quả của Nghịch Sinh Bách Chuyển, có thể bình ổn ép đối phương một bậc, thế nhưng ở bên trong huyết trận, Huyết Thiên Hai được tiếp tế liên tục không ngừng nghỉ, Huyết Nhật Yêu Luân không ngừng bổ sung năng lượng cho hắn, mỗi lần Diệp Trần đánh cho hắn thành trọng thương thì hắn đều có thể khôi phục lại được rất nhanh, quả thực giống như Tiểu Cường đánh hoài mà không chết!
"Kiệt kiệt kiệt! Tiểu tử, ta khuyên ngươi vẫn là đừng tốn sức! Ở chỗ này, thân thể bản tọa chính là bất tử, hao tổn cũng có thể mài chết ngươi!"
Diệp Trần chau mày, im lặng không nói.
Theo tình huống trước mắt đến xem, thì hoàn toàn chính xác mà nói là rất bất lợi đối với hắn!
Nghịch Sinh Bách Chuyển của hắn thì đúng là cường đại nghịch thiên, nhưng chỗ thiếu hụt lớn nhất chính là không thể chiến đấu trong thời gian dài, một khi hiệu quả gia tăng công lực biến mất thì hắn ngay lập tức sẽ trở thành một con cừu non đợi làm thịt, căn bản không có bất kỳ sức đánh trả nào!
"Cũng được! Dù sao sự sống chết của người khác ta cũng lười đi quản, nếu như ta chỉ dẫn theo một mình tiểu nha đầu rời đi thì cũng không phải là chuyện gì khó khăn!"
Sau khi hạ quyết tâm, Diệp Trần đang chuẩn bị biến thành hành động, ngay vào lúc này, Diệp Trần bỗng nhiên phát giác trong thể nội, Thôn Thiên đỉnh vậy mà rung lên một cách khó hiểu.
"Áo Duy Tư! Ngươi đang làm gì vậy?"
Diệp Trần lập tức thông qua thần niệm câu thông với khí linh của Thôn Thiên đỉnh.
Thôn Thiên đỉnh mặc dù là Tiên khí, nhưng cũng không phải là loại pháp bảo công kích cho nên không phải vạn bất đắc dĩ, Diệp Trần sẽ không sử dụng lá bài tẩy này.
Giọng điệu của Áo Duy Tư có chút hưng phấn nói:
"Chủ nhân, ta giống như cảm ứng được Phệ Huyết Yêu Châu ngay ở bên trong cái pháp bảo kia của đối phương!"
"Phệ Huyết Yêu Châu?"
Diệp Trần lập tức sững sờ, "Đó là vật gì?"
Áo Duy Tư nói:
"Chủ nhân, thật ra thì trước đó ta vẫn luôn không có nói cho ngài, hình thái của ta bây giờ cũng không phải là hoàn chỉnh!"
"Lúc trước, lúc mà lão chủ nhân sáng tạo ra ta, là chuẩn bị chế tạo ta thành một kiện Thần khí tuyệt thế có cả công lẫn thủ!"
"Ngoại trừ chủ thể của ta lúc này ra, thật ra thì còn có hai cái phụ kiện nữa, một là Phệ Huyết Yêu Châu, một là Phệ Hồn Ma Châu!"
"Đáng tiếc ở bên trong trận đại chiến Tiên Ma ở mười vạn năm trước kia, lão chủ nhân ngã xuống, ta cũng bị trọng thương, Phệ Hồn Ma Châu và Phệ Huyết Yêu Châu thoát ly chủ thể, không rõ tung tích..."
"Tuyệt đối không ngờ rằng vậy mà lại gặp được Phệ Huyết Yêu Châu ở chỗ này, hơn nữa nó dường như bị người luyện chế thành món pháp bảo khác!"
Diệp Trần thông qua thần thức nói chuyện với khí linh Thôn Thiên đỉnh chẳng qua chỉ trong thời gian một cái nháy mắt cũng đã hiểu rõ chân tướng sự tình, không thể không tâm niệm vừa động, "Áo Duy Tư, nếu là như vậy, ngươi có nắm chắc đoạt lại được Phệ Huyết Yêu Châu hay không?"
Áo Duy Tư ngạo nghễ nói:
"Tuy rằng Phệ Huyết Yêu Châu bị người chế tạo tành pháp bảo khác, tuy nhiên tinh thần lạc ấn của lão chủ nhân làm sao có thể biến mất dễ dàng như vậy? Chủ nhân ngươi cứ thả ta ra đi, ta chắc chắn có thể hàng phục được Phệ Huyết Yêu Châu!"
Diệp Trần nghe vậy mừng rỡ, lập tức tâm niệm vừa động.
Oanh!
Thôn Thiên đỉnh phá thể mà ra, sau đó bắn thẳng đến Huyết Nhật Yêu Luân trên đỉnh đầu Huyết Thiên Hải.
"Thứ gì?"
Huyết Thiên Hải cũng sửng sốt một chút, chờ đến khi hắn phản ứng lại thì Thôn Thiên đỉnh đã bao chùm Huyết Nhật Yêu Luân lại, "Phệ Huyết Yêu Châu! Còn không mau mau quy vị!"
Giọng nói của Áo Duy Tư được phát ra từ bên trong Thôn Thiên đỉnh, Huyết Nhật yêu Luân kia lập tức bắt đầu rung động kịch liệt.
Mà cùng lúc đó, Huyết Thiên Hải đột nhiên phát hiện, pháp bảo của hắn lại có dấu hiệu thoát ly khỏi sự khống chế của chính mình.
"Đây rốt cuộc là thứ quỷ gì?!!"
Huyết Thiên Hải kinh hãi không thôi, vội vàng sử dụng thần niệm muốn thu hồi Huyết Nhật Yêu Luân vào trong cơ thể.
Đáng tiếc, Diệp Trần há lại sẽ để hắn toại nguyện?
P/S: Ta thích nào...chương 1 nha, hôm nay đi chuẩn bị để ngày mai mình thi tốt nghiệp nên giờ mới dịch được, con gái nó lại còn sốt nữa khổ ghê...