Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Trong Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị - Diệp Trần (FULL)

Diệp Trần thì nhìn cũng chẳng thèm nhìn Lăng Hiêu, nếu như không phải bởi vì trong lúc tiến hành khảo hạch ở trong thần tháp cấm chế tư đấu, hắn sớm đã trực tiếp một bàn tay đánh nổ cái tên gia hỏa cắn loạn khắp nơi này!

"Nếu như ta là phế vật, vậy ngươi ngay cả một chiêu của phế vật cũng không đỡ nổi thì được gọi là cái gì?"

Diệp Trần một mặt đạm mạc nói.

"Ngươi!!"

Lăng Hiêu lập tức tức giận đến suýt chút nữa thì thổ huyết, lúc trước hắn bị một chiêu của Diệp Trần đánh bại, vẫn luôn cảm thấy vô cùng nhục nhã, bây giờ Diệp Trần đề cập lại chuyện này một lần nữa, hắn thật hận không thể lập tức đánh với Diệp Trần một trận nữa.

"Tiểu tử! Ngươi khoan đắc ý! Ngươi chẳng qua chỉ là dựa vào pháp bảo may mắn thắng bản công tử một lần mà thôi, lần này hai chúng ta là cùng một nhóm chung một đợt, ta sẽ đích thân đánh bại ngươi, để cho ngươi hiểu được sự chênh lệch giữa bản công tử và ngươi!"

Trước đó bị một chiêu của Diệp Trần đánh bại, mặc dù trong lòng Lăng Hiêu vô cùng không phục, nhưng hắn biết, trên tay đối phương có pháp bảo loại không gian, cho nên cho dù lại đánh một trận nữa hắn cũng chưa chắc có thể thắng.

Thế nhưng khảo hạch Thiên Kiếp thần tháp này so đấu là tiềm lực của người tham gia khảo hạch!

Pháp bảo, công pháp, võ kỹ các loại hình ngoại vật, tất cả đều vô dụng!

Hắn chưa đầy hai mươi tuổi đã đát tới cảnh giới Hóa Thần, chỉ nói về mức tiềm lực, cũng không kém hơn so với Tuyệt Vô Địch!

Mà Diệp Trần đây, ba mươi tuổi rồi mới chỉ có cảnh giới Hóa Thần tầng một mà thôi, làm sao có thể so được với chính mình?

Cho nên, Lăng Hiêu đối với mình có lòng tin tuyệt đối!

"Họ Diệp, không bằng chúng ta cũng tới đánh cược, như thế nào?"

Lăng Hiêu cố ý nói rất lớn tiếng, Diệp Trần bởi vì lúc trước đánh cược với Tuyệt Vô Địch vốn đang một mực mà tiêu điểm chú ý của mọi người, lúc này nhìn thấy có trò hay xuất hiện, xung quanh lập tức yên tĩnh trở lại, thi nhau hướng hai người bên này nhìn lại.

Diệp Trần im lặng không nói, giống như không có nghe được.

Lăng Hiêu hiển nhiên không cam tâm, tiếp tục lẩm bẩm nói:

"Chúng ta tới so một lần, ai có thể vượt qua số tầng cao hơn thì người đó thắng! Người thua phải hướng người thắng quỳ xuống đất dập đầu gọi gia gia, ngươi dám không?"

Diệp Trần vẫn không có nói chuyện.

Lăng Hiêu còn tưởng rằng Diệp Trần sợ thì lập tức bắt đầu chế giễu không kiêng kỵ chút nào:

"Làm sao? Trước đó không phải ngươi thật điên sao? Bây giờ làm sao lại sợ rồi? Không dám đánh cược nữa rồi sao? Dũng khí trước đó đâu?"

Diệp Trần lập tức nhướng mày, chỉ là một con giun dế, hắn lúc đầu căn bản đã không có để vào mắt, vốn không muốn dây dưa với tên Lăng Hiêu này, không nghĩ tới cho thể diện mà không cần, ngược lại còn theo đà mà lấn tới!

"Như ngươi mong muốn! Nhưng đánh cược giữa ta và ngươi là cược mạng, ngươi dám không?"

Diệp Trần một mặt đạm mạc nói.

Lăng Hiêu lập tức bị kiềm hãm, mọi người xung quanh tất cả cũng đều đang xì xào bàn tán!

Tiểu tử này, chơi cũng quá lớn a?

Tuy nhiên vừa nghĩ tới vụ đánh cược trước đó giữa Diệp Trần và Tuyệt Vô Địch thì mọi người lại bình thường trở lại.

Cái tên này quả thực chính là một tên không muốn mạng! Quá độc ác!

"Làm sao? Không dám? Không dám sao? Đã không có lá gan đó vậy thì cút trở về Kình Thương tông các ngươi đi! Không nên ở chỗ này làm mất mặt xấu hổ!"

Diệp Trần một mặt bình thản, vặn ngược lại những gì Lăng Hiêu nói ra trước đó bắn trở về.

Vẻ mặt của Lăng Hiêu lập tức đỏ lên, vừa tức vừa giận, đầu nóng lên, nói:

"Ai không dám? Lão tử đánh vược với ngươi! Nếu như ai thua thì tính mạng rơi vào trong tay của đối phương!"

Oanh!

Mọi người thấy Lăng Hiêu thế mà đồng ý thì lập tức lại xì xào bàn tán lần nữa.

"Nói miệng không bằng chứng! Lập xuống lời thề bản mệnh đi!"

Diệp Trần vẫn một mặt đạm mạc như cũ.

Khóe miệng Lăng Hiêu có chút co lại, nhưng đã tới mức này rồi, nói ra lại há có thể thu lại?

"Lập thì lập!"

Chăng rmấy chốc, hai người ở trước mặt mọi người lập xuống lời thề bản mệnh.

Lăng Hiêu trở lại bên trong trận doanh của Kình Thương tông, Tôn trưởng lão sớm đã tức giận đến mức không nhịn được, chỉ vào Lăng Hiêu mắng to một trận:

"Ngu xuẩn! Tiểu tử kia đã là một kẻ chắc chắn phải chết, chắc chắn không còn có khả năng còn sống mà rời khỏi núi Thiên Kiếp, lợn chết không thể luộc được! Ngươi đang chơi cái gì với hắn?"

Lăng Hiêu lập tức ngẩn ngơ, sau khi được Tôn trưởng lão nhắc nhở như vậy, lúc này mới nhận gia mình vừa làm một cái chuyện ngu xuẩn mức nào! Đúng là ngu như chó chết!

Tuy nhiên việc đã đến nước này rồi, ngay cả lời thề bản mệnh cũng đã lập xong, lúc này hủy bỏ đánh cược rõ ràng là chuyện không thể nào!

"Trưởng lão yên tâm! Ta chắc chắn sẽ không thua hắn!"

Tôn trưởng lão lắc đầu:

"Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất!"

Tuyệt Vô Địch ở một bên, trầm ngâm nói:

"Chỉ nói về thiên phú thì ở trong những người ở đây cũng không có mấy người có thể đánh đồng với Lăng sư đệ, tiểu tử kia chắc là không có cơ hội nào!"

"Hơn nữa, cho dù tiểu tử kia may mắn thắng thì chẳng lẽ hắn thật đúng là dám giết Lăng sư đệ hay sao?"

Tôn trưởng lão nghe được lời này của Tuyệt Vô Địch, vẻ mặt lúc này mới hòa hoãn đi một chút, gật đầu nói:

"Đúng như thế! Coi như tiểu tử kia điên cuồng, chắc cũng không dám công khai đối nghịch với Kình Thương tông ta!"

Lắng Hiêu nghe được điều này, vẻ mặt cũng hơi chuyển sang tốt một chút, nắm nắm đấm thật chặt, thấp giọng nói:

"Ta tuyệt đối sẽ không thua bởi tiểu tử kia!"

...

Trải qua một trận phong ba nhỏ như vậy, khảo hạch cuối cùng cũng chính thức bắt đầu.

"Nhóm thứ nhất tiến lên! Chuẩn bị tiến vào thần tháp!"

Chẳng mấy chốc, mười sáu người ở nhóm thứ nhất đã đi tới trước mười sáu cái cửa ở xung quanh Thiên Kiếp thần tháp.

Cả tòa Thiên Kiếp thần tháp cao tới vạn mét, thân tháp có đường kính hơn ngàn mét, nếu không phải cường giả cấp đại đế chỉ sợ cũng khó mà tạo ra được kiến trúc hùng vĩ như vậy!

"Bắt đầu!"

Sau khi ông lão Nguyên Thủy môn kia quát lớn một tiếng:

Sưu sưu sưu!

Mười sáu người ở nhóm thứ nhất tham gia khảo hạch gần như cùng lúc đi vào cửa vào.

Mà cùng lúc đó, thành tích của mười sáu người cũng thông qua từ ngọc giản của bọn họ truyền tống đến trên màn hình to lớn ở trên đài cao kia, mọi người tuy rằng không nhìn thấy được chuyện gì đang xảy ra bên trong Thiên Kiếp thần tháp nhưng đối với vị trí của mười sáu người này nhìn không bỏ sót một chút nào.

Ngay từ đầu, tốc độ của mọi người gần như không kém nhau nhiều, dù sao đều là nhân vật thiên tài bên trong các đại môn phái, nếu như tư chất quá kém cũng không có khả năng thông qua khảo nghiệm leo lên đỉnh núi Thiên Kiếp trước đó.

Tuy nhiên, bắt đầu từ khoảng tầng thứ năm mươi thì sự chênh lệch cũng trở nên rõ ràng.

Bên trong mười sáu người này có khoảng mười người rõ ràng là có tốc độ giảm đi, bị những người còn lại bỏ lại xa xa ở đằng sau.

Khoảng không đầy nửa canh giờ:

Oanh!

Một bóng người từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp bay đi ra:

"Nhạc Sơn, thành tích cuối cùng, 85 tầng!"

Sau khi ông lão phụ trách chủ trì liệt kê thành tích thông báo đi ra, mọi người ngay lập tức xao động một lúc.

Hóa ra, Nhạc Sơn này cũng coi như là một nhân tài mới nổi có chút danh khí, không nghĩ tới lại chỉ đạt tới tầng thứ 85 mà thôi.

Phải biết, Thiên Kiếp thần tháp thế nhưng là có tới hẳn một ngàn tầng a!

Thậm chí ngay cả một phần mười cũng không có đạt tới!

Tuy nhiên, đây cũng chỉ là vừa mới bắt đầu!

"Giang Lôi, thành tích cuối cùng: 99 tầng!"

"Bạch Độ, thành tích cuối cùng: 112 tầng!"

...

Sau khi lần lượt từng đạo thân ảnh từ bên trong Thiên Kiếp thần tháp bay ra, sắc mặt của những người ở phía dưới cũng lập tức trở nên ngưng trọng.

Ước chừng không tới ba canh giờ:

Mười sáu người của nhóm thứ nhất, toàn bộ đều bị đào thải, mà thành tích cao nhất cũng chỉ có vẻn vẹn từ 200 tầng trở lại mà thôi.

"Đây cũng quá khó khăn!"

Mọi người thi nhau cảm khái.

Ở trước khi còn chưa có bắt đầu, rất nhiều người còn ước mơ, có thể phá vỡ kỷ lục của những người đi trước và điền danh tự của mình lên trên tượng đài Thiên Kiếp, thế nhưng một nhóm vừa đi qua, tất cả mọi người mới ý thức được, hiện thực là tàn khốc cỡ nào!

Khó trách gần một vạn năm đến nay, đều chưa có ai có thể điền danh tự của mình lên trên tượng đài Thiên Kiếp kia, thật sự là quá khó khăn!

P/S: Ta thích nào...chương 6... hic vì 3 kim phiếu của ThangLy vậy:((((
Nhấn Mở Bình Luận