Cô nhóc này, cha của cô bé không hy vọng cô bé tuổi còn nhỏ mà trải qua quá nhiều, mọi thứ đều muốn tránh cô bé, nhưng chuyện gì cô bé cũng muốn tham gia một chút, lời gì cũng muốn nghe một chút.
“Anh có cách khác có thể làm xong hộ chiếu, không cần thông qua quan hệ riêng, nhưng…” Cố Bồi lại cau mày, vẻ mặt quái dị, cuối cùng dưới ánh mắt dò hỏi của vợ, khó khăn nói: “Tiền của anh dùng không còn nhiều, Trác Ngôn Quân cần quần áo giày, còn cần đồ trang điểm, anh muốn mượn em một ít, khoảng năm sáu ngàn.”
Trong lòng Lâm Bạch Thanh tự nhủ bảo sao.
Vừa rồi khi đối mặt với mẹ, quân y Cố hùng hổ dọa người, sao đột nhiên lại hụt hơi, hóa ra là vì tiền.
Tuy lương anh cao nhưng phải nuôi gia đình, cộng thêm mức sống của anh xa xỉ hơn, tới thành phố cảng mấy ngày, bằng mắt thường cũng có thể thấy rõ anh đã trở nên nghèo hơn, mà mẹ anh lại là một người xa hoa, trang phục trên người đáng giá không ít tiền.
Người đàn ông này không có tiền, muốn hỏi vay tiền vợ, người nghèo chí ngắn, mới cau mày cả buổi. Lâm Bạch Thanh bị anh chọc cười, suýt nữa cười ra tiếng.
Hôm nay Sở Sở thuộc loại bị loạn đồng hồ sinh học, mặc dù đứa nhỏ rất buồn ngủ cũng rất mệt mỏi, nhưng bị loạn đồng hồ sinh học, mới có thể tỏa ra một loại hưng phấn dị thường, ba cô bé dỗ cũng không chịu, cái này cần Lâm Bạch Thanh ngủ cùng.
Cho nên, cô bảo Cố Bồi đi tắm trước, mình thì ngủ cùng Sở Sở.
Chuyện cũng đã xong xuôi, trong lòng không bận tâm, ngày hôm sau lần đầu tiên Lâm Bạch Thanh ngủ lấy lại sức, mười giờ mới dậy. Vừa mở mắt đã nghe thấy Cố Bồi đang gọi điện thoại hẹn thời gian với ai đó.
Lâm Bạch Thanh còn phải mua cho Trác Ngôn Quân quần áo gì đó, cũng vội vàng rời giường chuẩn bị một chút rồi lay Sở Sở tỉnh lại, rửa mặt cho cô bé, cả nhà chuẩn bị ra ngoài.
Quả nhiên, người đầu tiên Cố Bồi tìm là cảnh sát Đổng Tất Siêu.
Hộ chiếu, visa du lịch, và thẻ an sinh xã hội nước M của Trác Ngôn Quân, tất cả đều đã mất, ở thành phố cảng nếu muốn thuận lợi cấp lại thành công, hiện tại phải ít nhất phải ba tháng, mà cho dù lấy được giấy chứng minh nhân dân tạm thời, nhanh nhất cũng phải ba bốn ngày, bất kể ở đâu, loại chuyện này đương nhiên phải có quan hệ.
Có điều Cố Bồi cũng không cần đưa tiền cho cảnh sát Đổng.
ân tình xã hội mà, Đổng Giai Thiến kinh doanh thiết bị y tế ở Đông Hải, bệnh viện quân đội cũng là một trong những khách hàng, mặc dù việc làm ăn do lãnh đạo phía trên phê chuẩn nhưng cảnh sát Đổng nhất định phải nể mặt Cố Bồi.
Và chuyện hai người họ muốn thương lượng hôm nay không chỉ mỗi chuyện này.
Buổi trưa, Cố Bồi mời khách ở quán trà mà lần trước Lâm Bạch Thanh một tay lật tẩy ba tên côn đồ.
Vừa mới ngồi xuống, cảnh sát Đổng lấy ra một túi hồ sơ nhỏ, từ đó rút ra một xấp văn kiện, đưa cho Cố Bồi: “Đây là hồ sơ tôi lấy từ Khoa Phẫu thuật Tim của bệnh viện Dưỡng Hòa ra, hồ sơ nhập viện điều trị của chủ tịch Hashimoto, có lẽ giống bác sĩ Cố nghi ngờ, tôi cũng phân tích rằng ông ta đã c.h.ế.t bất thường.”
Cố Bồi nhận hồ sơ, mở hồ sơ điều trị, thấy Lâm Bạch Thanh cũng muốn xem thì nghiêng về phía cô, hai người cùng xem.
Theo hồ sơ điều trị, ngay từ 18:00 chiều Hashimoto Juichi đã thoát khỏi nguy kịch và được đưa ra khỏi phòng ICU.
Điều này chứng tỏ khi đó cơn nhồi m.á.u cơ tim của ông ta đã được kiểm soát, nhưng vào khoảng 23 giờ đêm, ông ta lại đột ngột c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, trong khoảng thời gian đó chính ông ta cũng không nhấn chuông kêu cứu vì đau tim, người nhà chăm sóc cũng không tìm bác sĩ, nói cách khác ông ta không có biểu hiện rõ ràng là đau tim.
Sao có thể đột ngột c.h.ế.t bất đắc kỳ tử?
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!