Nghe đến đó,
Nghe đến đó, Diệp Trần hết sức hiếu kỳ,
"Không có người nào có thể đột phát cấm chế tầng chín, tiến vào trong tiên mộ, vậy những pháp khí bảo bối trước đó là lấy được ở chỗ nào?"
Cổ Thuần Dương cười nói:
"Đây chính là chỗ thần kỳ của tiên mộ, mỗi lần đột phá một tầng cấp chế, sẽ tiến vào một cái không gian thần bí, mà những bảo bối pháp khí này tản mát ở các nơi trong không gian đó."
"Chỉ có điều, phàm là vị trí có bảo bối, đều có khôi lỗi thần kỳ của tiên gia trấn thủ, xâm nhập vào cấm chế càng sâu, thực lực khôi lỗi cũng càng mạnh..."
Sau khi nghe Cổ Thuần Dương giải thích một phen, Diệp Trần đối với tiên mộ này càng ngày càng tò mò, không tự chủ được tăng tốc độ bước chân tiến tới, Cổ Thuần Dương và Sở Phi Yên cũng vội vàng bước nhanh đi theo.
...
Âm Phong cốc dài khoảng chừng hai ba ngàn mét, sau khi đi tới tận cùng, phía trước bỗng nhiên trở nên rộng rãi, lại có một khu rừng rậm tươi tốt, hướng nhìn lên phía trên, nơi xa ở xung quanh đều là núi cao hơn ngàn mét, nơi này giống như là một cái khe sâu.
Ba người đi qua khu rừng trước mắt, đi tới một trước một cái vách núi bóng loáng như gương.
Cổ Thuần Dương chỉ vào vách núi trước mắt, đối với Diệp Trần nói:
"Đây chính là lớp cấm chế đầu tiên tiến vào trong tiên mộ, thực lực của ta quá yếu, ngay cả lớp cấm chế đầu tiên cũng không thể mở ra được, chỉ đợi mỗi lần tới đại hội Đan Nguyên, mới có cơ hội đi theo đoàn người tiến vào bên trong, hơn nữa nhiều nhất cũng chỉ có thể đi tới không gian tầng thứ hai mà thôi..."
Nghe Cổ Thuần Dương nói xong, Diệp Trần nhẹ gật đầu, đi lên trước, đưa tay đặt ở trên vách núi đá kia, cảm ứng một lúc, hơi chấn động một chút,
"Ầm ầm!"
Dường như cả ngọn núi lớn đều lắc lư một cái, sau dó trên vách núi đá kia, vậy mà trống rỗng nứt ra một cái thông đạo!
Cổ Thuần Dương và Sở Phi Yên, lập tức trợn mắt ngoác mồm,
"Phá tan cấm chế dễ dàng như vậy? Dường như ngay cả Yến chân nhân mà giới tu đạo chúng ta công nhận là người đệ nhất, cũng không có cách nào tùy ý làm được như thế a!"
Diệp Trần hướng hai người vẫy vẫy tay,
"Đi thôi!"
Nói xong, đã dẫn đầu bước vào trong đó, Cổ Thuần Dương và Sở Phi Yên vội vàng đuổi theo.
Một bước bước vào trong lối đi kia, ba người chỉ cảm thấy hoa mắt, giống như đi xuyên qua là đã đi tới một cái thế giới khác vậy.
Chỉ thấy ở đây tiên khí lượn lờ, khắp nơi đều là mây mù, hơn nữa linh khí nồng đậm, giống như tiên giới.
"Hóa ra là nơi không gian hẻo lánh, cộng thêm một số huyễn thuật trận pháp, nơi này ít ra cũng phải là người tu chân có cảnh giới trên cảnh giới Kim Đan, mới có năng lực thi triển ra được..."
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Diệp Trần càng thêm vững tin, trên trái đất khẳng định đã từng xuất hiện nền văn minh tu chân, người tu đạo thời kỳ thượng cổ, cùng với người tu chân ở Tu Chân giới không thua kém bao nhiêu.
Chẳng qua không biết, ở nơi này với Tu Chân giới đến cùng có liên quan gì?
Đang trong lúc suy nghĩ,
"Rống!"
Theo một tiếng rống của dã thú vang lên, một con quái vật khổng lồ bỗng nhiên từ trong mây mù đi ra, rõ ràng là một con mãnh hổ, hơn nữa so với con hổ ở bên ngoài phải lớn hơn rất nhiều, cao khoảng chừng ba bốn mét!
"Diệp sư cẩn thận! Đây chính là chướng ngại vật, thực lực chẳng những cường hãn, hơn nữa không sợ đao thương, rất khó giết chết, chúng ta tốt nhất nên tránh đi..."
Cổ Thuần Dương nhìn thấy con mãnh hổ này, vẻ mặt vội vàng nghiêm túc nhướng Diệp Trần nhắc nhở.
Thế nhưng, Diệp Trần lai cũng không sợ, khóe miệng không thể không nhếch lên,
"Chẳng qua chỉ là thuật khôi lỗi cấp thấp nhất mà thôi!"
Nói xong lời này, Diệp Trần vươn bàn tay ra một cái, một bắt, một cái bàn tay vô hình, gắt gao bắt lấy con mãnh hổ to lớn đó, sau đó Diệp Trần vươn tay còn lại ra ngón tay điểm một cái,
Sưu! Sưu! Sưu!
Con mãnh hổ to lớn kia, lập tức giống như một quả bóng bị xì hơi, trong nháy mắt xẹp xuống...
Thời gian mới chỉ trong một cái nháy mắt, mãnh hộ vậy mà hóa thành một con rối lớn bằng cái bàn tay, Diệp Trần thuận tay một chiêu, đã nắm con rối đó vào trong tay.
Cổ Thuần Dương và Sở Phi Yên, cả hai lập tức thấy choáng váng, nhất là Cổ Thuần Dương, trước sau hắn đã từng tiến vào trong tiên mộ hơn mười lần, cho dù là Yến chân nhân đại danh đỉnh đỉnh trong giới tu đạo, tuy rằng có thể nhẹ nhõm đánh bại con chướng ngại vật này, nhưng cũng không cách nào thu phục được nó.
Đây là thủ đoạn cỡ nào?
Bọn họ chợt phát hiện, dường như dưới gầm trời này, không có bất kỳ chuyện gì, có thể làm khó được thiếu nhiên gầy yếu ở trước mắt này.
Tâm niệm Diệp Trần vừa động, đã triệt để tiêu trừ đi tinh thần lạc ấn bên trong con khôi lỗi này, sau đó một lần nữa khắc lên đó tinh thần lạc ấn của chính mình, tiện tay ném cho Sở Phi Yên, nói!
"Cho cô! Chờ cô đạt tới cảnh giới Luyện Khí tầng hai, tôi sẽ dạy cho cô phương pháp sử dụng!"
Sở Phi Yên lập tức hết sức vui mừng, vội vàng khom người nói cảm ơn, cầm khôi lỗi vào trong tay, lật qua lật lại xem, trong đôi mắt đẹp tất cả đều là thích thú tươi cười.
Diệp Trần thấy thế, lập tức âm thầm hối hận,
Tâm tư của Sở Phi Yên đối với hắn, hắn làm sao mà không nhận ra được, cho nên hôm qua mới hung ác quyết tâm, nói ra những lời kia, đơn giản chỉ để cho cô nàng này hết hi vọng mà thôi, bây giờ chính mình làm ra cái cử chỉ không để tâm chút nào, chỉ sợ lại để cho cô ta phải suy nghĩ nhiều.
Tuy nhiên việc đã đến nước này, lại đi nói lời giải thích, sẽ chỉ càng tô càng đen, chỉ có thể thuận theo tự nhiên.
...
Bởi vì mục đích chuyến đi này của Diệp Trần cũng không phải vì tầm bảo, mà là tới để tìm hiểu chuyện liên quan giữa tiên mộ và Tu Chân giới, cho nên không có đứng ở tầng thứ nhất quá lâu, thẳng đến phương hướng lối lên tầng thứ hai mà đi.
Rất nhanh, ba người đã đi tới một vườn đại thụ che trước trời, nơi này chính là cấm chế lối vào không gian tầng thứ hai.
Diệp Trần nhẹ nhõm phá giải thêm lần nữa, ba người tiến vào bên trong cấm chế của không gian tầng thứ hai.
"Oanh!"
Ba người vừa bước vào trong đó, lập tức cảm nhận được toàn thân vô cùng nóng, hoàn cảnh xung quanh thay đổi lớn, khắp nơi đầu là nham thạch nóng chảy màu đỏ thắm, giống như tiến vào một cái lò luyện rất lớn!
Nhìn thấy Sở Phi Yên đầu đầy mồ hôi, gương mặt của Cổ Thuần Dương trở nên nghiêm túc, Diệp Trần tiện tay vung lên, lấy vòng bảo hộ chân nguyên của bản thân, bảo vệ hai người, sau đó tiếp tục tiến lên.
Mẫy con khôi lỗi đột nhiên xuất hiện, toàn bộ đều được Diệp Trần tiện tay thu phục, tất cả đều đưa ném cho hai người Cổ Thuần Dương.
Rất nhanh, đi tới cuối cùng của cấm chế không gian tầng thứ hai, Diệp Trần lần nữa nhẹ nhõm phá giải cấm chế không gian tầng thứ ba, sau đó nhấc chân tiến vào trong đó.
Cổ Thuần Dương và Sở Phi Yên đối mặt với biểu hiện nghịch thiên của Diệp Trần, đã hoàn toàn chết lặng, vội vàng theo sát phía sau.
Một bước cũng bước vào cấm chế không gian tầng thứ ba, lập tức giống như rơi vào địa ngục, xung quanh vô cùng tối tăm, quỷ khí đáng sợ, còn có U Linh quanh quẩn ở xung quanh, tiếng kêu thê thảm, khiến cho người ta phỉa rùng mình...
Lần này, ngay cả vòng bảo hộ bằng chân nguyên của Diệp Trần cũng không có cách nào bảo vệ được an toàn cho hai người, chẳng những vẻ mặt của Sở Phi Yên trở nên tái mét, ngay cả Cổ Thuần Dương cũng cảm thấy áp lực rất lớn.
Diệp Trần nhìn thấy tình trạng của hai người ở trong mắt, không thể không nhướng mày, hai người bọn họ tu vi quá kém, tâm chí không kiên định, nếu mà cứ đi theo mình lên tiếp, chỉ sợ sẽ có chuyện xảy ra.
"Lão Cổ, Phi Yên, nếu không ta trước tiên đưa hai người các ngươi về không gian tầng thứ nhất đi!"
Cổ Thuần Dương cười khổ nói:
"Xem ra chỉ có thể như vậy!"
...
Sau khi đưa hai người quay trở về tầng thứ nhất, Diệp Trần không cố kỵ chút nào nữa, trực tiếp một đường lao tới.
Tầng thứ hai, tầng thứ ba, tầng thứ tư...chỉ trong chơp mắt hắn cũng đã đi tới tầng thứ sáu!
Sau khi đi tới không gian tầng thứ sáu, Diệp Trần cuối cùng cũng cảm thấy áp lực,
Khôi lỗi ở nơi này, đã không còn là loại khôi lỗi hình thú cấp thấp như trước nữa, mà biến thành khôi lỗi hình người, hơn nữa mấy con khôi lỗi đó đều có thực lực tông sư Hóa Kình, còn đáng sợ hơn chính là, những con khôi lỗi hình người này có phòng ngự cực cao, hơn nữa hoàn toàn không biết đau đớn.
Cho dù là Diệp Trần, trong thời gian ngắn muốn tiêu diệt những con khôi lỗi này, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
P/S: Ta thích nào chương thứ 3 trong ngày thì phải....