Hôm nay Cố Bồi để Lâm Bạch Thanh mở mang tầm mắt, còn hơn nữa chứ không chỉ có vậy.
Hai người vào trung tâm thương mại, do không biết Trác Ngôn Quân thích gì, Lâm Bạch Thanh và Sở Sở cũng chỉ phụ trách quan sát, mua quần áo phải chọn tơ tằm hay là cotton nguyên chất, phải tìm thương hiệu gì, đều để Cố Bồi phụ trách.
Đến quầy nước hoa, Lâm Bạch Thanh và Sở Sở đều thích, hai người mất rất lâu để chọn, mua cho Trác Ngôn Quân một lọ YSL bà ta cần, và Lâm Bạch Thanh, thì để Sở Sở chọn giúp mình một lọ.
Sở Sở trời sinh đã nhạy cảm với mùi hương, cũng thích mùi thơm, chọn tới chọn lui, chọn cho Lâm Bạch Thanh một lọ nước hoa có giá cao tới 998, nhưng mùi nước hoa này quả thực rất thơm, tầng hương trước của nó có mùi táo thơm ngát, hương hoa oải hương, còn mang theo mùi hương cam bergamot nhàn nhạt, tầng hương giữa là hoa cam và bạch trà, tầng hương cuối là mùi xạ hương vương lại, cũng là mùi hương mà Lâm Bạch Thanh thích nhất trong tất cả các mùi hương, hơn nữa có thể ngửi được, lọ nước hoa này sử dụng xạ hương tinh khiết, cũng là một loại có chất lượng tốt nhất trong tất cả các loại xạ hương.
Vừa tiếc tiền, vừa tiếc xạ hương tốt như vậy không thể dùng làm thuốc, lại phải dùng làm nước hoa thật lãng phí, nhưng Lâm Bạch Thanh vẫn vui vẻ mua nước hoa về, nóng lòng mở ra, xức lên tay ngửi thử.
Bắt taxi trở lại khách sạn trời đã chạng vạng tối, anh em Pete và Plok đều đã rời đi, ngay cả ông cụ Sở Xuân Đình, sáng nay cũng được Sở Thanh Tập đón đi, lúc này chỉ còn Paul ở đại sảnh tầng một chờ bọn họ.
Thấy Lâm Bạch Thanh tới, Paul đưa tay ra trước muốn đón Sở Sở trước tiên, sau đó cười hỏi Lâm Bạch Thanh: “Nghĩ ra chưa, cô muốn bệnh viện tư nhân của mình tên gì, tôi có thể lập sổ cơ cấu cổ phần, nhưng trước tiên tôi cần biết tên của nó đã?”
Lâm Bạch Thanh nhìn Cố Bồi, thấy anh khẽ gật đầu với mình.
Trái tim của cô đập thình thịch, suy nghĩ một chút rồi nói: “Vậy dùng Bệnh viện y Hán Đường đi, tôi sẽ đăng ký bằng cái tên này.”
Paul cười nói: “Xem ra cô và Cố Bồi nghĩ giống nhau, ở trong nước chúng ta gọi là Bệnh viện y Hán Đường, ở nước M gọi là Bệnh viện Hán Đường, sự khác biệt liên kết giữa hai nước, sẽ có thể thúc đẩy hiệu quả và lợi ích thương hiệu hơn.” Dừng một chút, anh ấy lại nói tiếp: “Có điều cô phải chắc chắn sẽ không lấy tiền vốn từ Linh Đan Đường hiện tại để cung cấp cho Bệnh viện y Hán Đường sử dụng, nếu không anh em Cố Ngao Cương và Cố Ngao Vũ sẽ sử dụng vũ khí pháp luật để bảo vệ quyền lợi của mình, đương nhiên chỉ cần các khoản mục trong sổ sách của cô sạch sẽ, tôi có thể hỗ trợ pháp lý cho cô bất cứ lúc nào.”
Lâm Bạch Thanh gật đầu, cười nhìn vẻ mặt nghiêm túc của chồng, kém xa anh trai Paul ôn hòa, ân cần, dễ mến, thậm chí còn có vẻ hơi chất phác, trầm giọng nói: “Được.”
Về chuyện này là như thế này. Bệnh viện tư nhân sẽ sớm được đăng ký. Nó thoát thai từ Linh Đan Đường, lấy lòng biết ơn của Lâm Bạch Thanh đối với thầy Cố Minh, vì chăm sóc người nhà của ông, nên đăng ký thành Bệnh viện Linh Đan Đường.
Lợi nhuận thu được cũng nên chia hai mươi phần trăm cho nhà họ Cố.
Đời trước bệnh viện tên là Linh Đan Đường, mỗi lần kiếm được một phần tiền, Lâm Bạch Thanh đều sẽ rút ra hai mươi phần trăm, chia cho chi thứ ba và chi thứ năm của nhà họ Cố.
Ngay cả Cố Hoài Thượng: người lúc nào cũng thích xoi mói Lâm Bạch Thanh, cũng sẽ đột nhiên trở nên giàu có nhờ sự phát triển của Linh Đan Đường, mà cả ngày vui mừng không ngậm miệng được.
Nhưng nếu như bỏ qua ân tình của Cố Minh, chỉ lấy vốn liếng để nói thì tòa nhà do Liễu Liên Chi bỏ vốn xây dựng, viết tên Lâm Bạch Thanh, ngoại trừ đàn anh và những người khác ra, theo lý nên để Lâm Bạch Thanh nắm giữ toàn bộ cổ phần.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!