Lâm Bạch Thanh trông thấy rồi.
Phòng khách sạn ở thành phố cảng bao giờ cũng nhỏ hơn ở đại lục, ngay cả ở những khách sạn như Regent thì diện tích phòng cũng rất nhỏ.
Trong căn phòng chật hẹp này, cạnh ban công có một bồn tắm lớn cạnh cửa sổ, có hai chiếc giường đôi cạnh nhau, ở giữa chỉ đủ chỗ cho một người đi.
Ngoài những thứ đó ra còn có khu vực hoạt động nho nhỏ, có ghế sofa đôi bọc da, phía sau là phòng tắm.
Trong phòng có một nhóm người.
Bốn anh em Cố Bồi, Pete, Plok và Paul đều đã hết việc, lúc này đang ở trong phòng.
Pete đứng cạnh ban công, còn Plok và Paul thì ngồi bắt chéo chân ở mép giường.
Cố Bội ngồi ở sofa bên cạnh, hai tay đút túi quần, vẻ mặt vô cảm nhìn người phụ nữ ngồi trên ghế sofa.
Người phụ nữ trên sofa có mái tóc khô xơ như ổ gà, gấu quần thì rách, gót giày cao gót tuột ra, chiếc áo lụa có lẽ đã lâu không được là ủi nên nhăn nheo.
Bà ta cúi người, đang cầm nhíp kẹp bông xử lý vết thương ở mắt cá chân mình, vừa xử lý vừa nức nở.
Đương nhiên bà ta là mẹ của Cố Bồi, Trác Ngôn Quân.
Nếu người ngoài nhìn thấy điều này chắc sẽ rất kinh ngạc, cũng sẽ cho rằng anh em Cố Bội bất hiếu. Bà ta có bốn người con trai, nhưng khi bị thương thì bốn người con trai chỉ trơ mắt đứng nhìn, không một ai bằng lòng giơ tay giúp đỡ bà ta xử lý vết thương.
Bà ta là một người phụ nữ vô cùng yếu đuối, tựa như cây tầm gửi.
Không biết sao mắt cá chân bà ta lại bị cọ nát, rách một mảng da lớn.
Bà ta cũng lớn tuổi rồi, gần sáu mươi tuổi, gầy gò, da mỏng, trên người thậm chí còn không có mô mỡ, chỗ bị rách lại là mắt cá chân, màng gân cũng nát hết, nhìn là biết đau. Lúc này bà ta đang cầm nhíp, chấm nhẹ một cái lại xuýt xoa một tiếng.
Chấm thêm lần nữa lại xuýt xoa một tiếng, nước mắt tí tách rơi xuống.
Lâm Bạch Thanh đặt Sở Sở xuống, ngồi xổm xuống, ấn mấy huyệt đạo trên bắp chân bà ta, chặn lại để cảm giác đau không quá nhạy cảm nữa, sau đó mới sát trùng bằng Iodophor, tiếp theo đặt bông gạc lên, bịt vết thương của bà ta lại.
Cô đổi tay, giải huyệt cho bà ta, khí huyết lưu thông, chân bà ta có thể cử động bình thường rồi.
Cô đứng dậy đi vào phòng tắm, thấy Cố Bồi cũng đi vào mới hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Cố Bồi nói: “Sáng sớm nay Hashimoto Koyasu muốn cho người đưa bà ấy về nước N, lúc đó bà ấy không biết chuyện Hashimoto Juichi đã c.h.ế.t nên đồng ý. Đi được nửa đường nghe tin trên radio rằng Hashimoto Juichi đã chết, sợ Hashimoto Koyasu làm hại mình nên giữa chừng nhảy khỏi xe, lại trốn về.”
Bảo sao.
Hôm qua, sau khi Cố Bồi trở mặt với Hashimoto Juichi thì ông ta đã giam lỏng bà ta.
Trác Ngôn Quân nghĩ dù Hashimoto Juichi chán ghét mình nhưng ông ta không muốn bẩn tay nên sẽ không g.i.ế.c bà ta.
Với sự độc ác của Hashimoto Koyasu và sự phân biệt đối xử của gia tộc Hashimoto đối với bà ta, Hashimoto Juichi c.h.ế.t thì e là bà ta cũng sắp phải c.h.ế.t rồi.
Một người phụ nữ cả đời theo đuổi tình yêu, không c.h.ế.t dưới tay chồng đã là may mắn của bà ta rồi.
Nhưng bây giờ, vị trí mà bà ta mong đợi suốt nửa đời người, vị trí phu nhân chủ tịch nhà máy Hashimoto đã không còn, người trong gia tộc nhà chồng bà ta vẫn đang nhìn chằm chằm bà ta, có thể dồn bà ta vào chỗ c.h.ế.t bất cứ lúc nào. Giờ đây bà ta không còn nơi nào để đi, ngoảnh đầu lại, vẫn phải nhờ cậy con trai.
Chuyện nực cười là, mấy anh em Pete thì còn thôi, nhưng Cố Bồi bị bà ta ngược đãi từ khi còn nhỏ, sao bà ta có mặt mũi đến nhờ cậy anh nữa chứ?
Hai vợ chồng đang nói chuyện thì nghe thấy Trác Ngôn Quân ở bên ngoài khẽ gọi: “Pio!”
Cố Bồi nhíu mày, còn chưa đáp lại thì Trác Ngôn Quân đã tập tễnh đi đến cửa phòng tắm.
“Pio, mẹ hứa với con, nhất định sẽ lấy lại toàn bộ bản thảo của cha con từ chỗ nhà máy Hashimoto rồi đưa cho con, giúp mami có được không?” Trác Ngôn Quân nói trước.
Sau đó, bà ta lại vỗ n.g.ự.c nói: “Hashimoto Juichi c.h.ế.t rồi, mấy đứa con của ông ta đều là con ngoài giá thú, không có quyền thừa kế. Chỉ có mẹ, mẹ là góa phụ của ông ta, cũng là người thừa kế duy nhất của ông ta. Ông ta chiếm 24% cổ phần nhà máy Hashimoto, số đó nên là của mẹ, mẹ phải ra tòa với nhà máy Hashimoto để lấy lại mọi thứ thuộc về mình. Mẹ cũng sẽ mang về tất cả bản thảo của cha con về, nên là con giúp mẹ, giúp mẹ đi, được không?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!